Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 565: – Thế công liên hoàn





Nhìn thấy Diệp Trạch Đào đập bàn vang lên tiếng ầm ầm, trong lòng Cảnh Quốc Ninh có chút ít hoảng loạn. Lúc đang muốn nói hay là để Tiêu Hùng Lâm đi phụ trách giải quyết việc này, đột nhiên nhớ đến, hôm qua Tiêu Hùng Lâm đã lên thành phố để đi họp rồi.
Tại sao lại có thể như vậy!
Cảnh Quốc Ninh phát hiện đường như đây giống như một cục diện, nhân lúc Cục trưởng Công an Tiêu Hùng Lâm rời khỏi đây bày trí một cục diên.
Nhìn thấy bộ dạng tức giận của Diệp Trạch Đào, Cảnh Quốc Ninh liền nhíu mày, Diệp Trạch Đào này không giống với vẻ như sớm đã phát hiện ra sự việc đó! Trong một thời gian ngắn mọi người đều không hiểu sự việc gì, ngồi ở đó mà suy xét chuyện, thật ra, mọi người đều đang chờ tình hình kết quả kiểm tra của phía Sở Công an.
Thật ra, đối với cái tay Cảnh Quốc Ninh này thì các lãnh đạo ở trong huyện cũng đều có chút ít lo lắng, Cảnh Quốc Ninh ở trong huyện này từ trước đến đây đều sử dụng bất kì thủ đoạn, ai cũng đều lo lắng nhược điểm của mình sẽ bị ông ta nắm trong tay.
Đối với Cảnh Quốc Ninh, mọi người vừa hận vừa sợ, đó cũng chính lànguyên nhân mà Cảnh Quốc Ninh có thể hống hách ở trong huyện.
Lúc cũng khoảng hơn nửa tiếng đồng hồ, Lưu Định Khải vẻ mặt rất nghiêm túcc chạy vào.
Nhìn thấy Lưu Định Khải đi vào, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía Lưu Định Khải.
- Tình hình rất xấu!
Sau khi Lưu Định Khải ngồi xuống liền nói một câu.
- Tình hình sao cậu nói một chút đi.
Vẻ mặt Diệp Trạch Đào sa sầm xuống nói.
Lúc này Lưu Định Khải mới nhìn về phía mọi người nói:
- Lúc tôi thông báo với Phòng Công an, đúng lúc Phó phòng Mạc Lâm Tường cũng đang ở gần đó, lập tức phái cảnh sát đến chỗ ở của các uỷ viên thường vụ tiến hành kiểm tra rồi, mọi người cũng đều rất phối hợp. Kết quả ngoài dự đoán của mọi người đó chính là ngoại trừ chỗ ở của Bí thư Diệp có trang bị thiết bị theo dõi ra, bên trong phòng ngủ của Chủ tịch huyện Lôi cũng có trang bị thiết bị theo dõi.
Lôi Diên Tùng vốn không biết chỗ ở của chính mình lại có trang bị thiết bị theo dõi, nghe đến đây, lúc nghĩ đến mình và hai cô gái kia làm việc đó trên giường và một chút sự việc bí ẩn nữa, sắc mặt liền có sự thay đổi lớn.
Lúc này sắc mặt của Cảnh Quốc Ninh cũng thay đổi y như vậy, trong lòng có chút ít gì đó trở nên hoảng loạn, lớn tiếng nói:
- Làm cái trò gì thế này!
Lưu Định Khải có vẻ rất bình tĩnh, nói:

- Chúng tôi đã cho khống chế hai nhân viên phục vụ của Bí thư Diệp và Chủ tịch Lôi rồi, ngoài ra, công việc phục vụ của hai nơi này là do nhà khách huyện phụ trách. Chúng tôi cũng đã cho tiến hành bắt giữ nữ giám đốc Tào Hân Hân của nhà khách này.
Cảnh Quốc Ninh hoảng hốt, nói:
- Tào Hân Hân hẳn là sẽ không biết sự việc này đâu, không chế cô ta, việc này không phải làm bừa bãi sao?
Điều Lôi Diên Tùng lo lắng nhất đó chính là những việc làm đó của mình đã bị người ta ghi hình lại rồi, trong lòng hoảng hốt. Ông ta lo lắng nhất đó chính là sau khi bị ghi hình rồi sẽ xảy ra chuyện lớn, lại càng không muốn để chuyện này bị lôi ra ánh sáng, liền nói:
- Sự việc này hẳn là chúng ta phải xử lý khiêm tốn một chút, dù sao cũng xảy ra ở trong huyện, để cho cả thế giới điều biết, không chừng sẽ xảy ra chuyện lớn gì nữa.
Cảnh Quốc Ninh nhìn thấy Lôi Diên Tùng nói ra lời nói tự bảo vệ chính mình, trong lòng bình tĩnh một chút ít, nói:
- Tôi tán thành ý kiến của Chủ tịch huyện, dù sao cũng là việc xấu ở trong nhà, cũng nên khiêm tốn xử lý là được rồi.
Lưu Định Khải nói:
- Có lẽ là không thể nào khiêm tốn rồi, Tổ điều tra công an sở trên tỉnh không phải đã đến huyện sao, đúng lúc đó đồng chí Mạc Lâm Tường đang cùng với bọn họ tiến hành kiểm tra ở xung quanh đó thì vừa hay lại nhận được thông báo. Bà xã của Bí thư Diệp đã báo cảnh sát rồi, bọn họ đều cùng nhau đi qua đó xem, đoán chừng bây giờ sự việc trên sở tỉnh cũng đều đã biết rồi!
A!
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Diệp Trạch Đào.
Xảy ra chuyện như thế này, chẳng lẽ là Bí thư Diệp cố tình làm ra chuyện như thế này?
Nhìn thấy bộ dạng trầm âm của Diệp Trạch Đào, lại cảm thấy không giống như là cố tình bố trí ra.
Có một chút người trong huyện đều biết rằng, Tào Hân Hân đó là người do một tay Cảnh Quốc Ninh nâng đỡ lên. Càng có một chút ít người biết rằng, lần trước có một Phó chủ tịch huyện ở thành phố đến cũng bị quay phim, sau đó phải âm thầm cuốn gói quay về thành phố. Cảnh Quốc Ninh người này hoàn toàn là một người làm việc không tuân theo một quy tắc nào cả, xem ra lần này đã bị Diệp Trạch Đào nắm nhược điểm trong tay rồi, thật sự không biết việc này sẽ phát triển theo hướng như thế nào.
Lúc này dường như Diệp Trạch Đào cũng đã bình tĩnh trở lại, nói với Lưu Định Khải:
- Thông báo cho Tiêu Hùng Lâm, để cho ông ta nhanh chóng quay về để chủ trì công tác ở Phòng Công an, nhất định phải điều tra sự việc này cho rõ ràng.
Cảnh Quốc Ninh cũng gật đầu nói:
- Đúng rồi, gọi Tiêu Hùng Lâm mau chóng trở về đi, có anh ta chủ trì công tác ở Phòng Công an sẽ tốt hơn một chút. Bất kể như thế nào, nhất định phải điều tra sự việc này một cách rõ ràng. Làm cái gì không biết nữa, dám cho lắp thiết bị theo dõi trong nhà của lãnh đạo Huyện uỷ, công tác của công an chúng ta là làm như thế nào vậy?
Cam Lệ Bình nghiêm túc nói:
- Tôi nghĩ việc này nhất định là có người đừng ở đằng sau lưng chỉ điểm, Chủ tịch huyện Cảnh, tôi nhớ Tào Hân Hân là người do ông đề bạt lên, cô ta liệu có vấn đề không?
Mẹ kiếp!
Cam Lệ Bình đó dám ở trong thời điểm quan trọng này nhắc đến sự việc này, ánh mắt giống như muốn giết người của Cảnh Quốc Ninh liền nhìn chằm chằm vào Cam Lệ Bình, trầm giọng nói:
- Ý của cô là như thế nào đây, chẳng lẽ nghi ngờ tôi là người đứng phía sau làm việc đó sao?
- Tôi cũng không có nói câu nói đó, chỉ là do chính ông tự nghĩ mà thôi!
Cam Lệ Bình không tỏ ra yếu kém nói.
Sự việc đã phát triển thành ra vậy rồi, Cam Lệ Bình thật sự rất thông minh khôn khéo, xem ra Bí thư Diệp đang muốn lột mặt nạ của Cảnh Quốc Ninh, lần này chính mình càng phải đứng về phía Bí thư Diệp.
- Cô!
Tính khí như thế này của Cảnh Quốc Ninh, từ trước đến giờ không có ai dám ở trong buổi họp trước mặt mọi người nói mình như thế này, dùng tay đập vào bàn lớn tiếng nói:
- Cam Lệ Bình, ai không biết cô là như thế nào đứng lên, bán đứng người ta còn giả đò thanh khiết, hôm nay cô không cho tôi một sự trong sạch, sẽ không yên với bố mày đâu đấy!
Câu nói như thế này cũng đã mắng ra rồi, các uỷ viên thường vụ đều có một trận ngạc nhiên, cảnh này giống như cảnh cãi nhau ở ngoài chợ vậy.
Sắc mặt Diệp Trạch Đào trầm xuống nói:
- Thân phận của các người là như thế nào, nên chú ý lời nói và hành vi của chính mình!
Nghe thấy Diệp Trạch Đào nói như thế này, Cảnh Quốc Ninh mới nghĩ đến trong lúc tức giận chính mình không ngờ lại nói ra những lời đó, liền sửng sốt.
Lúc này Cam Lệ Bình không thôi, liền vừa mắng vừa khóc, bộc lộ cho bằng hết sự đanh đá, ghê gớm, mạnh mẽ của cô ta.
Mắng một trận, Diệp Trạch Đào nói:
- Được rồi, bây giờ còn phải nghiên cứu một chút ít về sự việc thiết bị theo dõi.
Cam Lệ Bình mới rơi lệ mà nói:
- Mọi người phải làm chủ cho tôi đó, Cảnh Quốc Ninh ông ấy ức hiếp người!
Sắc mặt Cảnh Quốc Ninh sa sầm thâm đen lại, trong lòng bỗng chốc cảm thấy một mớ hỗn độn, bị Cam Lệ Bình quấy như thế này, ý tưởng vốn đang suy nghĩ tìm cách xử lý sự việc này như thấy nào liền bay biến luôn.
Khúc Lập Toàn cố gắng bình tĩnh, lúc nhìn thấy hình huống này, trong lòng đã hoảng hốt rồi. Cái tay Diệp Trạch Đào đó không ra tay thì thôi, nếu đã ra tay rồi thì một đòn là chết. Tào Hân Hân làm gì vậy, Cảnh Quốc Ninh không phải nói cô ta đem những vật dụng đó dỡ bỏ rồi sao? Tại sao vẫn còn chưa dỡ xuống!
Việc này nhất định phải khống chế lại người của mình mới được!
Khúc Lập Toàn suy nghĩ đến đây, liền nói:
- Ý kiến của mọi người vừa rồi là đúng rồi, tôi cũng cho rằng hẳn là lập tức thông báo cho Tiêu Hùng Lâm quay về chủ trì điều tra sự việc này, nhất định phải điều tra mọi chuyện cho rõ ràng, như thế này đối với cấp trên cấp dưới đều có một lời giải thích thỏa đáng.
Trong lòng của Thượng Bảo Vệ sớm cũng đã hoảng hốt rồi, sự việc này nếu xử lý không tốt, đoán chừng sẽ xảy ra chuyện. Lưu Định Khải không phải người của Cảnh hệ, Mạc Lâm Tường kia cũng không phải người của Cảnh hệ, bọn họ sao trong chốc lát lại có thể vo lại thành một cục như thế nhỉ, liệu chuyện này có phải do Diệp Trạch Đào thao túng không? Thượng Bảo Vệ thật sự không tin rằng sự việc này không liên quan đến Diệp Trạch Đào.
Liếc mắt nhìn thấy Lôi Diên Tùng ngồi ở đó có vẻ không yên, lại đưa mắt liếc nhìn Cảnh Quốc Ninh một cái, trong lòng suy nghĩ, cũng không biết Cảnh Quốc Ninh đã nắm được nhược điểm của Lôi Diên Tùng hay chưa, trông thấy tình hình này của Lôi Diên Tùng, đoán chừng hẳn là ông ta đã làm một chút ít việc gì rồi.
Kéo Lôi Diên Tùng qua bên đây hẳn là một việc không tệ!
Nghĩ đến đây, Thượng Bảo Vệ nói:
- Chủ tịch huyện Lôi, ông cũng là người bị hại, ông nói thử xem bây giờ nên làm như thế nào?
Bây giờ Lôi Diên Tùng căn bản không có biện pháp nào để nói cả, nghĩ đến hôm đó không hiểu vì sao lại cùng với hai người con gái đó lên giường. Sau đó bị sự cám dỗ của hai cô gái đó lại làm thêm lần nữa, trong lòng sớm đã hoảng loạn, rối như tơ vò rồi, ánh mắt liền nhìn về phía Diệp Trạch Đào.
Lúc này Diệp Trạch Đào nhìn về phía Lưu Định Khải nói:
- Đồng chí Định Khải, cậu vừa đến Công an Đảng ủy, đoán chừng là mọi thứ vẫn còn chưa bắt đầu, hay là đợi Tiêu Hùng Lâm quay về mới làm đi!
Mọi người nghe thấy câu nói này của Diệp Trạch Đào, đều hiểu rõ, Diệp Trạch Đào này muốn khiêm tốn xử lý, xem ra Diệp Trạch Đào cũng không muốn sự việc này truyền ra ngoài.
Cảnh Quốc Ninh cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, sự việc này xem ra không phải do Diệp Trạch Đào chủ động tiến hành rồi, hẳn là Lưu Mộng Y trong lúc quét dọn vệ sinh vô ý phát hiện ra mà thôi.
Nghĩ đến đây lại cảm thấy không đúng, ở đó thì có gì mà quét dọn chứ, mà nhân viên phục vụ đều làm cái gì!
Rối quá, trong phút chốc thật sự không thể hiểu rõ tình huống này là như thế nào.

Đúng lúc này, thư ký Lam Nhất Thiên của Diệp Trạch Đào chạy vào, đưa điện thoại cho Diệp Trạch Đào nói:
- Bí thư Diệp, điện thoại của Bí thư Thi.
Nhận lấy điện thoại, Diệp Trạch Đào nghe một lúc, lúc này sắc mặt rất khó coi tắt điện thoại.
Lúc nhìn thấy mọi người đều đang đưa mắt nhìn mình, Diệp Trạch Đào nói với Lưu Định Khải:
- Đồng chí Định Khải, sau khi xin chỉ thị của Bí thư thành ủy Thi, công việc ở Phòng Công an huyện cậu tạm thời tiếp nhận, đồng chí Mạc Lâm Tường sẽ hỗ trợ công việc cho cậu, nhất định phải bảo đảm cục diện ổn định ở trong huyện!
Trong lòng Cảnh Quốc Ninh hốt hoảng nói:
- Bí thư Diệp, lời nói này có ý gì?
Diệp Trạch Đào nghiêm túc nói:
- Vừa rồi nhận cuộc điện thoại của Bí thư thành ủy Thi gọi đến, sau khi tổ điều tra đôn đốc tỉnh huyện đến huyện của chúng ta, nhận được sự tố cáo của quần chúng đối với vấn đề của Tiêu Hùng Lâm. Sau đó đã tiến hành âm thầm điều tra, kết quả điều tra ra Tiêu Hùng Lâm tồn tại rất nhiều vấn đề. Bây giờ đã áp dụng biện pháp bắt tạm giam đối với Tiêu Hùng Lâm, Bí thư Thi đã tiến hành phê bình đối với vấn đề của huyện chúng ta.
Trong phòng hội nghị lập tức trở nên yên tĩnh, tất cả mọi người đều sửng sốt.
Những sự việc như thế này làm sao mà lại cùng lúc kéo vào cùng nhau thế này?
Đây hoàn toàn là một trận loạn đánh, trong lúc không hiểu rõ như thế nào, Phòng công an lại rơi vào tay của Lưu Định Khải!
Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì đây?
Thật là kỳ lạ!
Sự thay đổi cực lớn như thế này cũng làm cho các ủy viên thường vụ đều có chút thở không nổi.
Trước tiên là xảy ra sự việc thiết bị theo dõi, vốn là có thể để cho Tiêu Hùng Lâm đến xử lý việc này, Cảnh Quốc Ninh bọn họ còn có cơ hội áp chế lại. Nhưng mà, tổ điều tra đôn đốc tỉnh ủy vừa hay lại đến đây và cùng lúc phát hiện ra sự việc này, càng không thể ngờ rằng Tiêu Hùng Lâm lại xảy chuyện, và đã bị bắt giam. Tình hình ở trong huyện Lục Thương lập tức hoàn toàn rơi ra khỏi tay của Cảnh hệ, ai biết được trận đại chiến này sẽ còn dẫn đến những sự việc như thế nào nữa.
Nhìn thấy bộ dạng Lưu Định Khải bước những bước lớn đi ra ngoài, vẻ mặt rất phức tạp của Cố Lâm Cao nhìn về phía Diệp Trạch Đào.
Cố Lâm Cao vẫn luôn nhìn mọi người âm thầm tranh đấu nhau, đến lúc này rồi, Cố Lâm Cao hiểu rõ rồi, Tâm cơ của Cảnh Quốc Ninh căn bản không phải là đối thủ của Diệp Trạch Đào, từng bước từng bước ép sát, cuối cùng giáng một đòn chí mạng, đã nắm trong tay được Phòng công an, đoán chừng thằng ranh con Lưu Định Khải này sớm đã âm thầm đầu quân về phía Diệp Trạch Đào rồi!
Lại nhìn thấy bộ dạng ngẩn ra của Cảnh Quốc Ninh, cùng với bộ dạng một vài nhân viên của Cảnh hệ có chút hốt hoảng. Cố Lâm Cao biết rằng chính mình nhất định phải đứng vào hàng ngũ phía trên biểu hiện thái độ rồi, cho dù không phải vì chính mình cũng phải vì các con của mình mà biểu hiện thái độ.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.