Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 230: Phương Di Mai lại trị Lý Binh





Diệp Trạch Đào còn đang ngủ Phương Di Mai đã gọi điện tới, điện thoại vừa thông Phương Di Mai đã cười nói :
- Trạch Đào à, anh xem hôm nay trên mạng Lý Binh rất là nổi tiếng đấy!
Tối hôm qua ngồi nói chuyện với Thường Minh Quang khá lâu. Diệp Trạch Đào muốn tìm hiểu thêm chút tình hình ở huyện, Thường Minh Quang cũng không hề giấu diếm, tỉ mỉ kể lại cho Diệp Trạch Đào nghe những việc xảy ra trong huyện. Nên hôm nay Diệp Trạch Đào ngủ đến 10h rồi mà vẫn chưa dậy.
Nhận được điện thoại của Phương Di Mai, Diệp Trạch Đào biết chắc cô lại gây ra chuyện gì rồi, liền hỏi :
- Em lại làm gì rồi?
Phương Di Mai cười hì hì nói :
- Gần đây chẳng phải tên Lý Binh đó rất phô trương sao, đi đâu cũng tự nhận mình là người của Phó chủ tịch tỉnh Hoàng.
- Em về xã đi.
Diệp Trạch Đào thở dài, đến Dương Quân mà Phương Di Mai cũng dám động đến, đúng là chả còn chuyện gì mà cô ta không dám làm nữa.
- Trạch Đào, anh yên tâm đi không sao đâu. Để xem rốt cuộc Dương Quân lợi hại đến đâu.
Diệp Trạch Đào vừa rửa mặt xong thì Thường Minh Quang cũng gọi điện tới nói về chuyện này.
Nghe giọng điệu trịnh trọng của Thường Minh Quang, Diệp Trạch Đào liền thấy chắc hẳn trên mạng bây giờ đang náo nhiệt lắm.
Thường Minh Quang còn nói, Triệu Vệ Giang cũng bị bắt giam rồi.
Quả là loạn!
Huyện Thảo Hải bây giờ đúng là đại loạn!
Cúp điện thoại rồi đột nhiên Diệp Trạch Đào nghĩ đến một tình tiết hết sức quan trọng, nếu chỉ có mỗi việc này không cũng chưa tạo được hiệu quả lớn lắm, nhưng nếu vào lúc này mà Triệu Vệ Giang lại khiến Lý Binh gặp chuyện gì đó thì liệu có gây được điều gì bất lợi cho Hoàng Minh Vũ không?
Hiện giờ hậu phương lớn nhất của Lý Binh chính là Hoàng Minh Vũ, nếu như nhân cơ hội này gây rắc rối cho Hoàng Minh Vũ thì quả thật là thú vị.
Ở địa vị như Hoàng Minh Vũ thì chỉ cần cản trở được một lần thì sẽ khó mà tiến lên được nữa, với những người làm chính trị như ông ta thì dính vào scandal là một việc vô cùng lớn.
Đúng là một việc tốt!
Diệp Trạch Đào thấy sốt ruột liền đứng dậy đi ra ngoài.
Rất nhanh đã tới một quán nét, Diệp Trạch Đào vào đến nơi liền lập tức lên mạng tìm hiểu tình hình.
Quả nhiên mấy diễn đàn nổi tiếng đều đang bàn luận về sự việc này, Diệp Trạch Đào liền tìm một ít clip có thu lại đầy đủ lời nói của Lý Binh.
- - Chủ tịch tỉnh Hoàng Minh Vũ vẫn luôn ủng hộ tôi.
Suy nghĩ một lát Diệp Trạch Đào liền tìm chỗ vắng người gọi điện cho Trịnh Tiểu Nhu.
Lần này có vẻ như Trịnh Tiểu Nhu không tiện nói chuyện, liền nói :
- Chờ em vài phút được không?
Trịnh Tiểu Nhu cười nói :
- Em vừa ngồi trong phòng nói chuyện với cha em về việc này xong.
- Cha Em? - Cha nào?
Diệp Trạch Đào hỏi.
Cười lớn Trịnh Tiểu Nhu đáp :
- Là cha ruột em.
Diệp Trạch Đào giờ mới rõ, có lẽ giờ Trịnh Tiểu Nhu đang ở nhà của cô ấy.
- Em thấy thế nào?
Diệp Trạch Đào nghe nói họ Trịnh đang bàn đến chuyện này liền hỏi.
- Họ Lưu và họ Tạ vẫn đối đầu nhau, lần trước họ Lưu và họ Tạ đã tranh cãi với nhau một lần về việc của Hoàng Minh Vũ, xảy ra việc lần này họ Lưu chắc cũng sẽ nhân cơ hội này làm gì đó, em biết họ Tạ luôn muốn trị anh cho nên đang nhờ bố em can thiệp vào sự việc lần này.
Diệp Trạch Đào liền hiểu ra, chả trách Trịnh Tiểu Nhu lại về nhà cô ấy, có lẽ đang muốn giúp hắn, trong lòng hắn lại dấy lên chút cảm động, người phụ nữ này dù có chuyện gì xảy ra vẫn luôn đứng về phía hắn.
- Cảm ơn Tiểu Nhu!
Diệp Trạch Đào nói.
Trịnh Tiểu Nhu cười lớn :
- Sao, có muốn lấy thân ra báo đáp không?
Diệp Trạch Đào cười cười tiếp lời :
- Còn một việc nữa là Chủ tịch huyện Thảo Hải Triệu Vệ Giang bị bắt rồi, trước khi bị bắt ông ta có đến tìm anh một lần nói sẽ lật đổ Lý Binh, có lẽ ông ta đang giữ trong tay điều gì đó bất lợi cho Lý Binh.
Trịnh Tiểu Nhu nói :
- Phó bí thư tỉnh Liêu của bọn anh và Tạ Miễn không cùng một phe, việc này chắc hẳn Phó bí thư Liêu sẽ không bỏ qua đâu, anh đừng lo lắng làm gì.
Trịnh Tiểu Nhu nói thêm :
- Đây là một cơ hội tốt, anh yên tâm, việc ở thủ đô em sẽ giúp anh, anh cũng nghĩ cách làm gì đó ở tỉnh đi, hai bên cùng cố gắng thì em tin là dù Hoàng Minh Vũ có không sao thì cũng không thể gia nhập đảng được nữa.
Diệp Trạch Đào gọi điện xong càng thấy có lòng tin hơn, nếu như theo lời Trịnh Tiểu Nhu thì chỉ cần hai bên cùng hành động chắc chắn sẽ làm được điều gì đó.
Diệp Trạch Đào nghĩ đến việc Trịnh Tiểu Nhu nói mình làm gì đó, trong lòng hắn liền nghĩ đến lão Điền, với tài năng của lão Điền thì tin là chỉ với việc cỏn con cũng có thể thổi thành bão lớn, việc này để ông làm là hợp lý nhất.
Hớn hở Diệp Trạch Đào liền gọi điện cho Lâm Hỉ Điền.
Nghe tiếng chuông điện thoại Diệp Trạch Đào cũng chẳng biết có phải Lão Điền đang xem tiểu thuyết võ hiệp không.
- Có chuyện gì, nói đi.
Âm thanh của Điền Hỉ Lâm vẫn rất to.
Diệp Trạch Đào liền nói một lượt toàn bộ sự tình.
- Biết rồi!
Lão Điền nghe xong cũng không tỏ thái độ gì, chỉ nói một câu như vậy.
Nói xong việc này, ông còn nói thêm :
- Việc này ngươi đừng xen vào, cứ làm cho tốt công việc của mình đi.
Diệp Trạch Đào biết vậy là lão Điền đã đồng ý làm việc này rồi.
Diệp Trạch Đào không ngờ việc Phương Di Mai làm lại gây ra phản ứng lớn như vậy, họ Trịnh và họ Lưu sẽ chẳng bỏ qua cơ hội lần này đâu, đặc biệt là những người nhà họ Lưu, có cơ hội loại bỏ thế lực nhà họ Tạ mà bọn họ ko nắm bắt thì mới lạ.
- Trạch Đào, sao gọi điện cho chú mãi không được.
Cao Vệ gọi điện tới đúng lúc Diệp Trạch Đào đang ngồi ăn sáng ở trong một tiệm nhỏ, thật ra cũng sắp trưa đến nơi rồi, coi như kết hợp hai bữa làm một vậy.
- Trong này ầm quá, chẳng nghe được gì cả.
Diệp Trạch Đào đáp.
Cao Vệ cười nói :
- Có biết ở huyện xảy ra việc gì chưa?
- Chuyện gì?
Diệp Trạch Đào giả vờ hỏi?
Cao Vệ cười nói :
- Lần này Lý Binh làm hại Phó chủ tịch tỉnh Hoàng rồi.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Diệp Trạch Đào muốn che giấu hành động của hắn liền hỏi.
Cao Vệ đem mọi chuyện kể lại xong liền nói :
- Chú xem tên Lý Binh này mới một ngày đã nói linh tinh, đúng là trung ương đã có quyết định, nhưng văn kiện của trung ương còn chưa tới nơi mà hắn ta đã nói Hoàng Minh Vũ vào đảng rồi, điều này khiến trung ương sẽ nghĩ gì chứ.Những lời Lý Binh nói đã làm lộ rõ chủ nghĩa cá nhân của Hoàng Minh Vũ, những lời đó xì xầm bàn tán thì được, chứ tuyên bố ở chỗ đông người thì là chuyện đại kỵ!
Diệp Trạch Đào cười nói :
- Ở huyện Thảo Hải cũng đã xảy ra nhiều chuyện như vậy rồi, thấy rõ sắp được thăng chức nên trong lòng có chút phấn khích đó mà.
Cao Vệ liền cười phá lên :
- Còn tưởng kết cục đã định sẵn, xem ra lại có biến cố rồi, chú nên lên tỉnh một chuyến, biết đâu lại có cơ hội.
Cao Vệ nói vậy Diệp Trạch Đào biết gã sốt ruột rồi, muốn nhân cơ hội này trục lợi, nghĩ đến việc cha của gã cũng là ủy viên thường vụ đảng tỉnh, Diệp Trạch Đào cũng hiểu cha gã vì lợi ích của con trai lần này cũng sẽ gây khó dễ cho họ Tạ .
Đúng là một tình thế hỗn loạn!
Cuối cùng mọi việc sẽ đi đến đâu?



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.