Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 1047: Làm Cho Tan Rã




Vốn là một cuộc họp học tập, trong cuộc họp cũng không có điều gì đặc biệt, mọi người điều là lần đầu tập trung học tập như vậy, thật ra đều ngấm ngầm quan sát tình hình của các bên, đều không có ai làm ra những hành động quá giới hạn.

Sau khi chính thức học tập, Diệp Trạch Đào cũng có chút phát hiện mới mẻ, Dư Đạo Tranh có ý đồ tung ra những thiện ý của năm người kia, đấy là đang có ý muốn liên kết với họ.

Nhưng, Diệp Trạch Đào nhận ra được, năm người kia tạm thời chưa có ý muốn tiếp nạp thêm Dư Đạo Tranh.

Diệp Trạch Đào vẫn luôn đang âm thầm quan sát tình hình, nhìn ra được, thấy rõ Hàn Ủy kia không có thiện ý với mình lắm, dù sao mình và Mai Hải đã có xích mích, người nhà họ Mai này không thể nào đối đãi tốt với mình, đây là một kẻ đối đầu!

Tiếp đó, Diệp Trạch Đào cũng nhận thấy được, tuy rằng bí thư Đảng uỷ công an - Ông Như Trinh chưa có biểu hiện gì nhiều, nhưng đã thể hiện rõ ràng trong lòng không vui, có thể là biết rõ tâm ý của mình có ý muốn đoạt quyền khi đưa Lưu Định Khải xếp vào vị trí phó bí đảng ủy công an, cũng khó tránh khỏi việc gã Ông Như Trinh có chút nghĩ ngợi, thì bản thân mình cũng không thể tùy ý mà buông tha hệ thống chính trị pháp luật kia.

Cảm giác rằng hai người hẳn là quyết tâm không muốn chào đón nhân vật như mình đây.

Quan sát thêm nữa, cảm giác như ba người còn lại kia hẳn là thái độ còn chưa rõ lắm, nhưng, từ trong lòng họ, có nên tiến hành điều chỉnh nhân sự trước đây ở thành phố Lan Phong cũng có chút ý tưởng.

Làm sao bây giờ?

Diệp Trạch Đào rất rõ về tình hình hiện tại, chắc chắn rằng Dư Đạo Tranh kia cũng đang quan sát việc này, bước tiếp theo rất có thể Dư Đạo Tranh sẽ lợi dụng nhóm công tử liên minh khổng lồ này để đối phó mình, lực lượng đối phương cộng lại rất lớn, rất có thể sẽ lấy số ít phục tùng số nhiều mà yêu cầu một lần nữa tiến hành điều chỉnh cán bộ trong thành phố, nếu quả thật là như vậy, uy tín của mình sẽ bị suy giảm.

Thật sự làm như vậy thì, mới điều chỉnh xong đội ngũ cán bộ, thì lại phải làm lại, đây nhất định là bất lợi cho bên mình.

Đối với việc làm mới lại này, đương nhiên Diệp Trạch Đào không hy vọng nó xảy ra.

Mở xong cuộc họp, khi Diệp Trạch Đào về tới nhà , đang ngồi một chỗ suy nghĩ về việc này, hắn biết. Hiện giờ điều cần phải làm là dùng thời gian ngắn nhất phân hoá chia rẻ đám công tử liên minh này .

Diệp Trạch Đào cũng có một chút hiểu biết đối với nhóm công tử thủ đô này, bọn họ cũng không phải miếng thép bền bỉ, bình thường cũng có thế giới riêng của chính mình, mấu chốt chính là phải biết chỗ hổng của bọn họ .

- Lưu Phàm, trong thủ đô có mấy người sẽ được điều đến thành phố Lan Phong, cậu tìm hiểu chuyện này được nhiều ít?

Diệp Trạch Đào suy nghĩ một chút. Liền gọi một cú điện thoại cho Lưu Phàm. Với nhân duyên của Lưu Phàm trong thủ đô, tin rằng sẽ có thể biết rõ tình hình của mấy người này.

Quả nhiên, nghe được Diệp Trạch Đào hỏi, Lưu Phàm liền tỏ vẻ rất cao hứng nói:

- Những người đến nơi của các anh tôi đều hiểu rõ, trước kia cũng từng chơi với nhau, chỉ là hiện tại bọn chúng được gia đình coi trọng, gia đình họ hy vọng bọn họ có thể làm ra một ít gì đó ở thành phố Lan Phong, không như tôi, đã không được rồi.

- Anh nói cho tôi nghe về tình hình của họ xem.

Diệp Trạch Đào cũng vui vẻ. Nếu Lưu Phàm biết rõ về tình hình của những người này vậy thì tốt rồi.

- Trước hết nói về gã Hàn Ủy, thật ra thằng ranh con ấy chẳng là nhân vật gì cả, nhưng chỉ là dựa dẫm vào chị gái được gả cho Mai Trấn Hùng của nó mà thôi, nói thật ra, nó muốn vào giới thượng lưu cấp cao còn chưa đủ tư cách!

Lưu Phàm cũng là xuất thân từ đại gia tộc. Trong lòng ít nhiều vẫn còn chút khiêu ngạo, nghe ra được, anh ta cũng không thích Hàn Ủy này lắm.

Diệp Trạch Đào ngẫm lại cũng có thể hiểu được suy nghĩ của bọn Lưu Phàm, Hàn ủy quả thật đúng là một người có căn cơ không quá to lớn, tuy nhiên, Diệp Trạch Đào có chút nghi ngờ nói:

- Tình hình của gia đình Hàn Ủy như thế nào, chị của cậu ta sao lại được gả cho Mai Trấn Hùng vậy?

- Cha mẹ của Hàn Ủy chỉ là cán bộ nhỏ mà thôi. Lúc đó Mai Trấn Hùng xuống nơi đó, vừa lúc bắt gặp chị của Hàn Ủy, anh Diệp, anh cũng chưa từng gặp mặt chị của Hàn Ủy thôi. Quả thật là rất đẹp đấy, toàn thân từ trên xuống dưới xinh đẹp tuyệt trần, tôi nói anh nghe, ả này là nàng dâu mà Mai Hải đích thân chỉ định đấy!

Diệp Trạch Đào nghe đến đó cũng cảm giác dường như trong lời nói của Lưu Phàm có câu chuyện vậy, nghe cảm giác được lời nói này có gì đó không khớp lắm.

Diệp Trạch Đào liền hỏi một câu:

- Cậu muốn nói cái gì?

Lưu Phàm cười hi hí nói: - Khó nói lắm, cũng không có thể nói, dù sao anh cũng phải biết rằng, tuy rằng Hàn Ủy kia không có bối cảnh gì, nhưng Mai Hải rất thích anh ta.

Chỗ dựa ư!

Diệp Trạch Đào hiểu được một chút.

Nói xong Hàn ủy, Lưu Phàm nói:

- Còn có một người, người này cũng khá thú vị, đó là con trai của Triệu Quang - Triệu Nghiệp Tuyền con người này là một người rất mê tín, còn được gọi là phong thủy đạo nhân ở thủ đô này.

Diệp Trạch Đào cảm thấy rất hiếu kỳ, cười nói:

- Còn việc này nữa sao?

- Sao lại không! Anh chưa biết đâu, thằng ranh này treo một chức ở thủ đô , vẫn luôn bên ngoài làm ăn, mỗi lần trước khi làm một vụ buôn bán đều cho người xem một quẻ, hoặc là đi xem phong thuỷ, anh không biết đấy thôi, thằng ranh này đem số mạng của những người cậu ta muốn dùng cho người xem bói xem qua, xem có vận tài mới giữ lại, còn không có vận tài ấy, thì bất kể đối phương có bao nhiêu năng lực đi nữa đều cho rời đội ngũ!

Diệp Trạch Đào liền mỉm cười, nói:

- Này quả thật là thú vị!

Lưu Phàm cũng mỉm cười nói:

- Cũng không thể không tin, công ty của thằng ranh này hoạt động rất có khí thế, cũng lời không ít tiền, lần này là nhà bọn họ không có người nối nghiệp, nên Triệu Quang không thể không đưa tên này đến địa phương để rèn luyện, đây là trọng điểm để tiến hành bồi dưỡng.

Không ngờ Trưởng ban thư ký Thành ủy này lại là một nhân vật như vậy, Diệp Trạch Đào suy nghĩ cũng cảm thấy buồn cười.

- Tài sáng tác của cậu ta rất khá? Có văn hóa?

- Đấy đều là sự thật, thằng nhãi ranh này từng đi nước ngoài du học, là một tay viết chữ đẹp, Triệu Quang cưng nó như báu vật đấy.

Không nhận ra à, thằng ranh này còn là một người có năng lực đấy!

Lưu Phàm còn nói thêm:

- Gã Đoạn Nghĩa Hội này thì có chút khó xử đây, thằng ranh này thì rất là kiêu ngạo, nhà họ Đoạn vẫn luôn xem tên này là trọng điểm để tiến hành bồi dưỡng, năng lực cũng không tệ, từng đến địa phương trải qua sự rèn luyện, nghe nói đã từng làm tay đánh ở trong huyện, về sau trở lại vào thủ đô làm một lúc, lần này được điều đến trung điểm rèn luyện thành phố Lan Phong để bồi dưỡng.

Người cha là Hội đồng nhân dân phó Chủ tịch Quốc hội, bản thân lại là một loại hình nhân vật có năng lực , lại là Phó bí thư Thành ủy !

Diệp Trạch Đào nghe đến đó, trong lòng liền có một loại cảm giác, vụ đoàn thể công tử lần này, rất có thể là kết quả mà Đoạn Nghĩa Hội âm thầm làm việc, nếu tồn tại một người như vậy, thì bước tiếp theo nhóm công tử này mà tụ hợp lực lượng lại thì sẽ trở nên rất to lớn.

- Quan hệ giữ Đoạn Côn cùng với Lưu gia như thế nào?

Tồn tại một nhân vật như vậy, Diệp Trạch Đào liền muốn biết thêm một chút về tình hình thái độ của con người Phó chủ tịch quốc hội Hội đồng nhân dân.

Lưu Phàm nói:

- Cũng không có gì không ổn với Lưu gia, tuy nhiên tôi cũng nghe nói dường như có chút không ổn với sư phụ gì đó cả anh đó, trước kia lúc Đoạn Côn muốn lên chức, sư phụ anh đã từng phản đối qua.

Diệp Trạch Đào liền giật mình, xem ra sư phụ của mình cũng có đối đầu rồi!

- Anh có biết là tình hình như thế nào sao?

- Tôi nào biết được, cũng là nghe người ta nói thôi, nghe nói lúc sư phụ đang nổi Đoạn Côn dường như có chút vấn đề gì, luôn bị sư phụ anh áp chế, sau này cũng do sư phụ anh được điều đi rồi, thì Đoạn Côn mới leo lên vị trí đó đấy, anh phải cẩn thận một chút mới được, lão già này thù rất dai, nghe nói sau khi ông ta lên vị trí đó nhanh chóng trừ khử những người đã từng chèn ép của anh ta.

Lần này Diệp Trạch Đào chỉ còn biết vò đầu thôi, đấy rõ ràng là một đối đầu.

- Tình hình của Lý Kỳ Dương như thế nào?

Diệp Trạch Đào cảm giác rằng người nhà họ Lý thì có thể không thành vấn đề gì mới phải.

Bộ Trưởng Bộ Truyền Thông Thành ủy Lý Kỳ Dương này là người của Lý gia, lần này chắc có lẽ sẽ không thể không chào đón mình.

Nghe Diệp Trạch Đào hỏi, Lưu Phàm thở dài:

- Anh Diệp à, anh không biết đâu, lần này cha nuôi anh cũng đắc tội với người kia thảm rồi, anh có biết cha của Lý Kỳ Dương không, lão già Lý kia hiện đang ở viện đấy, đáng lẽ còn có thể làm thêm một khoản thời gian nữa, kết quả cha nuôi của anh Hô Diên Ngạo Bác ôm một bao thuốc nổcho nổ một cái, khiến cho lão già Lý kia cũng bùng nổ ra rồi, lão già Lý lần này cũng phải lui xuống, đang đúng lúc trong lòng tức giận, mới dám đưa đứa con trai đến thành phố Lan Phong, mục đích là làm khó anh thêm nữa thôi!

Người ta cũng đã nói rằng có người chống lưng rồi, đã ăn lời từ người ta biết bao nhiêu thứ rồi, sao lại có thể như vậy được chứ!

Diệp Trạch Đào thấy buồn bực quá chừng, theo như tình hình mà Lưu Phàm kể, xem ra những công tử tới thành phố Lan Phong đều l à những người đem phiền phức tới, nay còn có thể làm thế nào!

Hiện tại Diệp Trạch Đào cũng hiểu được nguyên nhân tại sao mấy lão ở thủ đô đều không gọi điện thoại, làm hết nửa ngày trời lần này những người tới đây đều là những người có vấn đề, bọn họ cũng thấy ngại khi gọi điện thoại nói.

Đây là muốn trừng trị mình hay là muốn khảo nghiệm mình đây!

Chỉ còn một người, còn nhất định phải trở thành người chống lại Bí thư Đảng ủy pháp chính nữa chứ!

- Anh Diệp, cũng không phải toàn bộ đều không được, lão già của Ông Như Trinh là người theo hệcủa Phùng gia, người này cũng có thể còn có thể dùng được đấy.

Lưu Phàm cũng biết được ý tưởng của Diệp Trạch Đào, rồi cười cười nói một câu.

Ông cụ họ Ông là người theo hệ của Phùng gia sao?

Diệp Trạch Đào quả thật cũng có chút bất ngờ, không ngờ một gia đình được định sẵn làm đối thủ lại là người theo hệ của Phùng gia, nếu là như vậy, vậy thì cũng có thể thiết lập kế hoạch một chút.

- Tình hình của Ông Như Trinh như thế nào?

Diệp Trạch Đào có một chút hứng thú đối với gã Ông Như Trinh này.

- Thằng tiểu tử này ấy, cũng giống ta đây, cũng là người không thích làm chính trị, lần này là do ông cụ nhà họ buộc họ đến địa phương đấy, năng lực thì bình thường, nhưng, người này cũng khá trượng nghĩa, bản thân nó cũng tốt nghiệp từ trường đại học nổi tiếng, học ngành công thương, tôi sẽ không hiểu rõ, ông cụ nhà họ lại đem nó biến thành Bí thư Đảng ủy công an chứ, ha hả!

Sau khi từ chỗ Lưu Phàm tìm hiểu được tình hình của những người này, xem ra trong lòng Diệp Trạch Đào cũng hiểu rõ được một tí, theo như tình hình này, Đoạn Nghĩa Hội chính là một mấu chốt, thật ra Ông Như Trinh cũng không phải là người không thể lôi kéo được, còn những còn lại thì phải để tâm mà đối đãi.

Ngẫm xem tình hình lúc bây giờ năm người này tập hợp, Diệp Trạch Đào biết rằng, nếu không thể đem tập đoàn nhỏ này của họ mở ra, thì bước tiếp theo những nhân tố không xác định cũng khá nhiều, mặc dù Ông Như Trinh là người theo hệ nhà họ Phùng, ông ta cũng không nhất định sẽ cùng vai sát cánh với mình.

Nghĩ những việc đau đầu như thế này, sau khi Diệp Trạch Đào vừa rút một điếu thuốc, đột nhiên thì có một chút linh cảm, càng nghĩ càng cảm thấy suy nghĩ của mình khả thi, có lẽ thông qua một số động tác là có thể đánh tan nhóm năm người này.

Xem ra phải tác động một chút!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.