Hồng Liên Bảo Giám

Chương 989: Vô Ưu lĩnh vực (hạ) (2)




Một khi chân chính tiến vào, đó chính là một cái thế giới khác.
Y phục trên người Vô Ưu công chúa tung bay. Số lượng ngọc phù vờn quanh thân thể nàng đã đạt tới con số e rằng không có cách nào tăng thêm được nữa. Ở trong không gian của nàng đã không còn có bất kỳ một chiến sĩ nào xuất hiện nữa. Trong cả không gian đầy dẫy lực lượng lĩnh vực của Vô Ưu công chúa. Lúc này Vô Ưu công chúa mỉm cười, thu hồi trường tiêu cùng với tất cả âm phù, đồng thời điên cuồng tràn vào về phía không gian màu đen kia.
Người đã từng học qua số học cũng biết, âm phù từ một biến thành hai, từ hai biến thành bốn, biến trên hai mươi mấy lần, cũng đã là một con số thiên văn rồi. Cho nên những âm phù này xung kích vào bên trong rối rít tan rã, đối kháng lực lượng với không gian màu đen, lực lượng của bản thân âm phù quá nhỏ. Thế nhưng nếu như số lượng âm phù nhiều tới mức không có cách nào để hình dung thì sao? Như vậy tầng không gian tiếp theo của thành trì dưới mặt đất sẽ từ từ bị phá vỡ phong ấn.
Bản thân không gian này cũng không ổn định, lại tương đối khổng lồ, một khi bị phá hỏng. Như vậy người ở bên trong cũng sẽ phải chịu công kích.
Sauk hi phong ấn của không gian màu đen bị phá hỏng, lại tự động bắt đầu quá trình hòa tan. Dường như muốn tan ra làm một thể với không gian ở bên ngoài. Tất cả mọi thứ bên trong không gian này cũng sẽ bị hủy diệt.
Ở bên ngoài nhìn vào, chẳng qua là bên trong tinh thể màu đen đang hơi nứt ra một chút mà thôi. Thế nhưng mà bên trong lại là ngày tận thế.
Hai người Cơ Vô Song và Thiết Vô Dung chật vật từ bên trong bay ra, nặng nề ngã xuống trước mặt của Vô Ưu công chúa. Vô Ưu công chúa mỉm cười nhìn hai người này, lại nói:
- Tại sao lại chạy đến nơi đây, còn làm ra loại chuyện như thế này chứ?
Thiết Vô Dung thành thật nói:
- Công chúa, chúng ta phải nhanh chóng rời đi, nơi này có kẻ khó chơi.
- Kẻ khó chơi?
Sắc mặt Cơ Vô Song trắng bệch, chỉ có hai mắt là đỏ lên, nàng rất hối hận khi đi theo Thiết Vô Dung tiến vào nơi này. Vừa rồi, khi không gian vừa mới bị phá hỏng nàng cũng đã cảm thấy được, ở trong một tầng không gian có một tồn tại rất là cường đại, thực lực không kém nhiều lắm. Ước chừng gấp mười lần lúc toàn thịnh của nàng.
Nói cách khác, ở trong thành thị dưới mặt đất này có chút đặc thù, bên trong phong ấn một gia hỏa tương đương với Kim Đan bát trọng. Hơn nữa thứ này hình thể khổng lồ, cảm giác giống như là Cự Nhân vậy. Cảnh giới tương đương, thế nhưng loại hình thể khổng lồ như vậy, nhất định lực chiến đấu sẽ mạnh hơn không biết bao nhiêu so với Luyện Khí sĩ nhân loại.
Cho dù là thực lực đã bị hao tổn, như vậy chỉ cần thứ này đi ra ngoài thì cũng sẽ chính là cục diện quét ngang tất cả.
Vô Ưu công chúa ngây người ra một lúc, nàng cũng không có cảm giác được thứ mà Cơ Vô Song cảm giác ra được. Chẳng qua nàng có thể hiểu rõ nội dung mà Cơ Vô Song và Thiết Vô Dung muốn biểu đạt. Đây là thiên phú của nàng, không cần đối phương nói gì thì nàng cũng có thể đoán ra được.
Một khi tâm tình của Luyện Khí sĩ thất thủ, bên trong đó sẽ ẩn chứa một lượng lớn tin tức.
Vô Ưu công chúa nhìn thoáng qua Tô Kính một chút rồi nói:
- Chúng ta có thể đối phó, đúng không?
Tô Kính lắc đầu, nói:
- Nếu ngay cả Cơ Vô Song cũng phải sợ hãi, như vậy chúng ta cũng không có biện pháp gì tốt a.
Cơ Vô Song nói:
- Là một đại gia hỏa, vô cùng lớn, thực lực rất mạnh. Bên trong ước chừng còn có ba tầng không gian nữa.
Vô Ưu công chúa cười nói:
- Nếu là địch nhân Kim Đan bát trọng, đương nhiên ta sẽ chạy trốn. Bất quá nó còn chưa có đi ra a, hai người các ngươi cứ nghỉ ngơi trước một chút đi.
Vô Ưu công chúa vừa nói lại lập tức mở miệng phun ra hai khỏa đan hoàn màu vàng, trực tiếp biến mất ở trong thân thể của Cơ Vô Song và Thiết Vô Dung. Hai người này sợ hết hồn, ngay sau đó đã ý thức được, đây là thủ đoạn chữa thương của Vô Ưu công chúa.
Đan hoàn màu vàng tiêu tán ở trong thân thể, thương thế trên thân thể hai người hai người trong nháy mắt đã được chữa trị xong, lực chiến đấu cũng đã khôi phục đến trạng thái đỉnh phong.
Bởi vì từng có kinh nghiệm trị liệu, cho nên Cơ Vô Song lập tức lui ra điều tức, loại trị liệu này mang đến phiền toái rất lớn. Nếu như có thể khống chế được trước, như vậy trên căn bản sẽ không có thương tổn gì nhiều.
Thiết Vô Dung cũng học theo Cơ Vô Song, lui ra bên ngoài điều tức, Vô Ưu công chúa lắc đầu, lại lần nữa lấy ra ngọc tiêu.
Nhược điểm của Vô Ưu lĩnh vự là tốc độ lan tràn quá chậm chạp, bất kỳ một loại Kim Đan lĩnh vực nào cũng không chậm như lĩnh vực của nàng. Khi vừa mới bắt đầu tạo thành thì lực sát thương của Vô Ưu lĩnh vực còn nhỏ, cần bổ sung từ bên ngoài thì mới có thể từ từ đề cao lực lượng. Nơi thích hợp để thi triển thứ này nhất chính là chiến trường, nếu như là chiến trường có quy mô trăm vạn người mà nói. Như vậy Vô Ưu lĩnh vực từ từ khuếch trương, đạt tới cuối cùng sẽ tương đối kinh khủng.
Chỉ bất quá uy lực của chiến trường còn chưa có lớn. Bởi vì không gian ở thành thị dưới mặt đất này bị phong bế, Vô Ưu lĩnh vực chỉ có uy lực như vậy mà thôi. Vừa đến nơi này, có thể phóng đại uy lực lên gấp trăm lần đã là được rồi. Nếu không phải Vô Ưu công chúa có cảnh giới này, muốn hủy diệt không gian kia, không thể nào chỉ dùng thời gian ngắn ngủi như vậy được.
Âm phù trong suốt lại một lần nữa từ trong trường tiêu kia bay ra, vờn quanh thân thể Vô Ưu công chúa rồi bay múa, Vô Ưu công chúa nhìn thoáng qua Tô Kính và hai Luyện Khí sĩ của hoàng gia. Sau đó lại chỉ vào một không gian phía trước, cách đó không xa, nói:
- Tiến vào sâu hơn một tầng nữa, ta sẽ hủy diệt bên trong.
Tô Kính cũng không nói gì, chẳng qua tay lại lấy ngọc ấn, thả ra Khô Lâu Thần Binh Khôi Lỗi. Hai Luyện Khí sĩ của hoàng gia thì dùng vẻ mặt bất đắc dĩ. Vô Ưu công chúa muốn làm gì, bọn họ cũng không có khả năng ngăn cản được.
Lúc này, rút lui là lựa chọn tốt nhất. Thế nhưng vấn đề là tuyệt đối Vô Ưu công chúa sẽ không đi a.
Nếu như không thử mà nói, nhất định nàng sẽ không cam lòng. Mà Vô Ưu lĩnh vực ở nơi này lại có ưu thế tuyệt đối, hai Luyện Khí sĩ của hoàng gia cũng muốn nhìn một chút xem uy lực của Vô Ưu lĩnh vực sẽ như thế nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.