Hồng Liên Bảo Giám

Chương 939: Nguyên gia quân (hạ) (3)




Sau khi những người này bố trí xong cũng đã là bốn canh giờ, quả nhiên, quân đội của Nguyên gia đã đi tới địa điểm mà Tô Kính dự kiến. Mà quân đoàn của Địa Ngục Tà Thần còn đang cách đó hơn hai trăm dặm.
Trước khi hai cánh hai đại doanh đi tới địa điểm đều nghỉ và hồi phục tại chỗ, dọc trên đường đi cũng không có gặp phải phiền toái gì. Trong cả đại doanh cũng rất là khẩn trương. Sợ nhất là cường giả Kim Đan của địch nhân tập kích quân đội, ở trong phạm vi lĩnh vực khổng lồ của đối phương cường giả muốn tạm thời tránh thoát dò xét cũng không phải là chuyện không thể làm được.
- Khai chiến đi, ta cũng sắp không đợi được nữa rồi.
Mộ Ngân Mâu nói một câu, hai mắt nhìn vào trên chiến trường dự định, tất cả thoạt nhìn đều không có gì thay đổi, chẳng qua chỉ là trên mặt đất có thêm một ít cây cối cao chừng bảy tám trượng mà thôi, ở gần những cây cối này, lại có những lùm cây, phân bình nguyên ra thành từng mảnh.
Thực vật tạo thành bình nguyên, những mảnh đất trống nhỏ nhất cũng chỉ có thể dung nạp được mấy trăm người chiến đấu mà không chật chội. Cho nên thoạt nhìn qua cũng không có chướng mắt như vậy. Luyện Khí sĩ của Nguyên gia, đối với loại bố trí này cũng tương đối hài lòng. Chiến đấu quy mô nhỏ thì ưu thế của binh lính Đông Tần sẽ càng thêm rõ ràng, xác suất thương vong, bị đánh bại sẽ thấp hơn gấp đôi trở lên.
Thám báo tiến vào chiến trường dự kiến, còn có một ít binh sĩ đặc thù mai phục ở chung quanh các lùm cây, làm quân tiền tiêu, quan sát hướng đi của địch nhân. Trên không trung, đại bộ phận khí cầu cũng đã rút lui trở lại, tiếp tục bay đi. Đó chính là đưa ra lời cảnh báo cho đối phương.
Lúc này, đám người Tô Kính cũng đã bắt đầu dụng tâm quan sát. Bởi vì Nguyên gia đã đại khái phái ra hơn năm trăm người, xâm nhập vào trong chiến trường dự định. Mà bên Địa Ngục Tà Thần kia, cũng đã phái hơn hai ngàn binh lính, phân tán ra mà tới. Không ngừng tìm kiếm trên từng cái phương hướng một.
Lĩnh vực điều tra, không phải có thể điều tra được tường tận, nhất là dưới sự quấy nhiễu của Luyện Khí sĩ cường đại trong quân đội Nguyên gia. Cho nên đối phương cũng không thể xác định được phía trước có phải có mai phục hay không. Lúc này hơn một trăm cự thú kia cũng đã dừng lại, cũng không có tiếp tục theo quân đội đi tới. Bởi vì bọn chúng là giống loài có lực chiến đấu rất thấp, chẳng qua chỉ dùng để mở đường và mang vác mà thôi.
Đối phương không có phái ra cường giả đi phía trước, cho nên đám người Tô Kính mới có thể không chút kiêng kỵ quan sát chiến trường. Bọn họ cũng cần trực tiếp biết được các chi tiết một cách tỉ mỉ.
Năm trăm Nguyên gia quân, năm mươi người tạo thành một tổ, phân tán ra về phía trước. Sau khi xuyên qua chiến trường dự định lại tiếp tục tiềm hành, tốc độ bắt đầu chậm lại, cả đám đều mở ra trận pháp ẩn giấu ở trên khải giáp.
Sau nửa giờ, một tổ kỵ binh, ngoài ý muốn đã gặp mặt với hơn một ba trăm người của quân địch, hiển nhiên đối phương cũng có trận pháp có hiệu quả ẩn giấu, cho nên nhất định là tinh binh.
Chiến đấu trong lúc vội vã đã bộc phát ở trong một mảnh rừng cây thưa thớt.
Một kỵ binh ở trong Nguyên gia quân, vừa mới vòng qua một gốc cây nhỏ thì đã bị mấy chục mũi tên xạ kích vào đầu. Tên binh lính quay cuồng về phía sau, chiến mã cũng bị bắn chết trong nháy mắt. Trên tấm thuẫn của hắn vang lên tiếng đinh đinh đang đang, đỡ những mũi tên còn dư lại đang bắn tới, tay thì giương lên trường đao mới được rút ra từ trên chiến mã.
Đồng bạn ở phía sau hắn trong nháy mắt đã có phản kích lại. Cả đám đồng thời nhảy xuống chiến mã. Nơi này không thích hợp cho kỵ binh xung phong, bộ binh chiến đấu sẽ càng thêm hiệu quả.
Năm mươi người tạo thành một đội, trong nháy mắt đã tạo thành một tổ hợp hoàn chỉnh.
Trước mặt có hơn ba trăm địch nhân, thế nhưng năm mươi Nguyên gia quân này lại không có áp lực một chút nào. Nếu như chiến đấu mà số lượng địch nhân phải tương đương thì mới có thể chiến đấu mà nói, như vậy đánh giặc chỉ cần so sánh số lượng người nhiều hơn là được a.
Tà Thần quốc độ toàn dân thành binh, chẳng qua Đông Tần đế quốc cũng chỉ có xuất động ra mấy nghìn vạn người mà thôi. Hơn nữa còn là phân tán ra ngoài, thuộc về cửu đại gia tộc, mười hai đạo cung, quân đội hoàng gia cộng thêm quân chính quy của đế quốc nữa.
Một đội quân lớn chia làm hai mươi ba chi, ngoài hai mươi ba chi này ra còn có minh quân của Tô Kính, cộng thêm không biết bao nhiêu đội quân do tiểu gia tộc xuất động.
Những tiểu gia tộc này ít nhất cũng có thể xuất ra được quân đội có quy mô vạn người, đặt ở trung khu, cũng là một cỗ lực lượng không thể khinh thường.
Năm mươi người tạo thành một đội, sau đó lại xếp thành năm hàng tiến về phía trước. Những binh sĩ ở phía đối diện vốn đang mai phục ở trong rừng cây, chạm mặt bắn tên là vì muốn làm cho Nguyên gia quân dừng lại, sau đó mới đánh ra pháp thuật. Địa điểm mà bọn họ lựa chọn phục kích có dưới mặt đất, có cả tiết điểm trận pháp ở trên hòn đảo, một khi ở vị trí này bị công kích thì uy lực của pháp thuật sẽ tăng lên từ sáu thành trở lên.
Hơn nữa loại tăng lên này là trong lúc bất tri bất giác, nếu như dựa theo kinh nghiệm để phán đoán mà nói, tuyệt đối sẽ xuất hiện sai sót.
Thế nhưng năm mươi Nguyên gia quân đối mặt công kích vẫn có thể cứng rắn ngăn chặn, căn bản cũng không có chuyển thành phòng ngự, ngược lại còn xuống ngựa. Dựa vào lực lượng chân khí tăng tốc mà lao lên.
Những chiến mã của Nguyên gia quân này không có trọng giáp phòng hộ, bỏ chiến mã cũng là bởi vì cung nỏ của đối phương rất mạnh. Hai tiểu đội nhỏ đụng vào nhau, trong nháy mắt đã xuất hiện thương vong.
Nguyên gia quân tạo thành trận pahsp mười người, năm người cầm đầu đều đã trúng tên. Lá chắn ở trước người bọn họ có cắm vô số mũi tên. Có bốn người trong đó đã bị mũi tên bắn trúng cánh tay cầm thuẫn, mũi tên kia tương đối cổ quái, không có chính diện đục khôi giáp thành từng lỗ mà là ép khôi giáp tới sát người, khôi giáp cũng không thể ngăn cản nổi. Chỉ là cánh tay ở bên trongđã xuất hiện vết máu thật dài.
Một tên binh sĩ trúng tên khác đau đớn tới mức hừ nhẹ một tiếng, trên đầu gối đã bị một mũi độc tiễn bắn trúng. Mũi độc tiễn này vừa vặn xuyên thấu qua khe hở đầu gối, từ trên xuống dưới, tạo thành một đường vòng cung bắn vào thân thể hắn.
Đây là đau đớn mà độc tố tạo thành, tên binh lính này đau đến tới mức khó có thể nhịn được. Trực tiếp ngồi xuống dưới đất, rút ra đoản đao ở bên hông, muốn cắt xuống cái chân của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.