Hồng Liên Bảo Giám

Chương 797: Mỗi người đều có con bài chưa lật (2)




Tiên Binh tự động tác chiến, căn bản không sử dụng Mộ Ngân Mâu chỉ huy. Đây cũng là chỗ cường hãn của Tiên Binh. Bản thân người chế luyện ra những ngọc phù này chính là tiên nhân thời đại thượng cổ. Luyện Khí Sĩ nhân gian, căn bản là không có thủ đoạn này.
Chiến sĩ Tiên Cảnh từ trên tán cây chém giết xuống, bị Tiên Binh ngăn cản. Trong nháy mắt, bầu trời lại bay đầy hoa máu. Sau đó bọn họ lại bị lực lượng cường đại đánh tan thành huyết vụ.
Tô Kính liếc mắt thoáng nhìn về phía Đường Hà. Đường Hà gật đầu, đưa tay vỗ một cái, trực tiếp đập ra một thủ ấn ở trên thân của thụ yêu kia. Đường vân của thủ ấn này đều do đạo văn tạo thành, vô cùng phức tạp. Trong ba lần hít thở, đạo văn phía trên thủ ấn này lại mở rộng đến mức tận cùng, nắm chặt thân cây thụ yêu kia ở trong lòng bàn tay.
Thụ yêu hoảng sợ gầm hét lên. Trên cây xuất hiện không biết bao nhiêu mắt, miệng, mũi, lỗ tai, dường như nó chính là một quái vật do vô số Tiên Cảnh chiến sĩ tạo thành.
Nó có thể trưởng thành đến tình trạng như bây giờ, cũng nuốt chửng không biết bao nhiêu sinh linh trong Tiên Cảnh, mới có lực lượng khổng lồ như vậy. Bên trong Tiên Cảnh cũng không phải bền chắc như thép. Thời điểm chinh phạt lẫn nhau. Rất nhiều chiến sĩ và Luyện Khí Sĩ đều bị thụ yêu nuốt vào. Toàn bộ Tiên Cảnh, thụ yêu giống như nó, cũng chỉ tổng cộng có chín cây.
Chín tộc cường đại nhất bộ, ở dưới sự thống trị của Nguyệt Cung, giúp đỡ Nguyệt Cung đi quản lý bộ tộc nhỏ hơn phía dưới. Thế giới này, không có quốc gia giống như Đông Tần. Nguyệt Cung là chí cao vô thượng.
Luyện Khí Sĩ của Đông Tần đều muốn muốn thành tiên, cũng phải dựa vào cố gắng của mình.
Luyện Khí Sĩ trong Tiên Cảnh, thầm muốn thành thần, muốn bị Nguyệt Cung nhìn trúng, tiếp đón đi vào, trở thành một phần tử của Nguyệt Cung.
Nguyệt Cung sử dụng thủ đoạn như vậy, cũngi khống chế được tất cả bộ tộc. Không quan tâm trong bộ tộc nào xuất hiện cường giả, xuất hiện thiên tài, chỉ cần Nguyệt Cung nói một câu, lại điên cuồng phi thăng lên, cũng không để ý tới chuyện trong bộ tộc.
Đạo văn cuốn lấy thụ yêu này. Tô Kính mở ra Long Xà Bát Cảnh Hồ, miệng nói:
- Các vị đạo hữu, mời các ngươi hỗ trợ.
Theo một câu nói của Tô Kính, trong Long Xà Bát Cảnh Hồ, thần quang lóe lên. Ở trong thần quang có hơn bốn trăm mỹ nhân tuyệt thế đi ra. Những mỹ nhân này đảo mắt đã bao vây thụ yêu vào giữa, nhìn Tô Kính nói:
- Thiếu gia, cuối cùng cũng nhớ tới chúng ta?
Đường Hà cảm giác có chút quái dị. Tô Kính gọi những mỹ nhân là đạo hữu. Những mỹ nhân này, mỗi người đều có cảnh giới Kim Đan, là người mang đại yêu long khí. Nhưng những đại yêu này gọi Tô Kính là thiếu gia, giống như là thần tử của Tô Kính.
Đều là cảnh giới Kim Đan nhất trọng, nhưng hơn bốn trăm người. Cũng là Tô Kính che giấu quá tốt. Nhiều lần chiến đấu, Tô Kính chưa từng lấy ra những đại yêu này.
- Ừ, mọi người đồng tâm hiệp lực, bắt thụ yêu này tiến vào trong Long Xà Bát Cảnh Hồ. Ta có chỗ cần dùng tới hắn.
Các Yên Chi Long nhìn thụ yêu bị đạo văn quấn quanh, gật đầu nói:
- Một khắc đồng hồ.
Thụ yêu vẫn đang điên cuồng gầm thét, hình như đang gọi người nào đó. Hắn bị đạo văn hạn chế, cũng không có cách nào nâng rễ lên công kích. Thậm chí không phóng ra được yêu thuật gì.
Đối phương bỗng nhiên cho thấy cảnh giới của nó. Điều này làm cho tất cả thủ đoạn của nó đều biến mất, không có cách nào hoạt động được nửa phần. Ban đầu, nó cũng không quá quan tâm. Khống chế của đạo văn kia đối với nó là có giới hạn. Lực sinh mạng của nó gần như dung hợp hoàn mỹ với thế giới này. Cho dù có thương tổn nghiêm trọng đi nữa, cũng có thể nhanh chóng bổ sung lại.
Cho dù là Đường Hà hiện tại, cũng không có khả năng ở trong khoảng thời gian ngắn giết chết được nó.
Nhưng đối phương đang nói cái gì? Muốn đưa mình vào một thế giới khác? Vậy thật đáng sợ. Gần như tất cả chiến sĩ trên tán cây, đều đang xuống phía dưới xung phong. Bọn họ cảm nhận được sự sợ hãi của thụ yêu. Hơn nữa thụ yêu đã không tiếp tục tiến hành công kích nữa. Điều này nói rõ đối phương...
Ầm!
Hơn bốn trăm Yên Chi Long đồng thời mở miệng phun. Trong miệng các nàng phun ra Long Khí, tập trung ở cùng một chỗ, hóa thành một con thần long khổng lồ. So sánh xuống, thần long do Đường Hà Thần Đan biến thành, giống như tiểu hài tử vậy.
Yên Chi Long phóng ra Long Khí, đồng thời tập trung cùng một chỗ, hình thành một thần long cực lớn. Thần long này quấn ở trên người thụ yêu, lập tức phát lực.
Thụ yêu kia phát ra âm thanh thống khổ, bị nghẹn ở trong thân thể, nức nở không thôi.
Chiến sĩ trên tán cây, liều mạng lao xuống. Trên áo giáp của bọn họ gió mạnh thổi bay. Toàn thân bọn họ đều hóa thành một cái bóng, tấn công về phía mặt đất. Chỉ là những Tiên Binh này ở trên không trung không ngờ tạo thành trận pháp, mỗi chiến sĩ rơi xuống, đều rơi vào trong trận pháp, đảo mắt bị chém vào khắp nơi.
Tô Kính nhíu mày, phương thức chiến đấu của Tiên Binh này, thật đúng là tanh mùi máu.
Mộ Ngân Mâu cũng không nói nói, nàng chỉ có thể làm đơn giản chỉ huy, những Tiên Binh, đều có tự chủ năng lực chiến đấu. Thậm chí còn có căn cứ kẻ địch đặc điểm khác nhau, làm ra mình điều chỉnh năng lực. Những Tiên Binh nổi danh là Tiên Binh khát máu. Máu trên người chiến sĩ Tiên Cảnh bị giết chết phun ra, có khoảng một phần mười, bị Tiên Binh hấp thu. Trong những huyết dịch này thật ra ẩn chứa rất nhiều lực lượng linh hồn, khiến cho Tiên Binh tiêu hao trở nên rất nhỏ.
Đây là món đồ chơi tiên nhân ném cho Nhân Gian Giới. Bản thân ở tiên giới cũng không có ý nghĩa gì. Loại Tiên Binh này, ở tiên giới ngay cả bia đỡ đạn cũng không tính.
Trong lòng Mộ Ngân Mâu nghĩ tới lời Mộ gia lão tổ nói, trong lòng cảm thán, không biết tiên giới rốt cuộc là thế nào. Hiện tại đều có đủ loại lời đồn đại, không ai có thể xác định được.
Tiết tấu của cuộc chiến đấu, trực tiếp được thả lỏng xuống. Thần Đan Nhập Khiếu của Đường Hà thật sự quá mạnh mẽ, trực tiếp phong kín tất cả hành động của thụ yêu. Tuy rằng Đường Hà cũng không cách nào lại làm chuyện khác. Nhưng chân chính uy hiếp được Mộ Ngân Mâu, cũng chính là yêu thụ này. Sau khi ngọc phù thả những Tiên Binh này đi ra, cho dù không thể chém giết tất cả kẻ địch, ngăn cản kẻ địch đến đây tập kích, vẫn rất nhẹ nhàng.
Tô Mộ ngẩng đầu, nhìn những chiến sĩ quên cả sống chết, cảm giác có chút buồn chán. Hai khôi lỗi giấy của nàng bắt đầu vận chuyển lĩnh vực. Không khí nóng bỏng, khiến cho Đường Hà cũng cảm thấy có chút không thoải mái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.