Hồng Liên Bảo Giám

Chương 794: Thụ yêu vô địch (hạ) (1)




Cái này thật đáng sợ. Nếu như chiến sĩ cảnh giới Trúc Cơ ở trong lĩnh vực của Đường Hà, có bao nhiêu chết bấy nhiêu. Đường Hà không có khả năng là cảnh giới Kim Đan nhất trọng. Lĩnh vực của hắn có thể mở rộng đến ngoài hai dặm. Với khoảng cách này, Luyện Khí Sĩ cảnh giới Trúc Cơ dù thế nào cũng không có cách nào tới gần hắn.
Luyện Khí Sĩ cảnh giới Trúc Cơ nắm giữ đạo khí, lại kích phát lực lượng sinh mệnh, không để ý tới sinh tử, lại có uy hiếp đối với Đường Hà. Đường Hà trước tiên phóng ra đan dược không phải là Thần Đan, hóa thành binh sĩ trọng giáp, là muốn tiêu hao lực lượng của đối phương.
Chiến sĩ bị ném mạnh tới, số lượng ước chừng hơn ba trăm. Nhưng phân tán ra, sẽ không đáng sợ như vậy, Đường Hà hiện tại không cần lại phóng ra Thần Đan.
Ầm ầm!
Những tảng đá lớn nện ở trên vách núi đá. Lần này đá vụn văng ra, gần như đều tấn công về phía đám người Đường Hà, không còn không trật tự như trước nữa. Đường Hà cảm giác chân khí của mình tiêu hao có hơi nhanh. Thời gian lĩnh vực Kim Đan chống đỡ sẽ giảm xuống gấp mấy lần, chỉ có thể duy trì hơn nửa tháng.
Hắn cũng không biết, vách núi này còn cao bao nhiêu. Kế trước mắt chỉ có thể là mau chóng giết chết những chiến sĩ mới được.
Đường Hà xoay người, thân thể đột nhiên dán ở trên vách đá. Trong hai tay hắn có thêm một mồi lửa thật dài, ném về phía trước, lại quấn lấy hai chiến sĩ tới gần. Trường thương trong tay của hai chiến sĩ này đâm ra. Ở khoảng cách mười mấy trượng, lại có khí tức sắc bén lao thẳng tới mặt Đường Hà mặt.
Xung quanh thân thể Đường Hà, bốn chiến sĩ trọng giáp bay ra, lao vút lên trời cao, ôm lấy hai chiến sĩ Tiên Cảnh này. Cánh tay lắc một cái, sẽ vặn gãy cổ của hai chiến sĩ này. Áo giáp trên người bọn họ có phù văn lóe lên. Các khe hở trên áo giáp giống như những bánh răng liên kết với nhau, tăng cường lực lượng vặn gãy này.
Dù thế nào, hai chiến sĩ này cũng không nghĩ tới, đối phương sẽ không để ý tới tính mạng lao lên trời cao nhào tới. Phải biết rằng ở khu vực này, bay chẳng khác nào là chịu chết.
Hai đan dược hóa thành chiến sĩ, trong thân thể bỗng nhiên xuất hiện một vết nứt, từ chính giữa tách ra, rơi về phía mặt đất. Cánh tay của bọn họ vẫn xiết chặt lấy hai chiến sĩ Tiên Cảnh.
Hai chiến sĩ Tiên Cảnh bị bẻ gãy xương cổ. Trong nháy mắt, đạo khí trường thương trong tay lại rơi xuống thành đẳng cấp pháp khí tạp phẩm. Hơn nữa lực lượng bên trong ẩn chứa còn đang trôi đi, tản ra về phía không trung.
Cuối cùng hai thanh trường thương này biến thành pháp bảo cấp bậc bình thường.
Lực lượng thần đạo gia tăng, chính là đáng sợ như thế. Nhưng một khi chủ nhân bỏ mạng, những vũ khí này đã bị đánh quay về nguyên hình.
Đường Hà chỉ là dễ dàng di chuyển, lại tránh được hai đạo thương phong này. Loại chiến sĩ cấp bậc như vậy nếu muốn giết hắn, là không có khả năng.
Trừ khi ngàn vạn người. Nhưng đối phương cũng không có khả năng phái ngàn vạn chiến sĩ cảnh giới Trúc Cơ qua đi tìm cái chết.
Giữa bốn người rất ít khi phối hợp. Từng người vì chiến đấu, nguy hiểm lại ở trước mặt, bất tri bất giác lấy ra những thứ chuẩn bị. Tô Kính chợt phát hiện, sau khi mình tránh né những tảng đá lớn này công kích, khoảng cách giữa mình và Đường Hà càng lúc càng xa. Không biết từ lúc nào, đã vượt qua phạm vi trăm trượng.
Lĩnh vực Kim Đan của Đường Hà vẫn dễ dàng bao trùm lấy hắn. Nhưng những binh sĩ bao vây xung quanh gần như đều nhắm vào mình, giết chết mình và chặn Đường Hà lại.
Thụ yêu nhìn ra được, mình là người yếu nhất của phía bên này hay sao?
Tô Kính có chút buồn bực. Lâu như vậy, thành quả tu luyện của mình vẫn không giống như đệ tử tinh nhuệ trong các gia tộc khác.
Ai bảo mình bỏ ra quá nhiều thời gian, tập trung phát triển thế lực và chế luyện vũ khí. Nếu như một lòng một ý tu hành, hiện tại cũng đã thành Kim Đan.
Nghịch Lân Mâu của Tô Kính một mạch đâm loạn, cũng không cho thụ yêu kia có cơ hội quan sát mình. Dù sao Nghịch Lân Mâu sắc bén vô cùng. Hắn gần như là đang dựa vào lực lượng áo giáp liều mạng với đối phương.
Trong tay của những chiến sĩ này đều là trường thương đẳng cấp đạo khí. Đoản mâu cuả Tô Kính ngắn hơn so với trường thương chí ít hơn một nửa.
Chỉ là trên Nghịch Lân Mâu của Tô Kính, có thần quang năm màu chớp loạn. Công kích cũng không có quy luật chút nào đáng nói. Những chiến sĩ này bị thần quang năm màu đâm trúng, trong nháy mắt đạo khí trường thương trong tay sẽ bị đánh quay về nguyên hình. Sau đó Tô Kính lại tiện tay bắn ra một Địa Long Nỏ, bắn chết chiến sĩ đó.
Chiến sĩ bị Tô Kính bắn chết, thân thể rơi xuống. Lục Đạo Thần Giám của Tô Kính vẫn luôn chú ý tới hướng đi của thi thể. Những thi thể bị Đường Hà chém giết trước đó, Tô Kính truy tìm tung tích không được. Hiện tại kẻ địch bị chính hắn đâm chết, trên người có chứa chân khí Long Xà, lập tức bị Lục Đạo Thần Giám rõ ràng bắt được.
Tô Kính trực tiếp tính toán ra được, đoàn người mình đã leo lên được phân nửa vách núi. Đối phương sử dụng căn bản không phải là huyễn thuật gì, mà là tăng không gian ở đây lên gấp nhiều lần.
Khống chế như vậy, hoàn toàn là do thụ yêu kia tạo thành. Bởi vì hai bên cảnh giới không có gì chênh lệch, thụ yêu mượn ưu thế về địa lý, chỉ kéo dài khoảng cách này. Nếu như thụ yêu càng cường đại hơn một chút, thậm chí có thể khiến cho bốn người mình vĩnh viễn không có cách nào đi tới phía trên.
Tô Kính lập tức chuyển tình hình mình quan sát được, báo cho Đường Hà biết. Mộ Ngân Mâu vẫn yếu hơn so với Đường Hà, lĩnh vực của hai người lại không tiện chồng khớp. Cho nên bây giờ muốn chạy đi, lại phải dựa vào lực của một mình Đường Hà.
Về phần chiến sĩ đến đây chặn đường, Tô Kính vẫn không để vào mắt. Nguyên nhân chỉ có một. Đó chính là lực lượng của Đường Hà, đủ để chống đỡ thời gian nửa tháng. Chỉ cần lĩnh vực Kim Đan tồn tại, chiến sĩ của đối phương tới bao nhiêu chết bấy nhiêu. Chỉ cần Đường Hà có đủ chân khí để tiêu hao.
Ầm!
Chẳng biết tại sao một tảng đá lớn đánh vào trên ngực Tô Kính, khiến toàn thân Tô Kính đều đập vào trong vách núi. Trong chớp nhoáng này, hắn đã hoàn toàn bị cách biệt, cách đám người Đường Hà khoảng hơn ba dặm, Tô Kính trực tiếp thoát khỏi lĩnh vực Kim Đan bảo vệ.
Lông mày Tô Kính nhíu lại. Sáu đạo thần binh giáp bảo vệ, khiến cho lần này hắn bị đụng, cũng không bị thương tích gì. Chỉ là sau khi thoát khỏi khu vực lĩnh vực Kim Đan thêm mấy lần nữa, hắn sẽ phải chết.
Tô Mộ quá sợ hãi, xoay người tính xông tới cứu Tô Kính.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.