Hồng Liên Bảo Giám

Chương 599: Quyết chiến (4)




Mục tiêu là vị trí của mình.
Rốt cục sắp quyết chiến sao? Tô Kính cười lạnh, tố chất binh lính của đối phương phổ biến không bằng chính mình. Chậm rãi đánh tiếp sớm muộn gì cũng bị xơi tái. Như vậy chủ lực quyết chiến còn có cơ hội lật bàn. Dù sao thua kết quả như nhau, đối phương phải liều mạng.
Đối phương nghĩ thông suốt, Tô Kính cũng vui vẻ, trực tiếp chủ lực quyết chiến cũng giảm bớt phiền toái cho mình. Hắn mô phỏng qua quá trình cướp chiến hạm này, nếu như đối phương chủ lực bất bại, sau khi thanh lý một chút mình vẫn thắng.
Chiến đấu trên bầu trời rất kịch liệt, đối phương cũng muốn dùng lực lượng không trung đánh tan Tô Kính là không có khả năng.
Ngũ hành đại pháo của Tô Kính thả ra, đối phương trả giá hơn hai ngàn binh sĩ mới được an toàn một giờ, trong một giờ này đối phương hành quân ít nhất không bị ngũ hành đại pháo cắt ngang.
Tiếp xúc chiến bộc phát, ngũ hành đại pháo cũng không thể không dừng lại. Ít nhất thời điểm thế lực ngang nhau, hạm trưởng vô địch hạm tin tưởng Tô Kính không phát rồ.
Trên bầu trời, Tô Kính lại bổ sung một chút chiến hạm phù không, đều là loại nhỏ nhất, lần này chỉ có hai người cưỡi. Đều là loại hắn buông tha nhưng khó tiêu hủy, mang theo trong Long Xà Bát Cảnh Hồ.
Những chiến hạm phù không loại nhỏ này có thời gian chiến đấu chỉ có hai ba giờ, nếu như không phải khoảng cách gần thì không có bao nhiêu giá trị, vũ khí có tính phòng ngự. Có những thứ này bổ sung, Tô Kính mới có thể kiên trì lâu như vậy, đối phương nhằm vào chiến hạm phù không của hắn, chế tạo đại lượng chiến hạm pháo hôi và bất kể thương vong đánh giết trên bầu trời.
Thanh lý không trung sạch sẽ, Tô Kính đã bất chấp tổn thất, hắn và Tô Mộ dẫn đầu tinh nhuệ và được vài chục chiến xa bảo hộ đi nghênh đón chủ lực của địch nhân.
Không ai dám tùy tiện phi hành, bên Tô Kính có đại tiễn sư, đối phương cũng cú vũ khí viễn trình và cung tiễn thủ, không có thực lực như Vô Niệm thì không nên bay. Cho dù là Vô Niệm cũng không dám mạo hiểm bay lên, hắn không tin đối phương sẽ không có vũ khí cùng loại như phù tiễn.
Trên chiến trường, một khi sai lầm sẽ chết người.
Tâm tình Tô Kính bình tĩnh một cách khó hiểu, không có đại chiến thì hắn kích động. Trước kia đại chiến tại Tà Thần quốc độ thì hắn chỉ tham gia cho có, mà bây giờ hắn là hạch tâm của quân đội, địa vị hoàn toàn khác nhau. Tô Kính không còn là Tô Kính của ngày trơớc.
Song phương tiếp cận nhau, chiến hạm phù không lấy được ưu thế trên bầu tơời, Tô Kính truyền tình báo, các chiến hạm phù không còn sót lại không có năng lực công kích mặt đát, truyền tống tin tức lại không kém.
Rốt cuộc Tô Kính nhìn tâấy inh chủng chủ lực của đối phương là gì, đó là hơn ba ngàn bộ binh mặc chiến giáp Thanh Long. Những binh sĩ này đội mũ giáp có hình đầu rồng dữ tợn, lân giáp trên người như vật sống, vũ khí trong tay cũng là đại đao.
Loại đao này Thần Châu bình thường không dùng, chỉ có khổ người lớn dễ làm người ta chú ý, khí phách bên ràng chứ không có chỗ tốt khi chiến đấu.
Hơn nữa đại đao này quá rộng, nếu đặt ngang có thể dùng làm tấm chắn.
Trang bị tiêu chuẩn của Đế quốc đều là trường đao hẹp, lưỡi thẳng, sống dao rất dầy. Bởi vì trình độ luyện khí xuất chúng nên đế quốc căn bản không cần truy cầu phương thức đề cao sát thương của đao, ngược lại dùng hình dáng nhỏ gọn.
Nếu trình độ luyện khí không đủ, Tô Kính đoán chừng sẽ đản sinh ra vũ khí giống kiếm nhật.
Hơn ba nghìn, ngũ hành đại pháo không dùng được, ngươi cho rằng tử mẫu ly hồn pháo là bài trí sao? Tô Kính cười lạnh, tăng thêm tốc độ, ác ma nữ quan theo sát sau lưng, sợ Ngõa Thiết Thú cuồng bạo lần nữa cho nên Tô Kính thoát ly mọi người bảo hộ.
Oanh!
Trên bầu trời, Tô Kính còn sót lại một chiến hạm phù không khá lớn, vứt bỏ một cây cột sắt nổ tung trong trận hình của đối phương, đáng tiếc trang bị ném đã bị hư nên chỉ có thể ném một cây
Trận hình của đối phương có hai nữ tử mặc trường bào giơ tay điểm lên, đai lưng ngọc hình vuông của hai người điều khiển chiến hạm phù không nghiền nát.
Hai gia hỏa này sợ tới mức điều khiển chiến hạm phù không bay ra xa.
Hai nữ nhân nhìn thấy thần thuật mất hiệu quả cũng bất đắc dĩ. Nàng không nghĩ tới binh sĩ điều khiển chiến hạm cũng có pháp khí chết thay.
Nếu như không phải có hai khối ngọc kia, một khi thân thuật có tác dụng, chiến hạm mất đi khống chế sẽ rơi xuống và vỡ tan.
Chêến hạm cũng kịp vứt xuống hai cây sắt, đã bị Tô Kính ra lệnh rời khỏi chiến trường. Hắn cũng biết rõ tà thuật chết thay đáng ghét cỡ nào.
Mỗi khối ngọc như thế chỉ có giao cho quan quân và người trọng yếu mà thôi, thời điểm nghiền nát, Trận pháp trong áo giáp Tô Kính sẽ có cảm ứng. Tô Kính không rõ đối phương một ngày có thể phóng thích bao nhiêu thần thuật, hắn cũng không muốn thử.
Loại chiến hạm công kích mặt đất tổn thất không ít, người điều khiển cũng khó huấn luyện, hắn đành phải nhẫn nại.
Sau khi hai cây cột sắt nổ tung tiêu diệt hơn trăm người, bị thương hơn năm trăm, đáng tiếc người bị thương còn có sức chiến đấu, Tô Kính cũng không bắt buộc, đối phương bị công kích luân phiên nên tốc độ chậm lại, Tô Kính đã tính toán đi ra, địa điểm mọi người gặp nhau là một cây số trước mặt.
Vị trí đó là bong thuyền pháo đài, diện tích càng lớn, nỏ pháo chung quanh đã bị phá hủy, ơởi vì Tô Kính toàn lực đánh hạ pháo đài này cũng không có khuếch trương, cũng không chiếm lính.
Hắn đã đưa khôi lỗi giấy thăm dò rõ ràng. Bong tàu phi thường dày, kết cấu phía dưới cũng tương đối vững chắc, đó là nơi như máy phóng. Dưới máy phóng là nhà kho cỡ lớn chứa đựng lương thực và nước. Trong phòng này có trang bị máy móc là tự động vận chuyển lương thực cùng nước ngọt ra ngoài.
Trong chêến hạm địch có nhiều nhà kho như thế, đều rất chắc chắn, còn mạnh hơn khoang thuyền đóng kín. Hai khôi lỗi giấy đã lẻn vào dưới khoang, cũng không phải mai phục, chủ yếu là phòng bị đối phương đánh lén từ phía dưới. Phía dưới không người, Tô Kính có lòng tin đánh hạ nơi đây.
Song phương tiếp âận càng lúc càng gần, hai mươi dặm, mười dặm, năm dặm...
Thời điểm còn cách năm dặm, tốc độ nhanh hơn, Tô Kính đã sớm có chiến trường dự định, bên trên bầu trời xuât hêện trăm khí cầu, những khí cầu này vội vàng ném đá xong và bỏ trốn.
Năng lực sinh tồn của khí cầu rất kém, đừng nói là luyện khí sĩ, cho dù là cung tiễn thủ cũng có thể dễ dàng bắn rơi.
Trong kính bảo hộ của Tô Kính không hề tiếp thu hình ảnh trực tiếp, Nghịch Lân Mâu trong tay chấn động, hắn quét ngang về phía trước, một đạo cuồng phong thổi qua, trong gió có ảo ảnh thần long bay lên đánh về phía quân địch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.