Binh sĩ cần nghỉ lấy sức trên đảo, nhân loại không thích ứng quanh năm ở trên biển. Từ điểm đó tính ra nếu có thể công chiếm những đảo quốc sâu trong nam hải là lựa chọn tốt cho đế quốc, lấy quần đảo nam hải làm chỗ cơ sở công kích quốc gia Tà Thần.
Tô Kính, Tô Mộ rất nhanh nắm giữ cách khống chế người cá.
Tô Kính kéo người cá tới trước mặt mình hỏi:
- Nghĩ thông chưa?
Người cá lắc đầu, Tô Kính lại hỏi:
- Đã chấp nhận thực tế chưa?
Người cá gật đầu.
Tô Kính cười nói:
- Vậy thì tốt, ta chỉ cần chút tình báo, ngươi cũng nói dù ta có những tìn báo này sẽ không uy hiếp đến Nhân Ngư đế quốc.
- Đúng rồi, ta chỉ là thám báo, chỉ có tước vị thấp nhất, thứ ta biết sẽ không có ảnh hưởng gì đến cục diện chiến đấu.
Mặc dù người cá trả lời vấn đề nhưng biểu tình bướng bỉnh. Tô Kính không muốn dây dưa nhiều về điểm này, hắn hỏi tiếp:
- Tại sao ngươi biết tiếng Đông Tần của chúng ta?
- Thám báo cũng phải học tập, ta còn biết nhiều tiếng của yêu thú trong biển.
- Tiếng nói và chữ của người cá có phức tạp không?
- Gần giống tiếng Đông Tần, nếu ngươi muốn học, không sử dụng thuật đạo thì ba, năm tháng là có thể trao đổi. Nhưng muốn biết rành thì mấy trăm năm cũng không đủ.
- Ý ngươi là Nhân Ngư đế quốc có rất nhiều điển tịch, tích lũy lịch sử sâu dày. Chỉ có người cá lớn lên trong đó mới hiểu rõ văn hóa ẩn sâu trong tiếng nói?
- Đúng vậy, hơn nữa Nhân Ngư đế quốc có nhiều phe phái tu đạo, sinh ra điển tịch tu luyện không đếm hết.
- Nhân Ngư đế quốc có bao nhiêu Kim Đan?
Người cá trả lời:
- Không biết, chắc cỡ mười vạn?
Lòng Tô Kính rung động, vì đế quốc được gọi là ba ngàn Kim Đan nhưng thật ra gần vạn. Người cá này cho rằng Nhân Ngư đế quốc có mười vạn Kim Đan tức là con số thật cỡ ba mươi vạn.
Chênh lệch gấp mấy chục lần, rắc rối đây.
Nhân Ngư đế quốc không cần xuất động quân đội, chỉ cần triệu tập tất cả cường giả Kim Đan là có thể san bằng Đông Tần đế quốc.
Điều này không khoa học, nếu như vậy tại sao đến hiện giờ Nhân Ngư đế quốc mới hành động? Lúc trước họ làm gì?
Tô Kính hỏi:
- Nhân Ngư đế quốc định tấn công Đông Tần?
- Ta không rõ ràng nhưng có phái chủ chiến, hy vọng có thể chiếm lĩnh đất liền. Thế lực phái chủ chiến đang rất lớn, vì khu bão tố đang biến mất, độ khó tấn công đất liền giảm nhỏ.
- Nếu Nhân Ngư đế quốc phát động công kích thì bắt đầu từ lúc nào?
Người cá trả lời:
- Sau khi thu thập đầy đủ tình báo, đế quốc sẽ chuẩn bị ba năm đến năm năm triệu tập tài nguyên.
Tô Kính thầm nghĩ tức là thế lực của Nhân Ngư đế quốc quá khổng lồ nên mới chuẩn bị lâu như vậy. Theo suy nghĩ của hoàng đế Khương Diễm tấn công quốc gia Tà Thần phải chuẩn bị mười năm, nhưng nhiếp chính vương Khương Dạ đã rút ngắn thời gian.
Sau đó Tô Kính lại hỏi gần bốn canh giờ, đào móc đa số thứ người cá biết.
Cuối cùng Tô Kính hỏi:
- Ngươi tên là gì?
Người cá ngây ra một lúc, trả lời:
- Đề Ny Ti.
- Đề Ny Ti, nếu ngươi đã cho ta nhiều tình báo như thế e rằng không thể quay về Nhân Ngư đế quốc nữa. Hãy theo ta tây chinh đi. Ngươi cũng biết ngươi sinh ra ý nghĩ làm phản gì trong đầu sẽ sống không bằng chết, bị ta biết ngay. Ngươi hãy làm cho tốt, xem mình là người Đông Tần biết chưa?
Người cá Đề Ny Ti hoàn toàn ngây ngẩn, nàng nghĩ mình sẽ trở thành tù phạm bị cầm tù, không ngờ Tô Kính cho nàng vào quân viễn chinh.
Hạm đội Đông Tần đế quốc này khá mạnh, chỉ một người trẻ tuổi chỉ huy hạm đội, Nhân Ngư đế quốc phải xuất động mười mấy quân đoàn mới nắm chắc tiêu diệt được hết.
Đội quân viễn chinh này không thiếu người giống như nàng, dưới biển có Tiềm Long Hạm, nàng biết thế, giá trị của con cá nhỏ như nàng chỉ là tình báo trong đầu.
- Chỉ có kẻ địch của ta thì ta mới cho hắn chết. Chỗ này của ngươi...
Tô Kính chỉ sau gáy mình, nói:
- Đã hoàn toàn bị ta khống chế, ta không cần giết ngươi. Ta sẽ sắp xếp ngươi chiến đấu bên quốc gia Tà Thần, sẽ không tham gia vào chiến tranh với Nhân Ngư đế quốc.
Đề Ny Ti gật đầu, trong lòng bỗng bình tĩnh lại, nàng không muốn nhận đau đớn trong đầu, cảm giác muốn chết mà không thể đó y như địa ngục.
Tô Kính trở lại kỳ hạm.
Tô Mộ hỏi móc:
- Sao vậy? Không nỡ giết người cá này?
- Ừm, ta hỏi rồi, đều liên quan đến quân sự, dân sinh. Thật ra một người trong khi còn sống kinh nghiệm mỗi ngày đều coi như là tình báo. Ta muốn từ từ đào móc từ trên người Đề Ny Ti có thể biết càng nhiều vè Nhân Ngư đế quốc. Tình báo hôm nay đã vô cùng hoàn mỹ, giao cho Vô Ưu công chúa giải quyết. Ba chúng ta kiếm phần thưởng đã đủ cho tất cả tiêu hao lần xuất chinh này.
- Cũng đúng, chúng ta là người đầu tiên kiếm được tình báo của người cá.
- Được rồi, sắp đến Hải Giác, ở nơi đó hạm đội của chúng ta nghỉ ngơi và hồi phục mười ngày, để cho binh lính thư giãn. Hai chúng ta ra biển đi săn đi.
- Hai chúng ta!?
Tô Kính cười nói:
- Ừ, ta thiết kế chỉ đủ cho hai người.
Tô Mộ đỏ mặt khó nói thành câu:
- Tốt quá, muội vẫn không dám thăng cấp Kim Đan vì...
- Ừ, trong mười ngày này ta muốn cho muội thăng cấp, chắc đủ rồi, ta có chuẩn bị đan dược, lại có chân kinh thì đan độc không thành vấn đề.
Tô Kính quyết ý muốn cho Tô Mộ lên Kim Đan, vì bên cạnh nàng có quá ít cường giả Kim Đan. Tô gia hứa hẹn cường giả Kim Đan còn chưa tới chỗ, làm Tô Kính hơi bực mình.
Đã vậy thì để Tô Mộ thành tựu Kim Đan trước, sức chiến đấu của nàng sẽ nâng cao.
Ra biển săn bắn là một cơ hội, lần này xuất chinh mang theo Ngão Thiết cho Tô Mộ cưỡi. Ngão Thiết ở trong nước thực lực cao hơn trên đất liền gấp mấy chục lần, thứ này vốn thích ăn sừng rồng, nếu không giỏi dưới nước lỡ long tộc trốn vào biển là nó hết đồ ăn.
Cho Ngão Thiết đi săn bắn một phen, Tô Kính và Tô Mộ thì song tu, nâng cao cảnh giới của nàng tăng lên tới Kim Đan vậy là huyết mạch yêu tộc của nàng sẽ bị trấn áp, thiên phú thì tách ra thành năng lực đặc biệt.
Dọc đường đi hạm đội tiếp tục săn bắn nhưng cẩn trọng nhiều. Mỗi lần xuất động sáu chiếc Phi Xà Hạm, sau đó dùng tàu bay tìm kiếm, không cần chiến hạm bay làm đơn vị điều tra.
Trong đó có hai hạm đội từ phía sau đi qua, một là Chu gia, một là Châu gia.
Hai gia tộc xuất phát từ cảng Chu gia, chia hai đường xuất chinh. Hạm đội của họ có số ít đặt ở chỗ Tô Kính, còn phần lớn là lấy từ hoàng thất.