Hồng Liên Bảo Giám

Chương 497: Vi sinh vật (Hạ)




Nhưng giống như Tô Kính, Tô Mộ không tu hành vốn có của mình, chân khí trong người chia ra hai loại. Nếu chỉ lo tu long xà chân khí thì Tô Mộ đã sớm đến cảnh giới Kim Đan hóa thân làm rồng.
Yêu thần viễn cổ để lại Long Xà Đồ Lục không vì hại người mà để cho người không phải long tộc cũng có thể tu hành đạo pháp này. Nên tác dụng lớn nhất của Long Xà Đồ Lục là phụ trợ tu hành, để cho người tu hành giữ lại chút huyết mạch của mình, không để huyết mạch hoàn toàn biến mất, tác dụng của Long Xà Đồ Lục sẽ phát huy đến lớn nhất.
Người không khống chế được thì có chết cũng đáng, đạo lý dễ hiểu vậy mà không hiểu đã tu hành lung tung ở trong mắt yêu thần là phế vật, chết cũng đáng.
Bởi vì thời đại xa xưa, thường thức viễn cổ này đã biến mất từ lâu. Tô Kính, Tô Mộ có thể hiểu rõ đạo lý này cũng nhờ may mắn. Vì hóa thân làm rồng trong thời đại rất nguy hiểm.
Yên Chi Long là sinh vật thứ nhất tiến hóa thành rồng, tuy là loài ngư long, không phải thần long thật sự. Nếu Tô Kính biến thành thần long thì sẽ là món ăn ngon trong giới tu luyện giả, đương nhiên là dùng để nghiên cứu.
Tô Kính không dám trở thành tài liệu nghiên cứ nên mới cố ý giữ lại huyết mạch nhân loại, tránh tệ đoan của Long Xà Đồ Lục. Cách Tô Kính giữ lại huyết mạch là lợi dụng Thuần Dương Động Tiên chân kinh, nên tốc độ tu hành không bị ảnh hưởng.
Đổi lại luyện khí sĩ thời đại viễn cổ chắc cũng tu hành giống Tô Kính.
Tốc độ tu hành của hai người rất nhanh, quá trình vui vẻ nhưng căng thẳng. Tốc độ chân khí vận chuyển gấp mấy chục lần lúc trước, nếu không cẩn thận tùy thời sẽ xảy ra vấn đề. Hai người chỉ dựa vào bản năng cảm ứng xung quanh xảy ra cái gì.
Ngoài cửa sổ thủy tinh, trong ao nước sâu dần tụ lại một hình người trong suốt. Ban đầu không ngừng thay đổi hình dáng, cuối cùng hình người dao động kịch liệt từ từ chuyển hóa thành Tô Mộ.
Từ nước trong suốt dần hiện ra sắc màu, xương thịt hiện ra, sau khi nó thành hình dán mặt nước lên bờ, bám vào cửa ổ thủy tinh nhìn vào trong. Mắt nó không có thần thái của nhân loại, một mảnh hoang mang.
Tô Kính, Tô Mộ phản ứng lại, hai người ngừng hoạt động cùng nhìn ngoài cửa sổ. Tô Mộ bên ngoài cửa sổ nhìn hai người trong phòng.
Tô Mộ lắc đầu nói:
- Mặc kệ nó, ta muốn thu lại hết chân khí, sau khi trở về liền bế quan, tranh thủ đến đỉnh Trúc Cơ tùy thời đột phá Kim Đan!
- Muội không đợi ta?
Tô Mộ cắn răng nói:
- Không đợi, không có nguy hiểm.
- Vẫn có nguy hiểm.
Tô Kính rút ra khỏi người Tô Mộ, phủ khôi giáp cho nàng:
- Chờ ta, nên an toàn thăng cấp Kim Đan, thứ bên ngoài đưa cho muội.
Tô Mộ lấy làm lạ:
- Vi sinh vật sáng sống chiều chết. Ta giữ lại nó có ích lợi gì?
Thể phục chế của nàng là vi sinh vật tự biến ra, nhưng thứ này cùng lắm sống được mấy ngày, chờ vi sinh vật thể phục chế của nàng chết sẽ hòa vào nước. Dù hiện tại rất lợi hại cũng không có ý nghĩa gì.
- Chỉ cần có đầy đủ chất dinh dưỡng cho vi sinh vật ăn thì chúng nó sẽ di truyền năng lực này qua nhiều đời, chế tạo phân thân vốn là chuyện rất thú vị.
- Chất dinh dưỡng mắc không?
- Rẻ, nên mới có giá trị nghiên cứu, nhưng không ngờ hôm nay lần đầu tiên thành công, những thứ này tự biến thành hình dạng của muội.
- Có thể sử dụng làm cái gì?
- Nếu muội bồi dưỡng nhiều vi sinh vật này, khi gặp nơi có nước thì thả ra, có thể hóa thân ngàn vạn, mỗi phân thân có một đến bốn phần sức chiến đấu của muội, có thể biến ra trang bị khôi giáp trên người muội, mười ngày đến một tháng sau chết.
Tô Mộ kỳ lạ hỏi:
- Vậy sao ca không cần?
Tô Kính cười khổ:
- Ta cũng muốn, nhưng nghiên cứu chế tạo thứ này như cá cược, làm lâu vậy không thành công, hôm nay không biết tại sao thứ này bỗng nhiên chịu biến thành bộ dáng của muội. Muội thử khống chế xem?
Tô Mộ phát ra một thần niệm, thể phục chế ngoan ngoãn xoay người nhảy xuống nước.
- Làm sao nuôi chúng?
Tô Mộ cảm giác như có thêm đôi mắt, những gì thể phục chế thấy trong nước sẽ phản hồi về thức hải của nàng.
- Có đạo khí đặc biệt lắp vào thứ này, sẽ cho muội một phần. Muội chú ý không ngừng tăng thêm chất dinh dưỡng là được. Ta sẽ cho muội cách điều chế chất dịch dưỡng, rất khó sao chép thứ này, lần này thành công, lần sau không biết đến bao giờ mới có đột phá.
Tô Mộ nghiêm túc nói:
- Cảm ơn ca.
- Nói cái này làm gì, muội có phân thân vi sinh vật cũng phải chú ý, đừng tùy ý sử dụng. Mỗi lần tu hành nhớ mặc hết trang bị vào cho vi sinh vật cảm ứng, khi muội rèn luyện thực chiến cũng vậy, thế thì phân thân vi sinh vật mới có sức chiến đấu nhất định của muội.
- Ta biết, đạo thư cũng có ghi.
- Không quá giống nhau, phân thân này là nhiều vi sinh vật tổ thành, bọn chúng có tư duy, cách học tập đặc biệt. Ta chỉ lo rằng chúng nó xem muội là thần linh, tôn sùng muội, đưa lực lượng tín ngưỡng cho muội.
- Vậy thì sợ gì? Vi sinh vật mới bao lớn?
- Nhân loại so với cổ thần cũng cách biệt lớn vậy, nhưng cổ thần không dám nhận nhân loại tín ngưỡng. Tô Mộ hãy giữ chừng mực cho kỹ, nếu trong người muội xuất hiện lực lượng tín ngưỡng thì phải dùng long xà chân khí luyện hóa, không thể ham.
- Ta biết, trừ phi ta không muốn sống, không luyện khí sĩ nào đụng vào lực lượng tín ngưỡng.
- Tại sao không?
Tô Mộ làm nũng:
- Ta biết rồi ca.
Tô Kính hết nghiêm mặt. Phân thân vi sinh vật là thí nghiệm không quá đáng tin, nhưng hôm nay thành công nên Tô Kính phải mạo hiểm nếm thử một chút. Thứ này bắt chước Tô Mộ nên chỉ có nàng khống chế được.
Khống chế thần thức bình thường, cách cướp lấy áp dụng lên đám phân thân vi sinh vật là vô dụng.
Tức là dù Tô Mộ gặp cường giả như Tiêu Dao Hầu cũng không bị lực lượng thần thức mạnh mẽ của kẻ địch cướp quyền khống chế phân thân.
Hai người mặc đồ xong Tô Mộ gọi phân thân ra khỏi nước. Phân thân vi sinh vật đi ra đã mặc Ám Dạ Song Long giáp, lực lượng thần thức của Tô Mộ xuyên thấu thân thể phân thân nhưng chỉ cảm nhận được nước bình thường. Nước bình thường tổ thành phân thân có gần năm mươi phần trăm lực lượng của nàng.
Nói cách khác phân thân vi sinh vật tương đương với một người luyện khí sĩ Trúc Cơ Kỳ.
Ám Dạ Song Long giáp trên người vi sinh vật có hiệu quả không bằng hàng thật, năng lực phỏng chừng hai, ba phần trăm. Thứ mạnh duy nhất là bội đao của phân thân, tính chất trường đao, mơ hồ có cảm xúc kim loại, không thua độ cứng một phần tư bội đao của Tô Mộ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.