Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1714: Cung điện trăm tầng (3)




Phát hiện đám người Tô Kính đi ra, Thần linh này lại lập tức phóng xuất ra một cổ chiến ý cường liệt.
Tô Kính cười nói:
- Đường Hà, ngươi có nắm chắc không, người này, thoạt nhìn rất tức giận.
- Không tức giận mà nói, cũng không dùng tới ta a? Bất quá, nếu hắn đi lên liền động thủ, ta chưa chắc đánh thắng được.
- Ngươi thật không khiêm tốn.
Mộ Ngân Mâu lắc đầu, đương nhiên đánh không lại, mọi người xúm lại, mới có khả năng đánh bại Thần linh này, cho nên lúc này đây đi qua, là phải trước biểu diễn thực lực.
Tô Kính nói:
- Ta tới, trước phóng một Thiên Nộ Thần Lôi lại nói.
Đang khi nói chuyện, ngón tay Tô Kính búng một cái, một hạt châu phá không bay đi, ở địa phương cách Thần linh kia không đủ mười dặm nổ tung.
Xa xa, tất cả mọi người thấy một đám mây hình nấm bay lên trời.
Sau đó, lửa giận của Thần linh kia nhất thời diệt một nửa. đám người Tô Kính khống chế độn quang chạy tới, Đường Hà ở phía trước, mọi người vây quanh hắn, biểu hiện ra hắn mới là người chủ trì đội ngũ.
Đi tới vị trí cách Thần linh kia chỉ 20 dặm, đám người Tô Kính dừng lại, khoảng cách này, song phương muốn giao chiến, cũng chỉ là sự tình trong nháy mắt. Gần quá, Thần linh kia sẽ động thủ.
Song phương cũng có thể cảm giác được tâm tình của đối phương, Thần linh phát hiện đám người Tô Kính vẫn không có ý tứ động thủ, cũng chần chờ không dám ra tay. Chớ nhìn hắn thả ra lửa giận, dụ dỗ đám người Tô Kính đến đây, thật động thủ mà nói, hắn cũng không nắm chặt thắng lợi. Dù cho đám tu sĩ trước mặt, mỗi người đều không bằng cường đại hắn.
Đám người Tô Kính nhìn thấy một Thần linh thật lớn, độ cao không sai biệt lắm khoảng năm dặm.
Trên cổ Thần linh này, có một cái vòng sắt. Vòng sắt có trường liên màu bạc liên tiếp, một mặt khác kéo dài về phía sau, đi ra ngoài hơn trăm dặm, có một ngọn núi thẳng tắp cao ngất, xiềng xích ngân sắc kia cắm vào trong núi.
- Là Chí Cao Thần!
Ưng Dương nói với Tô Kính:
- Bất quá có gông xiềng như thế mà nói, chúng ta động thủ liền dễ hơn nhiều, có muốn đánh hay không.
- Ta trước cùng hắn nói chuyện đã.
Đường Hà bước lên trước, nhìn Thần linh xa xa kia, chậm rãi mở miệng.
- Thần Tôn xưng hô như thế nào?
- Bạch Vô Ưu.
Thần linh kia ngồi xuống, biểu hiện mình cũng sẽ không động thủ.
- Ta tên Đường Hà, qua đây là muốn hỏi một chút, nếu như chúng ta hủy diệt tòa cung điện kia mà nói, có thể có điều tổn hại với ngươi hay không. Nếu có mà nói…
Hai mắt của Bạch Vô Ưu chậm rãi khép kín nói:
- Cùng ta không quan hệ, một khi cung điện kia bị hủy diệt, thế giới này liền tan vỡ, các ngươi muốn rời khỏi cũng không thể. Ở chỗ sâu trong cung điện, trong không gian tầng thứ 100, có một quả Hỗn Độn Chi Noãn.
- Hỗn Độn Chi Noãn?
Đường Hà cũng không nghĩ tới, Bạch Vô Ưu dễ nói chuyện như vậy, nói thẳng ra bí mật của cung điện.
- Ngươi phá giải trận pháp của cung điện, ta cũng không rõ ràng ở tầng thứ mấy, chỉ biết Hỗn Độn Chi Noãn tỉnh lại. Vật kia tỉnh lại, nơi trọng yếu, là chế tạo chuyển thế thân cho vô thượng Đại La Kim Tiên của thế giới này. Các ngươi, cùng ta, đều là bổ phẩm.
- Làm sao ngươi biết?
- Thế giới này, vốn là Thần quốc, có mấy trăm Sáng Thế Thần, đều bị vô thượng Đại La Kim Tiên kia nhốt. Theo năm tháng trôi qua, những Thần linh cường đại kia đều bị Hỗn Độn Chi Noãn hấp thu hết. Như vậy còn chưa đủ, Tiên cung còn đang từ ngoại giới hấp thu các loại lực lượng, chính là vì vô thượng Đại La Kim Tiên kia sống lại.
- Nếu như vậy, nói rõ vô thượng Đại La Kim Tiên kia, vẫn chưa tới trình độ sống lại, mở ra cung điện phiêu lưu chưa chắc liền lớn a.
- Ngu xuẩn, cấm pháp của vô thượng Đại La Kim Tiên kia bị phá hư, chuyển thế linh thai trong Hỗn Độn Chi Noãn tự nhiên sẽ có cảm ứng. Sớm sống lại, tổn thất với hắn mà nói, chỉ là cảnh giới giảm xuống một vị, biến thành Đại La Kim Tiên, sau này có thể tu bổ trở về. Nếu không tỉnh lại mà nói, bị các ngươi bắt được, hạ tràng sẽ là cái gì?
- Thoạt nhìn, thọ mệnh của ngươi thật rất dài a!
Đường Hà cảm thán.
- Đương nhiên, thời điểm Vũ Trụ này lọt vào phá hư, ta còn không có bị vô thượng Đại La Kim Tiên kia nhốt. Về sau, Vũ Trụ khác tiến công, tất cả Tiên đế, Thần linh trong vũ trụ chúng ta, đều tham dự vào phản kích. Địch nhân cuối cùng bị đánh đuổi, chỉ là Vũ Trụ của chúng ta bị phá hư cũng tương đối triệt để, đừng nói vô thượng Đại La Kim Tiên, trên cơ bản, ngay cả một Thiên Tiên cũng khó sinh ra.
- Những cường giả phản kích kia thì sao?
- Không phải ngã xuống, chính là giống như vô thượng Đại La Kim Tiên này, nghĩ biện pháp trốn đi, sợ bị khí tức tử vong của Vũ Trụ này lây nhiễm. Giấu ở trong Hỗn Độn Chi Noãn, hắn có thể hoàn mỹ bảo trụ đại đa số trí tuệ, tri thức, lực lượng của bản thân. Chờ Vũ Trụ này chậm rãi hồi phục, hắn liền có thể đi ra.
- Ngươi là làm sao bị bắt?
- Lâm trận chạy trốn, bị vô thượng Đại La Kim Tiên này trực tiếp nhốt lại, ném vào thế giới này.
Bạch Vô Ưu cũng không có ý tứ e lệ gì. Đối mặt Vũ Trụ khác tiến công, hắn lâm trận chạy trốn, cũng không quá quang thải.
Thấy Đường Hà trầm ngâm, Bạch Vô Ưu nói:
- Năm đó ta cũng là bất đắc dĩ, đối diện địch nhân, ta căn bản là đánh không lại. Những Sáng Thế Thần kia, đều nhộn nhịp chạy trốn, ta một Chí Cao Thần có thể làm được gì? Hơn nữa ta nghe nói, năm đó Tiên đế cùng chư Thần từng có hiệp nghị, một khi chiến cuộc bất lợi, liền tạm thời thối lui đến Vũ Trụ khác, ta chỉ là theo các Sáng Thế Thần cùng nhau thoát đi, không nghĩ tới…
- Không nghĩ tới, bị ý chí của Vũ Trụ này ảnh hưởng, bị Tiên Nhân kia tính toán ah?
Đường Hà nói tiếp.
- Phải, bị mưu hại.
Bạch Vô Ưu một bộ bất đắc dĩ, lại nói:
- Vũ Trụ ý chí vừa phủ xuống, vô thượng Đại La Kim Tiên kia liền xuất thủ, còn có Thần linh càng cường đại hơn, bị một ít Tiên đế bắt đi. Đám Tiên Nhân này, đều là khốn kiếp.
- Còn gì nữa không?
Đường Hà hỏi.
- Nếu ta không bị lừa, bọn họ cũng không có khả năng dễ dàng thành công như vậy. Xét đến cùng, là chư Thần chúng ta mềm yếu.
Bạch Vô Ưu không gì không dám nói.
Lúc đầu thời điểm chống lại Vũ Trụ ngoại giới xâm lấn, Tiên Nhân cùng Thần linh trong lúc đó lực lượng đối lập, vẫn tương đối cân đối. Dù cho về sau Thần linh hao tổn nghiêm trọng, cũng không phải các Tiên Nhân có thể dễ dàng đánh bại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.