Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1705: Vô Vọng thế giới




- Vô Vọng Thiên, là làm sao phát hiện vị diện mới?
- Không cần, cách mỗi 100 năm, thời điểm tinh đạo mở ra. Thì có ba tòa Vô Vọng Tiên cung, tự nhiên đạt được một tọa độ vị diện. Cho nên tất cả mọi người rõ ràng, nơi này là thế giới do người chế tạo ra.
- Yêu tộc, cũng tham dự loại chiến tranh này sao?
- Không, Yêu tộc ở Vô Vọng Thiên, thọ mệnh cực kỳ dài, căn bản không cần đề thăng cảnh giới, cũng có thể vĩnh sinh. Đi ra ngoài chinh chiến, thì có ý nghĩa gì chứ. Những Tiên Nhân có thể ly khai kia, cũng không phải là không trở lại được. Sau khi trở về, chính là 100 năm phong tỏa. Ah? Ngươi là làm sao tiến đến?
Tô Kính như có điều suy nghĩ. Tại sao bản thân tiến đến?
Phỏng chừng, là vì đôi thủ cốt kia ah? Nếu như là lời như vậy, người khác muốn rời khỏi Vô Vọng Thiên, phải cùng mình hội hợp, cùng nhau leo lên Thần Mộc Hạm, mới có khả năng thoát ly, bằng không mà nói, phải chờ 100 năm kỳ hạn, tinh đạo mở ra mới có thể ly khai.
Tô Kính lập tức đem tin tức này, truyền lại cho đại gia.
- Thực lực ngươi, ở trong Vô Vọng Thiên, coi như là thế nào?
Tô Kính hỏi.
- Không tính vấn đề huyết mạch, cũng không lo lắng Kim Hồ lão tổ mà nói, thực lực của ta, ở Vô Vọng Thiên có thể xếp trước 100 vạn.
- Tại sao có thể như vậy.
- Ta cường, cường ở huyết mạch, nếu như lực lượng huyết mạch bị áp chế mà nói, rất nhiều Yêu tộc đều có thể chiến thắng ta, càng miễn bàn những Tiên Nhân kia.
Tô Kính phỏng chừng một chút, Song Vĩ Kim Hồ này, đặt ở Tiên cảnh thế giới, có thể xếp vào trong vòng một vạn, ở chỗ này, trực tiếp tới vị trí trăm vạn.
Thực lực của Vô Vọng Thiên, để cho người ta sợ a.
Nuốt vào, sẽ không có chỗ tốt?
Ha hả, chỉ cần không phải Tiên đế bố trí, Nhân Sâm Quả Thụ kia đều có thể đối phó. Bất quá tiền đề là mình phải trước thành tựu Kim Tiên, bằng không đánh hạ nơi đây, tạm thời cũng nuốt không trôi.
Nhân Sâm Quả Thụ cần đại lượng tài nguyên đề thăng lực lượng, không có thực lực nhất định, là không cách nào diệt Vô Vọng Thiên.
Lần này chỉ sợ là đi không một chuyến, nếu như tinh lực tốn hao ở trên thế giới này mà nói, sẽ làm lỡ rất nhiều chuyện, sau khi đánh xuống, lại không thể cấp tốc chuyển hóa thành lực lượng của mình.
Trong xương tay, có bí mật gì? Mình cũng không có cách nào biết, kiểm tra qua rất nhiều lần, cũng không thể tra xét ra cái gì, Tô Kính chỉ có thể gửi hy vọng vào tính toán năng lực vô hạn của Thần Lâm.
Chỉ là đồ vật ngay cả Chân Tiên cũng tính toán không ra, để Thần Lâm đi tính, cũng là vạn năm ah. Không cần vạn năm, Tiên cảnh thế giới của mình đã có thể tấn chức, đến lúc đó mạnh mẽ thôn phệ Vô Vọng Thiên là được.
Ở đây, chỉ cần một Kim Tiên là có thể đối phó.
Không đúng!
Tô Kính ý thức được một vấn đề, nếu như ở đây là Tiên đế chế tạo, vậy làm sao bây giờ? Phải biết rằng, Nhân Sâm Quả Thụ khẳng định đối phó không được Tiên đế.
- Dựa theo ngươi nói, ta đánh hạ nơi này cũng không có ý nghĩa, thả ngươi mà nói, cũng có thể tiết lộ tin tức. Sau này ta trở lại liền phiền phức. Ta mang đi ngươi, lại không có tác dụng?
Song Vĩ Kim Hồ nói:
- Cầm ta luyện đan, chỉ là trung sách.
- Thượng sách cùng hạ sách là cái gì?
- Hạ sách là, dùng ta làm con tin, cùng gia tộc ta trao đổi một ít đồ vật, sau đó rời đi. Thu hoạch này rất nhỏ, thế nhưng Kim Hồ bộ tộc, gian xảo lại thủ tín, giao dịch hoàn thành mà nói, tuyệt đối sẽ không bán ngươi.
- Thượng sách là cái gì?
- Ta ở trên người ngươi, ngửi được khí tức huyết tinh của Diệt Thế đại yêu. Nếu như ta có thể lấy Diệt Thế đại yêu mà nói, ta sẽ trở thành trợ thủ đắc lực nhất của ngươi, hạn chế cảnh giới của ta, nhất định sẽ tiêu thất.
- A, người hầu kia của ta, là nam.
- Như vậy có quan hệ gì, hai người nam cũng có thể song tu a?
Ánh mắt của Song Vĩ Kim Hồ ngây thơ nhìn Tô Kính.
- Lẽ nào nhiều năm như vậy, các ngươi chưa từng tìm được Diệt Thế đại yêu?
- Các hạ!
Song Vĩ Kim Hồ lớn tiếng nói:
- Thời đại Hỗn Độn đi qua bao lâu? Tính là tìm được huyết mạch của Diệt Thế đại yêu, cũng loãng muốn chết. Mùi vị trên người ngươi cực kỳ thanh thuần, đủ giúp ta thoát khỏi gông xiềng.
- Chẳng lẽ ngươi không muốn cho cả gia tộc thoát khỏi đây sao?
- Dĩ nhiên muốn, thế nhưng người hầu của ngươi, nguyện ý cùng mấy chục vạn con hồ ly song tu sao? Hắn… coi như là Diệt Thế đại yêu, cũng không chịu nỗi ah?
- Nói cũng phải!
Ở trong đầu Tô Kính tưởng tượng, thảm trạng Khuyển Thập Lang bị mấy chục vạn con hồ ly nghiền ép, sinh vẻ không đành lòng.
Cứu hồ ly này, không đến mức liên lụy Khuyển Thập Lang ah. Lại nói, dù chỉ con trước mắt này, Khuyển Thập Lang cũng sẽ không nguyện ý. Nó là giống đực bình thường a!
- Nếu ngươi có thể biến thành nữ, ta phỏng chừng, chuyện này có vài phần nắm chặt.
Tô Kính nhìn hồ ly, trên người da lông xinh đẹp, mỗi một cọng lông đều có đạo văn bí ẩn tồn tại. Loại Tiên Thiên Yêu Thần này, cũng xứng đôi Khuyển Thập Lang.
- Đương nhiên có thể, thời điểm ta thành tựu Yêu Thần, mới có thể xác định là giới tính gì. Song Vĩ Kim Hồ tộc, thời điểm chưa thành tựu Yêu Thần, đều là trạng thái không có phát dục.
Song Vĩ Kim Hồ cũng không chống cự biến thành giống cái, thoạt nhìn, cái này ở trong hồ ly tộc coi như là chuyện tương đối bình thường tình.
- Hoàn hảo.
Tô Kính may mắn, nếu như Song Vĩ Kim Hồ này, từ giống đực biến thành giống cái, còn phải gạt Khuyển Thập Lang một chút. Sau này Khuyển Thập Lang phát hiện chân tướng, có khả năng sẽ tan vỡ a.
Song Vĩ Kim Hồ kia mừng thầm trong lòng, mình vốn chính là giống đực, bất quá chuyện này, không thể giải thích với đối phương, vạn nhất trong lòng Diệt Thế đại yêu kia còn có ngăn cách thì làm sao bây giờ?
Song tu, ai chủ động đều không sao cả. Trọng yếu là, gông xiềng trong thân thể của mình có thể bỏ mới là trọng yếu. Về phần hồ ly trong gia tộc hắn? Vậy không liên quan tới sự tình bản thân.
Người trẻ tuổi này cười hì hì, nhìn qua dễ nói chuyện, nhưng Song Vĩ Kim Hồ lại có thể cảm giác được một loại khí tức kỳ diệu, đó là Tô Kính giết qua người, ở trên người hắn tích lũy khí thế.
Đây cũng là năng lực thiên phú, nếu không phải Tô Kính kinh khủng như vậy, Song Vĩ Kim Hồ sẽ không ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ. Ở trong cảm nhận của nó, Tô Kính chí ít tàn sát mấy triệu sinh linh, có lẽ càng nhiều.
Người như thế, sẽ nhân từ sao? Đương nhiên sẽ không.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.