Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1596: Tư tâm (3)




- Loại hàng binh này, bên Hầu gia còn có hai mươi vạn, ngươi phái Phi Xà hạm nhận lấy. Kém không nhiều ở trên Tô gia phòng tuyến, tất cả Phật môn Chiến tháp đều có thể bổ sung hoàn chỉnh.
Sau khi Lâm Hoành Sơn nói xong, lại nói:
- Quân đội của ngươi, cho ta sáu mươi vạn, ta tới Thống soái, làm binh lực cơ động. Chính ngươi, thống lĩnh Vô Ưu quân, còn lại giao cho Tố Nhân Long.
- Đây là ý tứ của phụ thân sao?
- Này là ý của ta, ngươi cho ta quân đoàn cấp hai liền đủ, quân đội tinh nhuệ vẫn giữ lại ở bên Võ Thánh đảo, miễn cho bị Ngư Nhân đế quốc đánh lén Võ Thánh đảo.
- Vâng.
Tô Kính không yên lòng nhất chính là Võ Thánh đảo, bên kia là căn bản của mình ở Thần châu thế giới.
- Hoàng Đế không cách nào trở về, ngươi phải hỏi Vô Ưu công chúa, có cái gì lưu lại hay không. Loại cảnh giới như Hoàng Đế, Hầu gia nói nhất định sẽ dự cảm tới tình huống hôm nay phát sinh. Hắn không thể nào không có bố trí hậu thủ.
Tô Kính lắc đầu nói:
- Nếu Vô Ưu nguyện ý nói, nàng sẽ trực tiếp nói, hiện tại không nói, chính là không có đến lúc đó.
Lâm Hoành Sơn nghe Tô Kính nói như vậy, mặc dù không ủng hộ, cũng không miễn cưỡng.
- Phụ thân còn có dặn dò gì không?
Tô Kính hỏi thăm sư phụ.
- Không có. Hiện tại hắn trấn giữ Tà Thần quốc độ, không thể trở về trợ giúp ngươi. Hắn chỉ nói, không nên nuốt tất cả chỗ tốt, có rảnh rỗi, ngươi đi Tàng Kiếm Đạo Cung một chuyến, cùng Tiên kiếm kia hảo hảo nói chuyện một chút.
Trong lòng Tô Kính vừa động, đúng vậy a, Tàng Kiếm Đạo Cung, lực chiến đấu đỉnh phong nhất trong Thập Nhị Đạo Cung. Rõ ràng mạnh hơn cửu đại gia tộc. Nhưng mà Thập Nhị Đạo Cung không liên quan đến chính trị, không có địa phương thống trị quyền lực. Mặc dù cũng có binh lính, nhưng mà số lượng không đủ để khống chế một phương.
Đạo Cung cùng gia tộc, vốn là quan hệ góc bù, lại bởi vì hoàng thất mà phân cắt ra, lẫn nhau chỉ có thể âm thầm thông đồng.
Hiện tại Hoàng Đế không có mặt, quyền lực hoàng thất giảm xuống, vậy mình thông đồng Tàng Kiếm Đạo Cung liền không cần lén lén lút lút như vậy rồi. Phân cho Tàng Kiếm Đạo Cung một chút chỗ tốt cũng chẳng có gì là ghê gớm?
Sau khi Long Xà Bát Cảnh Hồ của mình dung hợp Tiên cảnh thế giới, mình sẽ trở thành chủ nhân chân chính của Tiên cảnh thế giới. Tiên cảnh thế giới tăng lên, nói không chừng sẽ vượt qua Thần châu thế giới.
Này không phải là không thể nào, dù sao lúc trước Thần châu thế giới ở trong kiếp số thần bí, đả thương căn bản. Mà Long Xà Bát Cảnh Hồ này, rõ ràng cho thấy là một phương thế giới bị luyện hóa ra. Mà một phương thế giới này lớn kinh người, bước đầu đoán chừng, chỉ không gian quẻ Khảm, liền khổng lồ hơn Hải Vực của Thần châu thế giới rồi.
- Sư phụ, phụ thân cùng Khổng Tước Đạo Cung, là quan hệ như thế nào?
Tô Kính thừa dịp ở đây không có người nào, hỏi Lâm Hoành Sơn.
Lâm Hoành Sơn cười híp mắt nói:
- Ta làm sao rõ ràng, ta là lúc nào mới đi theo Hầu gia a?
Nhìn nét mặt có chút thất vọng của Tô Kính, Lâm Hoành Sơn lại nói:
- Lá gan của Hầu gia rất lớn, biết rõ ta là tới từ Binh gia, vẫn giữ ở bên người. Đối với hắn mà nói, làm sự tình là không có gì phải cố kỵ, chỉ cần mình có thể ngăn là được.
- Chỉ cần mình có thể ngăn là được? Ta hiểu rồi.
Tô Kính nghĩ thầm, sợ rằng Khổng Tước Đạo Cung cùng Tiêu Dao Hầu, đã là quan hệ cực kỳ chặt chẽ. Mình muốn Khổng Tước mâu cũng có thể nắm bắt tới tay, ban đầu Khổng Tước Đạo Cung vì mình, còn dám đối kháng Thanh Dương Đạo Cung, này trên thực tế đã không tuân theo Hoàng gia hiệp nghị năm đó.
Tô Kính đã hiểu, mình muốn duy trì, cuối cùng là lợi ích của mình. thể diện Hoàng gia cũng tốt, thế cân bằng trước mắt cũng được, đều chẳng qua là một loại nhu cầu lâm thời.
Có đôi khi, không ai có thể chọn mắc bệnh, cùng không người nào dám chọn tật bệnh, kết quả là giống nhau.
Con đường này, căn bản không có khả năng lui về phía sau. Bán vị diện vờn quanh Thần châu thế giới, sớm đã bị chia cắt không sai biệt lắm, mình cướp lấy bán vị diện của Lý gia, còn muốn tìm bán vị diện, trừ tiến vào chỗ sâu Vũ Trụ, cũng chỉ có cướp lấy bán vị diện của những gia tộc khác.
Ai chống đở đường đi của mình, kết quả sẽ giống như Lý gia.
Hiện tại Lý gia nguyên khí tổn thương nặng nề, căn bản là nước phụ thuộc của mình. Lý Ngôn thủ hạ còn bảo lưu lại một vị Tiên Nhân, Tiên Nhân này, rời đi Lý Ngôn cung dưỡng, cũng chỉ có thể đi ra ngoài tự mình cướp bóc, kết quả chính là vẫn lạc.
Lý Ngôn không có trợ giúp của mình, sẽ mất đi khống chế đối với Tiên Nhân.
Ân, chính xác không ai có thể nói mình cái gì, mình không có tiêu diệt Lý gia, nhưng chỗ tốt nên cầm, giống nhau đều sẽ không ít.
- Sư phụ, ta biết phải làm sao rồi.
Tâm của Tô Kính giống như lúc mới vừa khống chế không gian quẻ Khảm, vô cùng bình tĩnh. Tu hành đến hôm nay, loại quan niệm thiện ác thị phi này, càng ngày càng mơ hồ.
Không trách được năm đó mặc dù Ma Môn là tồn tại phi chủ lưu, cũng không có người lấy danh nghĩa chính tà, đi tiêu diệt hết Ma Môn. Cho đến sau khi Thiên Địa nguyên khí thiếu thốn, tài nguyên thiếu hụt, Ma Môn mới bị khu trừ ra khỏi đại lục.
Phàm nhân cũng có tư tâm, Luyện Khí sĩ cũng là phàm nhân, càng sẽ không ngoại lệ. Tô Kính giết qua Tiên Nhân, Thần linh, cũng giam cầm qua Tiên Nhân, biết Tiên Nhân cũng có tư tâm.
Chỉ sợ tu hành đến Tiên đế cảnh, vẫn sẽ có tư tâm.
Loại chuyện lòng vô tư này, ngay cả Nho môn Thánh nhân, Phật Môn Phật tổ, cũng không dám nói có thể làm được. Như vậy mình còn có gì phải xấu hổ. Nếu như có lòng xấu hổ, đây chính là dối trá.
Không thẹn với lương tâm là tốt rồi, mình có thể làm, chẳng qua là tận lực cứu vãn dân chúng bình dân trong Nhân loại. Chân chính công đức, là tạo dựng lên Côn Luân, bất luận là Luyện Khí sĩ hay bình dân, sau khi chết linh hồn đều có quy túc.
- Thiếu gia, người Tô gia cầu kiến.
Ngoài thư phòng, có thân binh của Tô Kính truyền âm.
- Mời tiến vào đi.
Tô Kính cùng Lâm Hoành Sơn nói mấy câu cuối cùng, liền tiến tới phòng khách, gặp Tô gia người.
Lần này Tô gia tới, không ngờ lại là một cường giả Kim Đan tầng chín, người này Tô Kính cho tới bây giờ chưa nghe nói qua. Cường giả trẻ tuổi này sắc mặt kiêu ngạo, thấy Tô Kính chỉ hơi thi lễ.
Tô Kính cũng không để ý, mở miệng nói:
- Chân nhân...
- Ta gọi là Tô Hứa, Hứa trong hứa hẹn.
Trên nét mặt của hắn, giống như là người nào cũng thiếu tiền hắn vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.