Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1267: Tương khắc (4)




Mà có thể khiến cho tất cả yêu thuật nhỏ bé có được lực lượng bàng bạc như thế, nguyên nhân là từ trình độ nắm giữ của nàng.
Tô Mộ phấn chấn, trong nháy mắt đã nắm Kinh Lôi trong tay bay lên trên không trung. Ở chung quanh thân thể nàng có huyễn ảnh một đầu Lôi long mấy trăm trượng quấn quanh. Không ngừng phụt lôi quang xuống phía dưới.
Khi đầu quái vật kia bị tiêu diệt chỉ còn mấy cái chân thì yêu văn ở trên cánh tay nàng mới bắt đầu trở nên lờ mờ.
Tô Mộ cười to, vẻ mặt vui vẻ. Xử lý được gia hỏa như vậy mà bản thân nàng chỉ tiêu hao hết một phần chín lực lượng mà nàng đã chuẩn bị từ trước. Trong khoảng thời gian này, tiến bộ của nàng rất là khổng lồ a.
Chỉ cần nàng đạt tới Kim Đan cửu trọng là có thể thức tỉnh đoạn ký ức khi còn nhỏ. Khi đó nàng hoàn toàn sẽ biết được mẫu thân mình là một Đại Yêu như thế nào.
Loại cảm giác này cũng là thứ sau khi nàng tấn cấp mà biết được. Yêu tộc khi còn nhỏ rất là u mê. Thế nhưng khi thực sự tu luyện tới trình độ nhất định mà nói, tốc độ trí tuệ tăng trưởng cũng không kém hơn nhân loại một chút nào. Các loại ký ức ẩn giấu sâu trong linh hồn cũng giống như nhân loại vậy. Có thể thức tỉnh lại, chuyển làm ký ức chân thật.
Lúc này Tô Mộ đã còn là thiếu nữ ngây ngô nữa, nàng biết, coi như mình có thành tiên thì cũng chưa chắc đã là đối thủ của Tiêu Dao Hầu. Cho nên nàng càng muốn biết, rốt cuộc năm đó đã xảy ra chuyện gì.
Chỉ có lực lượng tuyệt đối thì mới có tư cách đi tìm kiếm chân tướng năm đó.
Có lẽ toàn bộ mọi người trong thế giới này đã quên sự tồn tại của mẫu thân. Thế nhưng riêng nàng lại không thể quên.
Nàng yêu Tô Kính, thế nhưng cũng không phải đã quên đi mẫu thân của mình. Đối với đại đa số Yêu tộc mà nói, chuyện phụ mẫu bọn hắn rất là mơ hồ, không quá quan trong. Thế nhưng đối với loại Yêu tộc huyết mạch tới từ viễn cổ như Tô Mộ mà nói. Cho dù là Yêu tộc mạnh mẽ tới đâu thì yêu cũng giống như nhân loại, cũng đều rất là coi trọng truyền thừa, gia đình, huyết thống.
Chỉ là sau này Yêu tộc lại thua trong tay nhân tộc. Mà nhân tộc vì đề phòng Yêu tộc phục hưng cho nên mới định ra rất nhiều đối sách, khiến cho Yêu tộc từ từ trở nên yếu đuối. Thậm chí còn cố gắng khiến cho Yêu tộc biến mất ở trên thế giới này.
Làm như vậy dẫn tới Thiên Đạo cắn trả, phía nhân loại cũng có không ít siêu cấp cường giả tử thương. Từ đó chuyện này mới coi như là ngưng lại.
Thế nhưng văn minh Yêu tộc cũng không lưu truyền xuống được bao nhiêu. Chỉ có Yêu tộc có truyền thừa linh hồn thì mới có thể có loại tình cảm như là Tô Mộ. Loại tình cảm này cũng không phải là không được. Bởi vì trên thực tế, chuyện này đối với Yêu tộc đã tiến hóa mà nói, có ý nghĩa rất là trọng đại.
Tô Mộ bình tĩnh lại, sau khi đánh tan đầu quái vật lớn nhất này, chuyện còn lại cũng trở nên đơn giản hơn nhiều. Đám người Tô Kính thúc dục chiến xa phi hành, lần lượt đuổi theo từng đầu quái vật nhỏ, nhanh chóng diệt sát bọn chúng.
Cứ như vậy Thải thạch thành đã bị công hạ, tổn thất của bên Tô Kính không lớn không nhỏ, xấp xỉ như trong dự tính của hắn.
Trong quá trình quân đội chạy trốn, đương nhiên cũng sẽ có tổn thất. Bất quá không có quái vật cỡ lớn truy đuổi, nhưng quái vật mô hình nhỏ đối với quân đội cũng không có uy hiếp quá lớn. Sau khi tất cả quái vật mô hình nhỏ bị tiêu diệt, ở trong Bạch Hổ Thương Kỳ của Tô Kính, đạo thần văn kia lúc này mới yên tĩnh lại, không còn cố gắng phản kháng nữa.
Ý chí của Võ Thần ngưng kết ra thần văn, có lực lượng quy tắc cường đại, dựa vào trang bị bình thường cũng không có cách nào trấn áp được nó. Cho nên Tô Kính mới chuyển nó vào bên trong Long Xà Bát Cảnh Hồ, để trong không gian của quẻ chấn. Đạo thần văn kia ở trong thế giới tràn ngập lôi điện cũng đã không thể tạo nên được một chút sóng gió nào nữa.
Nếu như Võ Thần cố gắng dùng đạo thần văn này làm tọa độ để tiến vào Thần Châu thế giới mà nói, như vậy kết quả của hắn cũng sẽ không quá tốt.
Tô Kính phá phòng tuyến đạo thứ nhất của Hắc Mạn đế quốc. Ngay sau khi công phá được thành thị ở trung tâm này, những thành thị còn lại lập tức làm ra hành động tráng sĩ chặt đứt cổ tay. Đem toàn bộ lực lượng tinh nhuệ rút lui ra khỏi thành thị, không cố gắng ngăn chặn quân đội của Tô Kính ở biên cảnh nữa.
Không có Thải thạch thành, mấy tòa thành thị còn lại căn bản sẽ không thủ được. Nếu như không rút lui thì bọn họ sẽ bị phân tách nhau ra. Khi đó sẽ bị tiêu diệt từng nhóm một.
Tô Kính cũng không có truy kích. Trên thực tế, nếu như hắn truy kích là có thể lập tức xâm nhập vào địa bàn của đối phương chừng hơn năm trặm dặm. Lại chiếm lĩnh một mảng lớn lãnh thổ. Thế nhưng lãnh thổ đối với Tô Kính mà nói, hiện tại đã không còn ý nghĩa quá lớn. Hắn phải một lần nữa chỉnh hợp lại tài nguyên, so sánh tình báo, quyết định sau này nên làm như thế nào.
Các thế lực lớn ở trong Đông Tần đế quốc đã coi hắn là một vật để tham chiếu. Lần này, chuyện ý chí của Võ Thần phủ xuống còn chưa có ai biết. Mà đầu quái vật mô hình lớn kia làm sao bị giết chết, cũng không có người nào biết được.
Trận chiến này của Tô Kính cũng chỉ có năm ngàn đạo binh đứng xem, cũng không có người ngoài. Một chút gián điệp tình báo được sắp xếp trong quân của Tô Kính căn bản không biết đã xảy ra chuyện gì.
Nếu như mọi người không thể phái ra chủ lực để chi viện, chiến tranh giữa bản thân hắn cùng với Hắc Mạn đế quốc chỉ có thể một mình hoàn thành mà thôi. Mà tin tức tình báo này cũng đừng mong hắn sẽ cung cấp cho bọn họ miễn phí a.
Tô Kính phát ra tin tức, bên hắn có tin tức chiến tranh hoàn chỉnh, các nhà cần phải trả tiền mua. Sau đó hắn lại ở trong Thải thạch thành bố trí binh lực, chuẩn bị một tháng. Sau đó mới bắt đầu tiến sâu hơn vào bên trong Hắc Mạn đế quốc.
Mặc dù làm như vậy sẽ để cho Hắc Mạn đế quốc có đủ thời gian để chuẩn bị. Bất quá bên Tô Kính cũng rất cần để thăng cấp bị. Mà có thời gian một tháng này có thể làm ra được rất nhiều đạo binh địa ngục, xếp vào bên trong quân đội, thay thế một phần Khôi Lỗi.
Khôi Lỗi đạo môn bình thường ở trong chiến trận cũng chỉ là một loại pháo hôi, mà như vậy cũng sẽ phải tiêu hao khá nhiều.
Tin tức của Tô Kính vừa truyền ra, cả quân viễn chinh của Đông Tần ồ lên.
Ý chí của thần linh phủ xuống? Lúc trước quả thực bọn hắn chưa từng gặp qua tình huống như thế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.