Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1067: Chiến tuyến kéo dài (1)




- Ân, tư liệu Đông Tần đế quốc, ngươi có xem qua những tư lêệu này chưa?
Tô Kính hỏi.
- Xem qua, rất cường đại, rất đáng sợ, nếu nghiền áp thì địa ngục tam đảo trực tiếp hóa thành bột mịn.
- Đúng vậy, ta chỉ là một tiểu thống soái trong quân viễn chinh của Đông Tần đế quốc, so với đế quốc, lực lượng trong tay của ta không có ý nghĩa, ngay cả như vậy ta cũng có lòng tin đánh hạ địa ngục tam đảo. Nhưng bây giờ người Lý gia đến, bọn họ mang hạm đội chiến đấu tới chí ít có hơn hai trăm vạn đại quân, trên trăm cường giả chân chính. Hơn nữa những cường giả này sẽ rất giàu có, trang bị trên người bọn họ có giá trị vượt qua tưởng tượng của ngươi..
- Chúa công muốn ta đi đầu nhập vào bọn họ đổi lấy tình báo?
- Đúng vậy, ta và ngươi ký kết khế ước trên phương diện linh hồn, bình thường không nhận ra, ngoại nhân không có biện pháp dò xét. Sau khi ngươi đi tùy ngươi phát huy, ta sẽ không cho ngươi mệnh lệnh trực tiếp, ta cần tất cả tư liệu tình báo của Lý gia.
- Nhưng ta làm thế nào truyền tin tức tình báo tới?
Thập Tứ Diệp Thảo mở to mắt nhìn Tô Kính, nếu đối phương có nhiều cường giả như thế, chính mình nói trắng ra muốn truyền lại tình báo lại là chuyện cực kỳ nguy hiểm.
Trên đầu ngón tay của Tô Kính tỏa ra kim quang sáng lóng lánh, đó là một nguyên khí thiên địa ngưng kết thành thần văn.
Tô Kính đẩy nhẹ nó tới trước mặt Thập Tứ Diệp Thảo và nói:
- Chỉ cần ngươi luyện hóa thần văn vào vào trong linh hồn, tất cả tình báo cứ đưa vào trong thần vân, ta có thể trực tiếp thu hoạch mà không chịu trở ngại gì.
Thập Tứ Diệp Thảo dùng ngón tay điểm một cái, thần vân của Tô Kính theo ngón tay truyền vào đầu của nàng.
Tô Kính nói:
- Ngươi không sợ có bẩy rập?
Thập Tứ Diệp Thảo cười khổ nói:
- Ta dã bán mình còn sợ bán lần nữa sao? Nếu ta không dám luyện hóa thần vân này, đối với chúa công mà nói ta không có giá trị gì.
- Ân, thần văn này trong ngắn hạn sẽ làm thực lực của ngươi hạ thấp, chủ yếu khó có thể điều hòa với quy tắc mà ngươi tu luyện ra. Với năng lực của ngươi trong vòng nửa tháng có thể thích ứng, trong vài tháng có thể dung hợp với thực lực bản thân, khi đó thần văn sẽ mang cho ngươi không ít chỗ tốt, đây cũng là bồi thường tổn thất với ngươi.
- Bồi thường tổn thất?
- Đi Lý gia sẽ không ở bên cạnh ta, rất nhiều chiến tranh ngươi không thể tham gia, cũng không có biện pháp chia ban thưởng chiến đấu.
Tô Kính cười nói:
- Trừ thần văn này ra, ngươi đoạt được cái gì trong Lý gia đều là của ngươi, nhớ rõ, bảo trụ cái mạng nhỏ của mình trước, người Lý gia đều là tên điên.
Thập Tứ Diệp Thảo gật đầu, nàng cũng biết chính mình ăn cắp lực lượng quy tắc, tu Luyện Thần thuật, sử dụng kỹ năng có khác lớn với đám Luyện Khí sĩ tu luyện đạo pháp, Tô Kính cho mình thần vân có thể ẩn giấu rất tốt, sẽ không bị Luyện Khí sĩ Lý gia hoài nghi.
Tô Kính lại giao áo da của Thập Tứ Diệp Thảo cho nàng.
- Ta đã sửa sang bên trong một chút, đồ vật bên trong bị ta lấy đi, bên trong có ngọc phù thân phận, trí nhớ trước kia bị hủy diệt, đó là thân phận mới của ngươi. Ngươi dùng thân phận này đi đầu nhập vào Lý gia, sẽ không truy xét lên người của ta. Chỉ cần không quan hệ với Tô gia của ta, Lý gia sẽ không cự tuyệt ngươi.
Thập Tứ Diệp Thảo nhìn qua túi da, bên trong đều là trang bị của địa ngục tam đảo, vô cùng thích hợp với nàng sử dụng.
Tô Kính đi lên đảo tới bây giờ thu được rất nhiều chiến lợi phẩm, đại bộ phận cần phân giải hoặc luyện hóa lần nữa, cũng chỉ có Luyện Khí sĩ mới có thể sử dụng. Từ trong chiến lợi phẩm lựa chọn ra thứ thích hợp Thập Tứ Diệp Thảo sử dụng vô cùng đơn giản.
- Đa tạ chúa công.
Thiếu nữ bái tạ.
- Ngươi đi chuyến này là liều mạng, là ngươi nên được.
- Chúa công, ta còn muốn một kiện đồ vật.
Thập Tứ Diệp Thảo dứt khoát lên tiếng, cũng không xem mình là người ngoài.
- Nói đi, có thể thỏa mãn ngươi, ta sẽ tận lực thỏa mãn.
- Chúa công, cái sừng dài của ma quỷ đại lãnh chúa có vài gốc màu tím, ta muốn luyện chế một thanh thi pháp dao găm.
- Thi pháp dao găm là cái gì?
- Giống như kiếm túi, trừ phóng thích phi kiếm còn có thể dùng phóng thích pháp thuật, chỉ có điều thi pháp dao găm phóng thích pháp thuật phức tạp hơn.
Tô Kính ngẫm lại liền gọi Ưng Dương tới, hỏi hắn sừng ma quỷ còn hay không. Ưng Dương lấy tất cả sừng dài ra, màu tím chỉ còn một cây, Tô Kính chọn ra và giao cho Thập Tứ Diệp Thảo.
Ưng Dương nhìn Thập Tứ Diệp Thảo, nói:
- Ngươi muốn thứ này làm gì?
- Thời điểm ta thi triển lừa gạt Thần Thuật sợ nhất là mất phương hướng. Mà sừng ma quỷ có tác dụng trấn định linh hồn bản thân.
Thập Tứ Diệp Thảo không nói đặc biệt chuẩn xác mà là dùng thói quen của Luyện Khí sĩ để thuyết minh.
Ma quỷ là sinh vật trật tự, ma quỷ đại lãnh chúa càng là người nổi bật trong ma quỷ, sẽ không bị khí tức hỗn loạn mê hoặc. Cái sừng màu tím chính là tinh hoa trên người ma quỷ đại lãnh chúa, thích hợp làm thi pháp dao găm nhất. Tài liệu trân quý nhất chính là trái tim của ma quỷ đại lãnh chúa nhưng đáng tiếc đều không có.
- Dường như tài liệu này khó luyện hóa, ngươi không cần hỗ trợ không?
Tô Kính hỏi Thập Tứ Diệp Thảo.
Thập Tứ Diệp Thảo nói:
- Ta tự luyện chế mới không có nhược điểm gì. Phiền toái một chút mà thôi, chúa công có dược hoàn khôi phục sức khỏe có thể cho ta một lọ, ta có thể trong năm ba ngày luyện thành thi pháp dao găm.
- Dược hoàn này ăn vào sẽ tồn độc tố trong cơ thể, rất khó bài trừ.
Tô Kính cảnh cáo, không phải hắn không bỏ được đan dược, dù sao Thập Tứ Diệp Thảo cũng tính là cường giả, rất có hi vọng thành thần, nếu vì một kêện trang bị mà mất tư cách thành thần thì quá đáng tiếc.
- Chúa công, này không vấn đề, ta có thể lừa gạt cả thần linh, cách dùng dược hoàn cũng khác các ngươi, độc tố tồn trữ sẽ không quá nhiều, ta cũng có biện pháp giải quyết.
- Do ngươi quyết định.
Tô Kính lấy ra một lọ đan dược, mở nắp bình và cho một viên Chu Tước đan vào.
- Chu Tước đan trân quý nhất, ngươi đừng tiếc rẻ, trực tiếp phục dụng sẽ có tác dụng trợ giúp luyện khí. Ngàn vạn đừng giữ lại, nếu bị người Lý gia phát hiện, nhất định sẽ biết thân phận của ngươi.
Thập Tứ Diệp Thảo thở dài, chính nàng là người có lòng tham nhưng biết rõ Tô Kính nói thật. Nếu lưu lại viên thuốc này sẽ mang họa vào thân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.