Hôn Trộm 55 Lần

Chương 81: Cô thật là thẳng thắn (5)




“Đúng vậy.” Lâm Thi Ý không hề do dự liền sảng khoái thừa nhận.
Kiều An Hảo trong lòng thầm giật mình một chút, sờ sờ cánh môi, lạnh nhạt cười một cách hờ hững: “Cô thật là thẳng thắn.”
“Tôi đã dám làm, tất nhiên cũng không sợ cô biết.” Lâm Thi Ý soi gương rồi tô lại son môi, hơi hơi mím môi lại để màu son thấm đều, mới quay đầu lại, liếc mắt nhìn Kiều An Hảo một cái, lại tiếp tục lấy mascara từ trong túi ra:
“Như thế nào, biết là tôi hãm hại cô, muốn tìm cơ hội trả thù tôi à? Nhưng cô tính trả thù tôi sao đây? Gậy ông đập lưng ông? Lại đợi đến lúc tôi quay phim, phải đi giày cao gót, sau đó cũng làm cho tôi xấu mặt một lần?”
Nói tới đây, Lâm Thi Ý đưa tay ôm lấy bụng cười lạnh một tiếng, vẻ mặt đầy khinh thường: “Cô thử xem, cô có thể làm được hay không.”
Kiều An Hảo thong dong cười khẽ một tiếng: “Cô Lâm, cô suy nghĩ nhiều quá rồi, đừng nói tôi không muốn trả thù cô, cho dù tôi có làm, cũng sẽ không dùng lại phương pháp cũ rích của cô. Huống chi, tôi thật lòng không muốn trả thù cô, bởi vì tôi phải cảm ơn cô mới đúng, nếu cô không gọi nhiều người đến xem tôi diễn như vậy, tôi sao có thể làm cho mọi người đều tâm phục khẩu phục chỉ trong một buổi sáng. Nếu không phải cô làm hỏng giày cao gót của tôi, tôi sẽ không thể tương kế tựu kế, sau đó cứ vậy phát huy ý tưởng của mình, lại thành công được đạo diễn không ngớt lời khen ngợi, dùng con mắt khác để nhìn tôi. Cho nên, cô Lâm, vô cùng cảm ơn cô.”
Nghe Kiều An Hảo nói, trong lòng Lâm Thi Ý vô cùng tức giận, buổi sáng muốn xem Kiều An Hảo bẽ mặt, kết quả cô lại diễn quá xuất sắc, buổi chiều sử dụng chút thủ đoạn hãm hại, cuối cùng lại giúp cô ta được đạo diễn khen ngợi. Đáy mắt Lâm Thi Ý xẹt qua một tia âm độc, cô âm thầm cắn chặt răng nói: “Cô Kiều không cần khách khí.”
Nói xong, Lâm Thi Ý liền cầm lấy túi của mình, xoay người rời đi, nhưng mới đi được hai bước, đột nhiên lại nhớ tới việc bầu Tôn đối với Kiều An Hảo có ấn tượng rất tốt, liền dừng bước, quay đầu lại, nhìn Kiều An Hảo không nhanh không chậm nói: “Cô Kiều thật sự là dựa vào năng lực của mình để có được vai diễn trong bộ phim này sao? Cô đừng tưởng tôi không biết, cô dựa vào việc lên giường với đàn ông, mới có được vai diễn này.”
Lâm Thi Ý nói tới đây, thân thể hơi nghiêng về phía trước một chút, tiến đến bên tai Kiều An Hảo, thấp giọng nói: “Cô có thể dạy tôi không, cô rốt cuộc làm thế nào bò lên được giường của bầu Tôn, sau đó bắt được cơ hội hợp tác cùng Lục Ảnh đế?”
Kiều An Hảo thật sự không nghĩ tới, lời tiếp theo của Lâm Thi Ý lại ngậm máu phun người như vậy, cô có chút phẫn nộ nắm chặt tay lại, sau đó đảo mắt nhìn xung quanh một vòng, phát hiện trong thùng rác gần đó có một chai nước khoáng vẫn còn đầy, đáy mắt cô sáng lên, nghiêng đầu nhìn Lâm Thi Ý hỏi: “Cô thật sự muốn biết sao? Muốn để tôi dạy cô sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.