Hôn Trộm 55 Lần

Chương 242: Cô biết hắn thích ai sao?[2]




Mấy năm nay người mà Lục Cần Niên nhớ mãi không quên, chính là Kiều An Hảo.
Trên đường đi từ bệnh viện trở về, tuy rằng nhìn cô như đang ngủ, nhưng thực ra trong đầu cô vẫn đang suy nghĩ, cho tới nay Lục Cẩn Niên với Kiều An Hảo không hề giao tiếp, rốt cuộc hắn như thế nào thích Kiều An Hảo ?
Có chút thời điểm, làm ngươi nếu bản thân không để ý tới nó, sẽ cảm thấy nó không có vấn đề gì, nhưng khi bản thân ý thức được một ít này nọ, rồi hồi tưởng lại, mới nhận ra vấn đề nằm ở chỗ nào.
Lúc học trung học, không phải mỗi một lần tụ hội, Lục Cẩn Niên đều đi, nhưng là chỉ cần Kiều An Hảo xuất hiện ở tụ hội, Lục Cẩn Niên đều xuất hiện.
Chẳng qua hai người rất ít nói chuyện, đôi khi, ngồi ở vị trí rất xa nhau, thật khó có thể làm cho người ta liên tưởng tới cái gì.
Kiều An Hạ hoàn toàn nhớ rõ, một năm cấp ba kia, Hứa Gia Mộc một lần tổ chức dã ngoại, buổi tối dựng lều trại ở giữa sườn núi, trong lều oi bức, cuối cùng mọi người ngủ trực tiếp ở bên ngoài, nửa đêm cô tỉnh lại thời điểm đi WC, phát hiện Lục Cẩn Niên thế nhưng ngồi ở bên người Kiều An Hảo, lúc ấy cô nhìn thấy vậy, cũng không có suy nghĩ nhiều, đi WC trở về liền tiếp tục ngủ, nhưng mà thời điểm mơ mơ hồ hồ mở mắt, cô thấy tay Lục Cẩn Niên không ngừng vung trên người Kiều An Hảo.
Chỉ tiếc, ngày mai mọi người tỉnh lại thời điểm, sớm đã không thấy Lục Cần Niên, mà cô căn bản sẽ không để chuyện kí ỏe trong lòng.
Hiện tại suy nghĩ một chút, cô mới bừng tỉnh đại ngộ, vì cái gì Kiều An Hảo luôn luôn sợ muỗi cắn, một đêm kia phá lệ ngủ ngon, hôm sau da thịt bóng loáng nhẵn nhụi, không có một dấu vết bị muỗi cắn.
Nguyên lai, một đêm kia Lục Cẩn Niên, thừa dịp thời điểm mọi người ngủ, giúp Kiều An Hảo đuổi muỗi một đêm.
Còn có, sau khi lên đại học, mọi người bận học này nọ, cô cùng Kiều An Hảo thường xuyên cùng nhau đi Hàng Châu chơi, Lục Cẩn Niên sẽ mời các cô đi ăn cơm, cô còn nhớ có một vài lần cô một mình đi Hàng Châu, cũng có hỏi qua Lục Cẩn Niên có thời gian đi ăn cơm không, Lục Cẩn Niên sẽ tìm ra các loại lý lo khác nhau từ chối cô, lúc đó cô cho rằng hắn thực sự bận quay phim, cho tới bây giờ, cô mới hiểu , không phải hắn bận, mà là thời gian của hắn, chỉ dành cho cô gái tên Kiều An Hảo.
Còn có, còn có...... Khó trách 4 năm trước, Lục Cẩn Niên chủ động tìm chính mình nói chuyện, thời điểm đó cô cũng thật ngu ngốc, sao cô lại không chú ý tới, mỗi lần Lục Cẩn Niên tìm cô nói chuyện, đều nhắc tới tên một người a...... Chính là Kiều An Hảo...... Nguyên lai, là cô tự mình đa tình, nguyên lai kia năm đó hắn không phải thực sự muốn cùng cô nói chuyện, hắn chỉ là muốn thông qua cô biết được tin tức của Kiều An Hảo......
Nếu không phải đêm nay, cô tận mắt chứng kiến, hắn vì Kiều An Hảo mà điên cuồng phẫn nộ lo lắng như thiêu như đốt, cô làm sao mà biết được, Lục Cẩn Niên cũng sẽ như thế đi yêu khắc sâu một người.
Nga, không đúng, nàng nghĩ, trên cái thế giới này, hẳn là không có người bình thường nào như Lục Cẩn Niên, như thế ẩn nhẫn mà lại khăng khăng một mực yêu một người.
-
Bệnh viện, phòng bệnh nội, thập phần thanh tĩnh.
Lục Cẩn Niên ngồi ở bên giường, nhìn chằm chằm Kiều An Hảo một hồi lâu, thẳng đến khi nghe thấy tiếng hít thở lâu dài thâm trầm của cô, mới thở ra một hơi, thân thể buộc chặt lúc này mới thả lỏng, giống như trải qua một vòng sinh tử, cả người trong nháy mắt trở nên vô lực.
Nếu như, nếu như Tống Tương Tư không có phát hiện Kiều An Hảo mất tích, nếu như, nếu như đêm nay hắn trong chốc lát tới trễ......Kiều An Hảo sợ là đã bị sản xuất Tôn làm bẩn ......
Trong nháy mắt một nỗi sợ hãi, nấp đầy toàn thân Lục Cẩn Niên, chỉ nghĩ tới thôi hắn cũng không dám nghĩ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.