Hoành Hành Ngang Ngược

Chương 67: (Hoàn) Phó bản thứ tư.🪅🪅




Phó bản thứ tư: Vạn nhân mê (hoàn).
____________________________


Một tuần sau khi sự việc xảy ra, nhiệt độ về chuyện nữ hiệp Ám Ảnh cùng Mạnh Kiều vẫn chưa lắng xuống, cả cao trung Anh Lan đều đang nghị luận chuyện này, sau khi An Thúy ở cuộc họp báo tỏ vẻ vẫn sẽ đi học, tổ quay chụp tiết mục gameshow thậm chí còn cố ý kéo dài kế hoạch quay chụp, ý đồ nhân cơ hội nữ hiệp Ám Ảnh trở về mà cọ nhiệt độ.


Bọn họ ngày ngóng đêm mong, rốt cuộc thì một tuần sau, An Thúy một lần nữa trở lại trường học.


Bởi vì vết thương ở chân tương đối nghiêm trọng, nên vẫn cứ bó thạch cao nên không thể đi lại, vì thế nên cô vẫn ngồi xe lăn, người ở phía sau đẩy cô là Hạng Ca.


Trên thực tế, từ khi cô xuống xe, rất nhiều người vây lại đây, người trước đây cô có quen biết hay không đều có ý đồ cướp đi vinh hạnh đẩy xe lăn cho nữ hiệp Ám Ảnh từ tay Hạng Ca, nhưng tất cả đều bị ánh mắt quỷ dị đáng sợ kia của Hạng Ca nhìn chăm chú mà lui trở lại.


Tuy rằng không thể đẩy xe lăn cho thần tượng, nhưng mà vinh hạnh nâng xe lăn vẫn là có thể tranh thủ một chút, An Thúy lần đầu tiên cảm nhận một chút cảm giác được nhóm nam sinh khiêng xe lăn nâng lên lầu.


【 A a a a a ta đã nâng xe lăn cho nữ thần a a a, trong vòng một năm ta sẽ không rửa hai bàn tay này! 】


【 Đáng giận, ta không được nâng! Cũng may giữa trưa tan học có thể lại tranh thủ một chút! 】


【 Ta muốn xỉu, thần tượng học cùng lớp với ta, ta yêu học!! 】


【 Đừng nói nữa, ta muốn chuyển tới Anh Lan! 】


【 lầu trên, ta thấy tóm tắt lý lịch của ngươi là lão sư a! Đồ thứ người mơ tưởng lấy quyền mưu cầu lợi ích riêng! 】


【……】


°°°°°°
##Truyện được đăng tại Wattpad yummy1122.##
°°°°°°


Không biết bao nhiêu người phát ra thanh âm si hán.


Chỗ tổ tiết mục bên kia, tiểu sinh lưu lượng chết sống không muốn đi tìm An Thúy, “Tôi có muốn tìm cũng không phải ở dưới máy quay phim cọ nhiệt độ của thần tượng tôi, cái này sao có thể! Quá xấu xa! Sẽ ảnh hưởng đến hình tượng của tôi trong cảm nhận của cô ấy! Kia không được, tuyệt đối không được…… Rất muốn ký tên, quá khẩn trương, tôi không dám đi, vạn nhất bị nữ thần cự tuyệt, không có mặt mũi là thứ yếu, chủ yếu chính là tôi sẽ bị đạp mặt, không biết bao lâu mới có thể hồi phục nữa……”


Anh ta không đi, kết quả là đoạn này bị quay lại, sau khi đăng lên fans sôi nổi cười nhạo, thậm chí còn có người phát rồ khoe ra tuy rằng anh là anh trai tôi nhưng mà có như thế thì tôi cũng không thể tặng chữ ký nữ thần cho anh, ngay cả anh có dùng sắc dụ dỗ thì tôi cũng không thể tặng chữ ký của nữ thần cho anh đâu, sau đó tiểu sinh đáp lại bằng biểu cảm khóc lớn.


Ngược lại là, cái này đã tạo cho anh ta một làn sóng hâm mộ mới.


Về phần Yến Thư, ngượng ngùng, đã quên mất.


Bởi vì An Thúy là nữ hiệp Ám Ảnh, cho nên đi đến đâu đều được mọi người chú ý, người được cô chủ động đáp lời, đều có vẻ mặt thụ sủng nhược kinh, nếu mà cô đưa ra thỉnh cầu nữa, thì càng kinh hỉ hơn nữa, cô muốn cái gì đều nguyện ý cho, không có cảm thấy phiền phức, chỉ hận không thể giúp đỡ.


An Thúy nói với 524: 【 Nhìn đi. 】


524: 【 Gì?? 】


【 Mỹ thiếu nữ khiến người khác không thể cự tuyệt. 】


524: 【……】 Ta mẹ nó quỳ xuống với ngài, tôi đã quên mất thiết lập này của cô rồi, được không? Tôi cho rằng nhân thiết lần này là anh hùng siêu cấp, nguyên lai ở trong đầu cô, mục tiêu chân chính là cái này?!!…… mạch não của đại lão chính là không giống với người thường.


Diêu Kiệt tuy rằng một ngày tự cỗ vũ mình 800 lần, nhưng rốt cuộc cũng vẫn là không có dũng khí đến trước mặt An Thúy xướng chinh phục, Mạnh Kiều này đã không phải là Mạnh Kiều lúc trước, cô tỏa sáng giống như mặt trời, ai cũng muốn tới gần cô, nhưng lại đều rất khó có tư cách đứng ở bên người cô.


Hắn thậm chí cũng không dám nói với ba mẹ mình là Mạnh Kiều đã từng là bạn gái hắn, vì người nói chia tay là hắn, nên sợ bị đánh chết.


Hơn nữa bên người An Thúy vẫn luôn có Hạng Ca, từ khi hắn ta chuyển tới lớp bọn họ, hắn một khi tới gần cô, thì đôi mắt to u buồn kia của hắn ta liền lạnh căm căm nhìn qua, thời điểm có một lần đi toilet gặp được hắn ta, cái tên bệnh tâm thần dĩ vãng có bị đánh cũng sẽ không đánh trả kia, cư nhiên lại uy hiếp hắn.


Nếu không tự mình hiểu lấy, thì tôi sẽ làm cho nhà cậu phá sản.


......Loại này lời kịch trung nhị 5 năm trước mà Hạng Ca nói ra cũng không cảm thấy thẹn thùng sao??? Sự thật chứng minh, hắn ta sẽ không, hắn ta còn rất nghiêm túc, một bộ nói được thì làm được, có chút dọa người.


Đây đều là những chuyện vặt vãnh ở trường, An Thúy cũng không để ý, thấy thời gian không sai biệt lắm, cho rằng trận phát sóng trực tiếp này sắp kết thúc rồi. Liền hỏi Hạng Ca: “Yến Thư đâu?” Đã đến kỳ hạn, cha mẹ hai nhà đã bắt đầu sốt ruột, ở trong mắt bọn họ Yến Thư vẫn là con gái của bọn họ.


Hạng Ca liền thật cẩn thận nói cho cô, hắn đã đem ma nữ nộp lên cho quốc gia.


An Thúy: “……” Làm tốt đấy.


Dù sao thì An Thúy cũng lười xử lý ma nữ kia, cũng không có hứng thú nghiên cứu gì, chủ yếu là ở phó bản trước có người ngoài hành tinh cùng sóng điện não với con người là có thể sử dụng khoa học để giải thích, cô làm một nhà khoa học đương nhiên là có hứng thú nghiên cứu, mà ma nữ là loại sinh vật lấy tình cảm làm đồ ăn, vừa nghe liền rất trừu tượng không khoa học, so với việc nghiên cứu cô ta, cô vẫn là cảm thấy hứng thú đối với chuyện sinh ra khe hở thời không này hơn.


Sau khi đem Yến Thư nộp lên quốc gia, kế tiếp muốn giải thích thế nào với cha mẹ Yến gia Mạnh gia, thì đấy đều là việc của mấy người bên trên đó, không cần bọn họ phải nhọc lòng.


Mà sau đó không lâu, có lẽ là thật sự không thể tiếp tục thừa nhận tra tấn như vậy, nên Yến Thư nói với bọn họ là cô ta biết lí do mà thời không này luôn xuất hiện khe hở.


Nghe tới thì khiến người ta rất tức giận, bởi vì những nhân loại ở thế giới của mấy con quái vật kia ( lớn lên cùng nhân loại bên này không quá giống nhau, nhưng dù sao thì trí tuệ bên kia cũng cao hơn ) theo đuổi thăm dò một cách mù quáng, không màng hậu quả, dẫn tới sinh vật bên kia đã xảy ra biến dị đáng sợ, mang đến tận thế cho chính bọn họ. Vì thế mấy nhân loại còn thừa lại co đầu rút cổ trong thành lũy cuối cùng của bọn họ, tìm biện pháp giải quyết.


Cuối cùng bọn họ lựa chọn mở ra các thế giới khác, hy vọng hai thời không dung hợp lại, nhận được trợ giúp từ nhân loại ở thời không khác và tìm kiếm cơ hội mới.


Nói cách khác, sở dĩ bên này vẫn luôn xuất hiện khe hở, là bởi vì nhân loại bên kia.


Sau khi mọi người biết được lí do này, đều tức giận đến nổi trận lôi đình, các người tự mình làm thế giới của các người rơi vào tận thế, thì liên quan gì đến bọn họ? Dựa vào cái gì mà tự mình mở ra thế giới của người ta đem hậu quả xấu mà các người tạo thành mang đến cho bọn họ? Còn muốn làm hai thời không dung hợp, nhìn xem người bên này có thể trợ giúp bọn họ hay không, có thể mang đến cơ hội mới cho bọn họ hay không! Đã hỏi qua bọn họ chưa? Trước tiên phái một người qua đây đưa tin thuyết minh một chút hảo hảo thỉnh cầu một chút rất khó sao? Thật mẹ nó không biết xấu hổ!


“Tôi cho rằng chúng ta không có trách nhiệm và nghĩa vụ phải phụ trách cứu trợ những người ở thế giới bên kia. Ngược lại, bọn họ hẳn là nên chịu trách nhiệm về những thiệt hại về người và tài sản mà bọn họ đã gây ra cho chúng ta trong những năm qua.” An Thúy nói: “Từ hành vi của bọn họ chúng ta có thể đánh giá, chủng tộc sinh vật bên kia rất ích kỷ lại tham lam, giả thiết chúng ta xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo đi cứu trợ bọn họ, thì nó sẽ chỉ mang lại thảm họa khó lường và không thể kiểm soát đến với thế giới của chúng ta mà thôi.”


Không khác gì là dẫn sói vào nhà.


Tại sự kiện này, chính phủ vẫn có nhiều ý kiến khác nhau, có người cho rằng hay là nên trợ giúp nhân loại bên kia, có người cho rằng giúp cái rắm, vốn dĩ thế giới của nhân loại bên kia rất tốt, nhưng cũng tự bọn họ hủy hoại thế giới của mình, hiện tại còn chưa được người khác cho phép mà lại nghĩ muốn hủy diệt thế giới của người khác!


Hơn nữa nếu cứu loại người thông minh, ích kỷ lại tham lam này, làm không tốt thì bọn họ còn muốn thống trị thế giới này nữa đấy.


Cuối cùng những tổng thống của các quốc gia trên toàn cầu sau khi trải qua gần mười lần video hội nghị, lấy số ít phục tùng đa số, đưa ra quyết định.


Ma nữ chủ động nói ra việc này, là hy vọng bọn họ có thể buông tha cô ta, cô ta tỏ vẻ nguyện ý làm người mang tin tức qua bên kia tìm nhân loại bên đấy, bởi vì thế giới bên kia rất nguy hiểm, nhân loại qua đó thì giống như dê vào miệng cọp, căn bản là không có khả năng làm việc.


Bọn họ liền nghiêm túc suy xét, nhưng mà An Thúy mới không tin ma nữ giảo hoạt đâu, cô tin chuyện cô ta nói về nhân loại bên kia, nhưng mà không tin cô ta sẽ làm người mang tin tức ngoan ngoãn truyền tin cho hai bên, cô ta chính là muốn chạy trốn, có thể với loại tính cách này của cô ta, sợ là sẽ nghĩ cách trả thù như thế nào, cho nên lộng chết cô ta tuyệt hậu hoạn về sau mới là chính xác. Lại nói, căn bản là không cần cô ta.


Hai năm sau, tần suất khe hở xuất hiện càng ngày càng cao, An Thúy bôn tẩu có chút mệt mỏi, làm người không khỏi hoài nghi có một ngày sau khi khe hở mở ra sẽ trực tiếp dung hợp hai thời không lại với nhau.


Mà viêc này đối với mọi người ở thời không này mà nói thì không thể nghi ngờ là tai họa ngập đầu.


Cùng lúc đó, tiêu phí đã hơn một năm thời gian, dưới sự nỗ lực của các nhân tài mũi nhọn của mọi quốc gia trên thế giới, người máy cùng chiến y rốt cuộc cũng đã làm ra.


An Thúy tới thưởng thức một chút, đương nhiên là không thể so với mấy thứ cô làm ở phó bản trước, những thứ này đều là phiên bản sơ cấp, nhưng mà đối với thế giới này mà nói thì nó có lợi ích rất lớn.


Nếu đã có thể sản xuất hàng loạt và đưa vào sử dụng, thì như vậy liền có thể giải quyết những khe hở không ngừng uy hiếp thế giới cùng sinh mệnh nhân loại ở đây.


Sau khi đại quân người máy thăm dò tiến vào khe hở, nhân loại bên này lần đầu tiên thấy được cảnh tượng của thế giới bên kia —— giống như địa cầu đã khô héo, nơi nơi đều là phế tích thành thị, không trung xám xịt, khiến người xem đều cảm thấy áp lực, trên trời dưới đất trong nước, đều là những quái vật đáng sợ kia.


Giết không hết những quái vật đó, cho nên thứ bọn họ phải làm chính là, tìm được nhân loại còn sót lại trong thế giới này, đưa ra lời uy hiếp tàn khốc tử vong đến bọn họ.


Trên người người máy trước đây không có hương vị đồ ăn, bởi vậy mặc dù có chút trục trặc bởi vì khiến cho những cquái vật đó tò mò, nhưng vẫn còn rất nhiều người sống sót. người máy sẽ phát ra âm thanh, là do An Thúy yêu cầu, có lẽ trong thế giới này sẽ có đội viên đội thăm dò sống sót, bọn họ có thể nghĩ cách mang bọn họ về.


Như cũ tiêu phí gần một năm, bọn họ mới tìm được 17 người sống sót đến từ đội thăm dò của các quốc gia, tất cả bọn họ đều tiều tụy, gầy trơ xương, ở thế giới này cầu sinh rất gian nan, muốn hoàn thành nhiệm vụ của mình, sau đó khi tuyệt vọng thì thấy tổ quốc cứu viện.


Từ hình ảnh người máy truyền về, có thể nhìn thấy bọn họ vui mừng đến khóc, trong đôi mắt u ám phát ra ra ánh sáng hy vọng, khiến những người trong viện nghiên cứu cũng cảm động đến rơi lệ đầy mặt.


Bởi vì có 17 người sống sót của đội thăm dò, cho nên bọn họ càng có nhiều tin tức hơn, cũng tìm được vị trí của mục tiêu.


Sau đó chiến sĩ cơ giáp ra ngựa, khoác lên mình bộ chiến y để che giấu khí vị nhân loại hết mức tối đa, đi đến trước mặt những con người mặt dày vô sỉ ích kỷ tham lam kia, phát ra những tràn công kích mãnh liệt không lưu tình chút nào, tựa như phát tiết ra tất cả sự phẫn nộ tức giận bởi vì nhiều năm qua bị sinh vật dị thế uy hiếp như vậy, bởi vì bọn họ mà mất đi người nhà.


Ngọn lửa chiến tranh bùng cháy tại vị trí này, đồng thời đưa tới vô số quái vật.


Trong cuộc chiến sinh tồn, không có người nào đúng người nào sai, chỉ có người thắng cùng kẻ thất bại.


Cứ như vậy hết một đêm, ngày hôm sau, năm khe hở thời không ở các nơi trên thế giới bởi vì luôn mở ra mà không thể không phái ra trọng binh canh gác đều biến mất, hơn nữa còn không có tái xuất hiện.


Vẫn duy trì trận địa sẵn sàng đón quân địch như vậy một năm, năm khe hở kia đều không lại mở ra, hệ thống giám sát của vệ tinh cũng không phát hiện ra có chỗ nào có năng lượng dị thường, mọi người mới dần dần thở dài nhẹ nhõm một hơi, tin rằng vấn đề rốt cuộc cũng đã giải quyết.


Chính phủ các quốc gia đều đều công bố tin tức tốt này đến cho người dân của mình, nói cho bọn họ chân tướng của những khe hở từ trước tới nay vẫn luôn xuất hiện kia, đồng thời còn đưa ra hình ảnh của những người sống sót của đội thăm dò được người máy tìm được ở bên kia, mọi người nhìn thấy đều nhịn không được lệ nóng doanh tròng.


Một bên đau lòng mắng nhân loại ở thế giới kia đi tìm chết, một bên lại mừng rỡ như điên.


Thế giới luôn bị đe dọa bởi những khe hở thời không và những kẻ ngoại xâm, cuối cùng cũng đã lấy lại được hòa bình, mà đoạn lịch sử dài dòng tràn ngập bi kịch này, cũng thời thời khắc khắc làm trong lòng mọi người ở thế giới này có một cái chuông cảnh báo, không cần đi lại vết xe đổ của thế giới kia.


Thế giới quay về yên bình, nữ hiệp Ám Ảnh thành công lui thân.


……


Mấy trăm năm sau, truyện tranh, điện ảnh, phim truyền hình về nữ hiệp Ám Ảnh vẫn ùn ùn không dứt như cũ, anh hùng này là kinh điển, cực kỳ có mị lực, bởi vậy nên nhiệt độ vĩnh viễn không bao giờ giảm.


Mà trong những tác phẩm đó luôn sẽ tồn tại một nhân vật tên là Hạng Ca, có người nghĩ hắn là quản gia, bạn tốt, chồng của nữ hiệp Ám Ảnh, cũng có người nghĩ hắn kỳ thật là đại vai ác ẩn núp ở bên cạnh Ám Ảnh nữ hiệp, cùng cô tương ái tương sát.


Về quan hệ giữa cô cùng Hạng Ca, luôn không thiếu các nhà sử học nghiên cứu và tìm hiểu từ nhiều nguồn tư liệu khác nhau.


Dù sao bất luận là như thế nào, thì fan CP vẫn rất đông đảo, nhưng cô cùng Hạng Ca rốt cuộc là có quan hệ gì, kết cục cuối cùng là gì, ước chừng chỉ có chính bọn họ biết.


……


Trước khi An Thúy rời phó bản, kỳ thật có sử dụng công năng nhảy thời gian nhảy tới vài năm sau, phát hiện mộ phần của mình thế nhưng đã đầy cỏ, khiến cô liền tò mò, vì thế lùi trở về hai năm, phát hiện chính mình thế nhưng lại chết trẻ, chính là do sinh bệnh, không biết đó là bệnh nan y gì, sau khi chết thì thi thể được Hạng Ca trộm đi, hắn tự sát, thuộc hạ trung thành của hắn hỏa thiêu hắn chung với cô, sau đó chôn cất cùng nhau.


___________
16/08/2021.
。:゚(;´∩';)゚:。


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.