Cùng thời điểm mà Dunkel và Aric lẫn trong đám người lặng lẽ quan sát đoàn diễu hành của anh hùng, khi chiếc xe kéo đi ngang qua khu phố, một mùi hương dễ chịu và quen thuộc lướt nhẹ qua cánh mũi của cô gái nhỏ trông như Celina khiến cô thoáng thất thần mấy giây.
Chẳng qua là mùi hương quen thuộc đó đã nhanh chóng bị lấn át bởi đủ thứ mùi hỗn tạp khác, khó mà nhận ra nữa.
"Cậu ta cũng ở đây ư?"
Cô vội vàng nhìn quanh quất hàng người đông đúc hai bên đường để tìm kiếm bóng dáng cao gầy mảnh khảnh kia nhưng có cố thế nào cũng không thấy được, tìm một thiếu niên giữa biển người thế này quả thật không phải chuyện dễ dàng gì.
Nếu là mấy ngày trước thì dù có ở bất cứ đâu trên Shina, cô cũng có thể phân biệt và xác định được mùi của cậu ta.
Nhưng với khả năng hiện tại thì đó là một chuyện xa vời, dù sao thì cô bây giờ còn không bằng một hai phần triệu mình của mấy ngày trước.
"Ngài sao vậy Hồng Ngọc Long Vương? Cảm thấy không khỏe trong người, di chứng của việc chuyển giao sức mạnh ư?"
Nhận thấy sự kỳ lạ của cô bé, thiếu nữ quý tộc bên cạnh lên tiếng hỏi.
Không sai, cô bé này chính xác là Hồng Ngọc Long Vương cao quý, là Celina Drache, bạn đồng hành trên suốt quảng đường đến Shina của Dunkel.
"Ta không sao Elsie..." Celina đáp lại câu hỏi của thiếu nữ quý tộc bằng một cái lắc đầu, chẳng qua là cô còn chưa nói hết câu thì thiếu niên trong bộ giáp sáng bóng đã quay lại với vẻ mặt lo lắng.
"Nếu ngài cảm thấy không khỏe thì chúng ta sẽ kết thúc cuộc diễu hành và trở về sớm vậy." Cậu nói trong lúc vẫn đang vẫy tay với dòng người hai bên đường.
Những người còn lại trong đoàn diễu hành cũng ghé mắt nhìn qua.
"Không cần đâu, việc này rất quan trọng với các người kia mà, đâu thể bỏ dỡ giữa chừng được.
Ta cũng chẳng yếu đuối tới mức gục ngã không gượng dậy nổi chỉ vì mất đi một phần sức mạnh đâu.
Vậy nên cứ tiếp tục đi Sieg, cậu là anh hùng mà, đâu thể để người dân thất vọng được."
Celina lại lắc đầu tỏ vẻ mình ổn.
Sieghart Leona, anh hùng của Shina, người đó của Celina há miệng muốn nói thêm gì đó.
"Ta không sao, thật đấy."
Trước câu nói và nét mặt của cô, dù vẫn hơi lo nhưng cậu cũng yên tâm được phần nào, quả thật nét mặt đó không giống như của một người có sức khỏe không ổn định.
Sieghart quay mặt đi, tiếp tục tươi cười vẫy chào người dân Golden Schloss.
Những người khác cũng không dây dưa gì thêm nữa, vì suy cho cùng, hai bên thật sự chẳng thân quen gì, liên kết duy nhất giữa bọn họ chỉ là thiếu niên kia thôi.
Cảm xúc của họ đối với Celina phần nhiều chỉ là e ngại và kính sợ.
Về phần Celina, cô cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm, lúc đi với Dunkel thì luôn nhắc tới "người đó", còn khi đã tìm được Sieghart thì lại bất chợt nhớ tới Dunkel, vì vậy mà cô thấy hơi chột dạ một chút.
Rất may là Sieghart không hỏi sâu thêm, nếu không sẽ rất lúng túng, bởi lẽ Celina không muốn phải nói dối cậu.
Cơ mà thực tế thì cuộc diễu hành này nhàm chán hơn cô tưởng, nếu không phải vì Sieghart, Celina muốn chạy nhảy, lẫn trong dòng người trong lúc thưởng thức các món ăn vặt mua được bên đường hơn là đứng yên một chỗ vẫy tay qua lại trên xe.
Nhắc tới ăn, Celina lại nhớ tới hương vị thức ăn do Dunkel làm, nếu bây giờ có một xâu thịt nướng thì tốt quá.
Thức ăn ở cung điện không tệ, nhưng không thể sánh được với món do Dunkel làm.
Trước khi gặp cậu thì món gì cô cũng có thể cho vào miệng mà không cần suy nghĩ, còn bây giờ ăn gì cũng phải mang ra so sánh, không biết có phải do dạ dạy bị Dunkel chiều hư rồi không nữa...
Bép!
Celina dùng hai tay vả mạnh vào mặt.
Lại suy nghĩ đâu đâu, cứ tiếp tục thế này thì không hay lắm.
Hành động khác thường của cô lại khiến những người khác trong đoàn diễu hành chú ý tới, Celina lại vội vả xua tay tỏ ý không có gì đáng ngại.
Những người khác nghĩ thế nào cô không quan tâm, nhưng không thể mặc kệ suy nghĩ của Sieghart được.
Sự lúng túng và những suy nghĩ không đâu đeo bám theo Celina suốt cả cuộc diễu hành sau đó.
***
"Chán quá đi mất..."
Ngã úp sấp trên chiếc giường êm ắng giữa căn phòng sang trọng được chính hoàng đế đặt cách riêng cho mình, Celina thở dài chán chường.
Hiện tại đã là giữa trưa, cuộc diễu hành của anh hùng kết thúc cũng phải hơn một tiếng rồi.
Vốn dĩ sau khi diễu hành kết thúc, nhóm anh hùng còn sẽ tham gia một buổi yến tiệc giữa hoàng gia và quý tộc cùng những khách mời đặc biệt nữa, nhưng vì cảm thấy chán suốt cả buổi sáng rồi, Celina từ chối tham gia yến tiệc và trở về phòng mình nằm ườn ra.
Nhưng kể cả vậy, sự chán chường đó vẫn còn một mực bám lấy cô.
Gặp lại Sieghart là mục tiêu mà Celina theo đuổi khi rời khỏi nơi tận cùng thế giới để bước chân lên cuộc hành trình du ngoạn thế giới.
Trải qua một quãng thời gian không thể nói là ngắn và vô số sự kiện xảy ra trên đường đi, cuối cùng thì cô cũng được gặp lại người mà mình vẫn hằng mong nhớ.
Hạnh phúc thì hạnh phúc thật, chỉ là chuyện xảy ra theo hướng mà Celina không ngờ tới, vì vậy mà tâm trạng của cô bây giờ mới trở thành như vậy.
Hơi dài dòng một chút, muốn giải thích chuyện này thì phải bắt đầu từ Arata đệ thất, đương kim hoàng đế của Shina bây giờ.
Ông là một hoàng đế nổi tiếng trên khắp cả Aurora, không phải vì năng lực cai trị mà là vì sự chung tình của mình, thậm chí chuyện tình của ông còn được viết lên như một giai thoại đáng ngưỡng mộ về tình yêu, nhưng đó là một chuyện khác, tạm thời không đào sâu vào vấn đề này, hiện tại chỉ cần biết ông là một kẻ chung tình là đủ.
Arata đệ thất và hoàng hậu Heidi, vợ của ông chỉ có với nhau một đứa con gái, bởi vì bà đã không may qua đời do khó sinh vào mười lăm năm trước.
Sau khi hoàng hậu qua đời, Arata đệ thất không lập thêm bất cứ hoàng hậu nào khác và bản thân ông cũng không có bất cứ phi tần nào.
Nói cách khác, ông không có người thừa kế.
Vấn đề nằm ở đây.
Bởi vì không có người thứa kế, nên ngai vàng của ông và cả địa vị của hoàng thất không hề vững vàng.
Lúc nào cũng bị những quý tộc bất mãn rục rịch nhắm tới.
Giai cấp quý tộc về phe Arata đệ thất thì lấy lý do này để gây sức ép, buộc ông phải lập một hoàng hậu mới và nhanh chóng hạ sinh một người thừa kế, để tối đa hóa lợi ích, tất nhiên là những quý tộc này thi nhau giới thiệu con gái mình cho ông, thậm chí còn âm thầm đấu đá lẫn nhau.
Giai cấp cầm quyền của Shina sớm đã rục rịch bất ổn từ lâu rồi, không ít bè lũ quý tộc bất mãn bề ngoài thì phục tùng, bên trong lại âm thầm cấu kết hòng tìm sơ hở lật đổ ngai vua.
Lại thêm sự nhúng tay của thương đoàn Aurora, và các thế lực bên ngoài khác nên sự hào hào nhoáng của Shina chỉ là bề ngoài, vì nó thậm chí còn chẳng thuộc về Shina nữa.
Còn bên trong thì đã mục nát và có thể sụp đổ bất cứ lúc nào, chỉ lệ thuộc vào việc thương đoàn Aurora có ủng hộ hoàng gia hay không.
Tuy rằng đối với thương đoàn Aurora, việc người cầm quyền là ai không có sự ảnh hưởng quá lớn, đối với họ chỉ có làm sao để đạt được lợi ích thương mại lớn nhất mà thôi.
Vì lẽ đó, thương đoàn Aurora đã từng yêu cầu một cuộc hôn nhân chính trị để làm điều kiện giúp hoàng gia ổn định tình hình, và vì Arata đệ thất chỉ có mỗi một đứa con gái nên hiển nhiên đối tượng liên hôn là cô.
Không biết suy nghĩ thật sự của họ là gì nhưng chắc chắn sẽ tránh không thoát hai từ "lợi ích".
Dưới sức ép của những thành viên khác trong hoàng tộc, vua Arata đệ thất chỉ có thể lấy cớ rằng công chúa còn nhỏ để kéo dài thời gian, trong khi tìm đối sách khác.
Công chúa tuy còn nhỏ nhưng đã rất hiểu chuyện, cô cũng hiểu vấn đề của cha mình, của cả hoàng gia và sự bá đạo của thương đoàn Aurora, vậy nên đã sớm chấp nhận mối hôn sự này mà không có một lời bất mãn, thậm chí còn hay chủ động tiến hành ngoại giao để giữ mối quan hệ hòa ái giữa Shina và các vương quốc láng giềng.
Cho đến một ngày, công chúa trở về sau một chuyến đi sứ...!Cùng một chàng trai.
Và rồi chỉ trong một thời gian ngắn, toàn bộ vấn đề được giải quyết hết, chỉ bởi chàng trai đó.
Đây không phải là lời nói quá hay tâng bốc gì cả, chỉ là trần thuật một sự thật mà thôi.
Kể từ khi chàng trai đó trở về cùng công chúa, những vấn đề mà hoàng gia Shina gặp phải đều lần lượt được cậu giải quyết, từ xử lý lục đục nội bộ, âm mưu chống phá của những quý tộc bất mãn, kéo gần quan gệ giữa các thành viên hoàn tộc và quý tộc cấp cao cho tới hạn chế sự bá quyền của thương đoàn Aurora,...! Tới nỗi dù đây là một thế giới không tin vào thần thánh, Arata đệ thất cũng đã phải tự hỏi rằng liệu chàng trai này có phải được trời cao gởi xuống để giúp ông hay không.
Chàng trai đó chính là anh hùng Sieghart Leona.
Tuy vấn đề đã được giải quyết, tình hình đế quốc cũng đã dần ổn định lại, nhưng sự yên bình mong manh này có được là nhờ Sieghart.
Cũng có nghĩa là sự Shina hưng thịnh hay suy vong của hoàng tộc Shina chỉ chuyển từ tay thương đoàn Aurora qua tay Sieghart Leona mà thôi.
Nếu một ngày nào đó Sieghart thôi không đứng về phía hoàng gia nữa thì sự yên bình này sẽ đổ vỡ ngay.
Arata đệ thất ý thức được điều này, một phần lại thấy được rằng con gái ông có tình cảm với Sieghart, nên Arata đệ thất luôn tạo điều kiện cho hai người phát triển quan hệ, nhưng nhân duyên của Sieghart quá tốt, công chúa không phải là người duy nhất có tình cảm đặc biệt với cậu.
Điều này khiến Arata đệ thất cảm thấy gấp rút, ông dự định sẽ đốc thúc con gái chủ động tranh đoạt tình cảm bằng một chuyến du lịch xa chỉ riêng hai người.
Nhưng chuyện chưa thực hiện thì biến số lại xảy ra.
Tuy trên danh nghĩa là quý tộc được phong của Shina, song Sieghart lại không thường ở lại đế Shina, cậu hay đi du ngoạn đây đó để giúp đỡ người dân ở đó.
Hơn hai tuần trước, Sieghart và nhóm của mình có ghé qua tiên quốc trong rừng Smaragd ở gần biên giới Minerva, không may trong hành trình này cậu vô tình vướng phải âm mưu đánh thức đại ma thú trong cuộc chiến năm xưa bị phong ấn bên dưới
Smaragd, tuy đã cùng mọi người đánh bại và tiêu diệt nó, Sieghart vẫn bị thương rất nặng và trúng phải lời nguyền rút cạn sinh lực của nó rồi được đưa về đế đô Shina trong tình trạng hấp hối như ngọn đèn leo lắt trước gió, dù việc này là bí mật không tuyên truyền ra ngoài, nhưng bằng cách của mình, các thế lực tồn tại trong Shina cũng nghe được phong phanh.
Cùng với sinh mệnh xói mòn của Sieghart, hoàng gia Shina lại đứng trước nguy cơ một lần nữa.
Đây là những gì Celina được nghe kể lại, lúc cô bỏ qua Dunkel và tìm tới thì Sieghart đã cách cái chết không còn xa nữa rồi.
Lúc đó đừng nói là Đế đô hay Shina, suýt thì cả cái lục địa Aurora này đã bị nhấn chìm trong lửa giận của cô, may mà Sieghart dùng chút sức tàn lực kiệt ngăn Celina lại, nếu không thì hậu quả khó mà tưởng tượng được.
Nói thì nói thế, vì Dunkel vẫn còn ở gần đó cho nên dù Celina có thực sự nổi điên thì hậu quả cũng không lớn tới mức đó, Dunkel sẽ không để cô làm vậy.
Quay lại vấn đề, với Celina thì an nguy của Sieghart quan trọng hơn việc nổi điên, nên cô tạm thời nén cơn giận xuống.
Để cứu Sieghart, Celina đã lập một kế ước chia sẻ và chuyển giao sức mạnh của mình cho cậu.
Tuy nó không thể giải quyết được lời nguyền, nhưng so với sinh mệnh lực gần như vô cùng vô tận của loài rồng, thì sự xói mòn kia chẳng tính là gì.
Nguy cơ bị xóa sổ, lại có thêm được đồng minh là tiên quốc ở Smaragd, hơn hết là dù khá miễn cưỡng, nhưng một tồn tại khủng khiếp như Hồng Ngọc Long Vương cũng xem như đứng ở phe mình, Arata đệ thất đã nhân cơ hội này tuyên bố việc đó ra ngoài, cốt là để những thế lực lăm le muốn chiếm lợi ích trong và ngoài đế quốc biết thân biết phận mà cụp đuôi lại.
Đó cũng chính là nguyên nhân đằng sau buổi diễu hành và yến tiệc hôm nay, thể hiện cho thế giới bên ngoài biết là anh hùng Shina vẫn đang rất khỏe mạnh.
"Ha...!Mình chán...!Đứa trẻ đó có nhiều việc phải lo hơn là dành thời gian cho mình." Một lần nữa, Celina thở dài.
Cô ngẩng đầu nhìn ra ngoài khung cửa sổ.
"Lúc này cậu đang làm gì vậy, Dunkel?".