Hồ Tiên Ký

Chương 9: Câu hồn hương




Tiết cuối cùng của buổi sáng là hóa học, thầy giáo dạy môn này họ Tiết, là một người khô khan, luôn có bộ dáng âm u. lúc này vẻ mặt của ông ấy càng thêm u ám “Bạch Đinh, hai mươi chín điểm, so với lần trước chỉ bằng phân nửa, trò đúng thật là thi chỉ bằng điểm này, vị trí thứ nhất đem ngược lại là em.”
Bạch Đinh cúi đầu nghe ông ấy mắng.
“Tan học không được về, ở lại sữa bài thi.”
Dưới ánh mắt vui sướng khi có người gặp họa của các bạn học Bạch Đinh cầm bài thi trở lại chỗ ngồi.
Thời điểm chuông tan học vang lên, Bạch Đinh thở dài một hơi, nhìn tốp năm tốp ba bạn học vừa trò chuyện vừa ra khỏi lớp, mình lại chỉ có thể ngồi lại tại chỗ,lấy ra bài thi có hai mươi chín điểm đỏ tươi trong học bàn.
“Em tự mình nhìn đi, ngay cả câu đơn giản như vậy cũng làm sai thật quá đáng.” Thầy giáo dạy hóa học gõ vào đầu Bạch Đinh “Thầy ngồi đây chờ em sửa bài, chỗ nào không hiểu thì hỏi.”
Vấn đề là cô cái gì cũng không hiểu a, Bạch Đinh nhìn bài thi bị đánh chéo, trong lòng khóc thét, ai tới cứu cô a…
“Thầy Tiết.” một âm thanh xuất hiện thật đúng lúc, đánh vỡ giằng co trong phòng học.
Bạch Đinh vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Lý Tư Tân cần một cái bọc đứng ở trước cửa lớp.
A, cứu tinh đến rồi!
“Ừ, là Lý Tư Tân sao. có đem báo cáo thực nghiệm mới cho thầy coi không?” thầy hóa học vừa nhìn thấy Lý Tư Tân, nụ cười nếp làm nhăn trên mặt liền nhiều thêm, bộ dạng âm u cũng không còn.
“Dạ” Lý Tư Tân đưa tay sờ sờ ót nở nụ cười ngượng ngùng, mang theo một gói to bước vào lớp, sau đó lấy từ trong túi ra một quyển ghi chép bằng da màu đen đưa cho ông ấy.
“Tốt, tốt, tốt.”
“Em nhớ dạ dày thầy không được tốt, còn chưa có ăn cơm sao?”
“Ăn cơm? Thầy đây là bị tức đến no rồi!” thầy Tiết trừng mắt nhìn Bạch Đinh một cái “Nhìn cái gì, còn không mau chỉnh sửa bài thi của mình đi.”
“Để em nhìn bạn ấy cho, thầy đi ăn cơm trước đi, cam đoan làm tốt mới thả người.”
“Được, có em ở đây thầy cũng an tâm.” Thầy Tiết gật đầu, sau đó thay đổi sắc mặt nhìn Bạch Đinh “Làm cho tốt, có gì không hiểu thì hỏi học trưởng.”
“Dạ” Bạch Đinh đáp nhanh.
Thầy dạy hóa vừa ra khỏi phòng, Bạch Đinh liền ngẩng đầu, hướng về phía Lý Tư Tân làm cái mặt quỷ.
“A đúng rồi, sau khi sửa xong buổi chiều giao bài thi cho ta.” Thầy dạy hóa quay đầu lại dặn.
“Dạ.” Bạch Đinh vội cúi đầu đáp.
“Thầy đi rồi.” âm thanh của Lý tư Tân vang trên đỉnh đầu
Bạch Đinh thở ra một hơi, cúi đầu mắng thầm “Xú lão đầu.”
“Không được nói như vậy, Thầy Tiết tốt lắm.” Lý Tư Tân ngồi đối diện với cô, đặt cái túi nhựa lên bàn.
“Hừ.”
“Đã đói bụng đi.”
“Chết đói ~” Bạch Đinh dựa vào trên bàn nói lầm bầm “Đói đến đầu tôi sắp xuất hiện ảo giác, giống như ngửi thấy mùi ăn thơm.”
“Ha ha” Lý Tư Tân nở nụ cười, từ trong cái túi nhựa lấy ra một cái hộp tiện lợi “Tôi đã nếm qua ở căn tin, bạn ăn cái này đi.”
“Oa oa oa” Bạch Đinh đoạt lấy, mở hộp ra “Sườn lợn xaò giấm đường, trứng trần nước sôi, khoai tây chua ngọt… oa, đều là món tôi thích.”
“Ăn từ từ.” Lý Tư Tân đưa tay cứu đước bài thi để trên bàn mà thiếu chút nữa đã bị Bạch Đinh để cái hộp lên, “Bạn từ từ ăn, để tôi giảng giải một chút về bài thi này đi.”
“Cái gì? Bạn tha cho tôi đi, tôi sẽ không tiêu hóa được mất.” Bạch Đinh vừa gặm sườn lợn vừa nói không rõ ràng.
“Bạn quên là buổi chiều phải nộp bài cho thầy Tiết à?”
“Bạn giúp tôi làm là được.” Bạch Đinh nhíu mày
Lý Tư Tân trầm mặc.
Thật lâu không nghe Lý Tư Tân nói gì, Bạch Đinh nghi hoặc ngẩng đầu, liền nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của Lý Tư Tân đang nhìn mình
“A, được rồi được rồi ngươi giảng nguwoi giảng đi.”
Lý Tư Tân lúc này mới cười lên “Được, bạn xem đề bài này, là cọn đáp án phản ứng ô xi hóa hoàn nguyên hay nói cách khác là đồng nhất.” hắn chỉ chỉ bfai thi “Bạn chọn B, đổi thành phản ứng ôxi hóa hoàn nguyên, vì sao bạn chọn cái này?”
“Hả? tùy tiện chọn vậy thôi”
Lý Tư tân trầm mặc, hắc tuyến
“Bị tôi đánh bại đi.” Bạch Đinh cười hắc hắc “Buông tha cho tôi đi, tôi chính là gỗ mục không thể đẽo, đừng phí sức.”
“Đổi thành phản ứng không chỉ có một chất tham gia, hơn nữa còn có chất mới hình thành…” Lý Tư Tân đỡ đỡ mắt kính, lấy bút viết xuống “Bạn nhìn đề này đi, đáp án chín xác phải là như vậy.”
Bạch Đinh nhìn nhìn hắn không nói gì nữa.
Lúc chỉnh sửa bài thi xong, đã muốn tới lúc bắt đầu buổi học chiều, Lý Tư Tân thu dọn hộp tiện lợi, rời khỏi phòng học.
Bạch Đinh gác hai chân lên bàn học, dựa vào bàn phía sau, một mình cầm bài thi đã sửa xong nhìn thử, “Ngô, cũng không phải là quá khó.”
Thừa dịp còn chút thời gian mới bắt đầu buổi học, Bạch đinh chạy xuống văn phòng nộp bài thi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.