Hệ Thống Tinh Linh Ở Mạt Thế

Chương 22: Gia nhập





Đợi Tử Dạ đi ra ngoài,lướt qua mấy kệ hàng đồ rõ ràng thiếu đi nhưng thức ăn nước uống thiết yếu vẫn còn nhiều,hắn đi tới một kệ hàng cuối cùng liền nhìn thấy đứa nhỏ kia đang ngồi chồm hổm cầm lấy một hộp bánh pocky mà gặm,còn không quên đưa cục bông bên cạnh một cái,từ từ,cục bông?!!!!


Tử Dạ dụi dụi mắt,nhìn lại một lần nữa thì thấy cái cục bông hắn vừa nhìn kia thật ra là một con thú với đôi mắt màu tím than,cái đuôi dài xù xù đứng bằng hai chi sau còn hai chi trước nhỏ ngắn đang ôm lấy cây pocky mà gặm...mẹ nó,thế giới này ngày càng huyền huyễn đi.


"Cái kia..."Tử Dạ cuối cùng bị ánh mắt của Ninh Uyên kéo về suy nghĩ tam quan vỡ nát của mình,không biết nói từ đâu.


Ninh Uyên chỉ liếc mắt một cái,sau đó cúi đầu lấy thêm một thỏi chocolate ném về phía Kurama.


"Uy,nha đầu,lão phu không hảo ngọt a~."Kurama đầy ghét bỏ dùng đuôi hất ngược thỏi chocolate trở lại bên cạnh Ninh Uyên.


"Chocolate đen,có vị đắng không phải hoàn toàn ngọt."Ninh Uyên nhặt lên thỏi chocolate lại ném tới.


"Hừ,coi như tạm đi."Kurama ngào kiều dùng móng vuốt nhọn xé bao bì mà bắt đầu gặm,hắn cũng bắt đầu đói a~.


"Cá...cáo...cáo biết nói chuyện?"Tử Dạ ngu người,kinh hãi chỉ tay về phía Kurama,lắp bắp nói.


"Cáo cái con khỉ,nhân loại ngu xuẩn,lão phu là cửu vĩ hồ!!!"Kurama lập tức tạc mao,xù lông một phát dùng đuôi quất vào mặt Tử Dạ,đem hắn đập tới một bên quầy để đồ,mộng bức.


"Ngạch,xin lỗi."Tử Dạ khi điều chỉnh lại tinh thần,đem tam quan đã vỡ thành cát bụi của hắn ném tới sau đầu,bình tĩnh nhìn lại đứa nhỏ còn đang nỗ lực nhét bánh kẹo vào cái ba lô nhỏ kia.


"Xin chào,anh là Tử Dạ,vừa rồi cảm ơn em về bình thuốc kia."


"Ân."Ứng thanh coi như đáp lại,sau đó tiếp tục sự nghiệp gom đồ ăn của mình,cô dù sao đối với giao tiếp với người ngoài cũng rất tệ.


"Em tên gì vậy,em gái nhỏ?"Tử Dạ vốn là tinh anh trong giao tiếp,cũng không ngại chút này đó.


"Ninh Uyên."


"Ân,tên rất đáng yêu.Em..."Tử Dạ khen xong,định nói tiếp lại bị giọng nói cắt ngang.


"Uyên Uyên,có chuyện gì vậy?"Kuran Kaname đi vào,trực tiếp làm lơ Tử Dạ mà gọi Ninh Uyên,hỏi.


"Kaname ca ca."Ninh Uyên lập tức ôm lấy Vũ Quân Ly cùng đống bánh kéo chạy qua.


"Ừ,ngoan qua bên kia với Retsu mama nhé!"Kaname mỉm cười ôn hoà,xoa đầu Ninh Uyên nhẹ nhàng nói rồi chỉ về hướng Unohana Retsu đứng cách đó không xa.


"Ân."Ninh Uyên nhanh chóng co giò chạy đi qua,Kurama cũng nhanh chóng nhấc mông đi theo sau đảm đương vệ sĩ.


Uchiha Madara thấy Kuran Kaname làm dấu hiệu gọi hắn qua,liền giao mấy con alien còn lại cho ông Yamamoto mà vác cây quạt đi qua.


"Ngươi là ai?"Kuran Kaname đầy đề phòng nhìn Tử Dạ.


"Ngạch,tôi tên Tử Dạ,là cô bé Ninh Uyên kia vừa rồi cứu tôi một mạng,tôi chỉ là muốn cảm ơn."Tử Dạ nhìn thấy hai vị có vẻ là trưởng bối của Ninh Uyên tới,không dám vòng vo,hắn cảm nhận được khí thế đáng sợ từ trên người hai vị này,nhất là cái vị tóc dài nhưng xù lên như con nhím kia.


"A,vẫn không nói thật đâu,tiểu tử thối."Uchiha Madara làm sao không nhìn ra được Tử Dạ còn có điều che giấu,lập tức bật sharingan mà đem Tử Dạ lâm vào ảo cảnh,tiếp theo đơn giản hơn rất nhiều,hắn hỏi gì thì người này trả lời cái đó,ngay cả tổ tông gia phả gì cũng đào ra cái sạch sẽ không còn sót gì.


Chờ Tử Dạ tỉnh lại,tất cả mọi bí mật trong đầu bị đào ra cái sạch sẽ,xích loả loả trước mặt mấy vị đại lão này.


Tử Dạ mục đích chính là không chỉ muốn cảm ơn Ninh Uyên về bình thuốc kì lạ kia,hắn còn là muốn đi theo Ninh Uyên,dựa vào thực lực cường hãn của mấy người Madara mà bảo vệ cái mạng nhỏ của mình,hắn phát hiện bản thân có thức tỉnh dị năng còn là hệ lôi nên tin tưởng cũng có thể đi cùng những vị cường giả này giúp tăng lên thực lực đủ để sống sót trong thời kì hỗn loạn này,hắn muốn trả thù kẻ suýt hại chết hắn kia.


Kết quả vẫn là mấy vị đại lão cùng Vũ Quân Ly lại lần nữa bị kéo vào ảo cảnh của Uchiha Madara mở họp,xem xem có nên để Tử Dạ đi theo bên cạnh Ninh Uyên hay không.


Dù bọn hắn thực lực cao,bất quá cũng không thể luôn đãi bên cạnh Ninh Uyên suốt được vì sẽ tiêu hao mana,cũng cần tìm tới người có thể thay thế họ vào những lúc họ ở không gian nông trường.


Ninh Uyên cũng cần tiếp xúc với người ở thế giới này,cô bé vĩnh viễn không thể chỉ dựa vào bọn họ sinh hoạt được,cần phải kết giao bạn bè a.


Cuối cùng,kết quả đưa ra,Tử Dạ sẽ đi theo cùng Ninh Uyên,Vũ Quân Ly dù không thích nam nhân kia tiếp xúc quá với Uyên Uyên,bất quá vẫn là cắn răng nhắm mắt đồng ý.


Unohana Retsu phát hiện cảm xúc bất thường của Vũ Quân Ly,ánh mắt khẽ loé lên một tia sáng,nụ cười càng thêm thấm người đến khiến Vũ Quân Ly phải rùng mình một cái,là hắn ảo giác sao,ân?


Ninh Uyên lúc này cũng hỏi một chút Tử Dạ,ngay khi biết hắn là anh cùng cha khác mẹ của Tử Mục,một trong ba nam chủ trong bộ truyện mạt thế này,ánh mắt khẽ thay đổi một chút.


Trong tiểu thuyết,cô biết Tử Dạ cực độ hận Tử Mục,mạt thế sau này thường xuyên tìm cách giết chết Tử Mục cùng nữ chủ nhưng bất thành,trở thành vai ác số 1 số 2 trong quyển mạt thế này,lý do vì sao Tử Dạ hận Tử Mục như thế,trong sách đều không có nói tới,bất quá bây giờ thì cô biết rõ rồi,thù hận bị bán đứng suýt mất mạng.


Ninh Uyên cũng có chút suy đoán,nếu không phải Tử Dạ gặp được cô thì có lẽ,con đường sau này sẽ rất thảm thiết đi,đến mức khiến hắn đi trên con đường hắc hoá,mặc kệ mạng sống hết thảy cũng muốn giết chết Tử Mục cùng nữ chủ.


Chờ sau khi ăn cơm xong,Ninh Uyên tự uống ba bình mana rồi bắt đầu đi tiếp mấy cửa hàng bán đồ lân cận,mặc kệ thứ gì cũng đều thu lại.


Tử Dạ vốn suy đoán Ninh Uyên có không gian,khi thấy cũng không cảm thấy gì quá bất ngờ,ngay cả hắn còn kích phát lôi hệ dị năng khi ở ranh giới sống và chết,thú cũng biết nói chuyện(Kurama) thì còn gì phải lo lắng nữa,tam quan của hắn thành cặn từ lúc nãy rồi!


Tử Dạ cầm lấy thanh kiếm mượn từ Kaname mà cố gắng xông lên giết địch,hắn muốn mạnh hơn,hắn vĩnh viễn không muốn bị người khác bảo hộ,hắn cũng muốn bảo hộ đứa nhỏ đáng thương kia.


Với thân phận của Tử Dạ,rất nhanh nhận ra Ninh Uyên chính là Nam Cung Ninh Uyên,đứa nhỏ bị cả hai gia tộc lớn ở thủ đô vứt bỏ vào trong này mặc kệ,hắn cũng biết vài tiếng gió truyền tới tai,bất quá ban đầu không quan tâm không có nghĩa là bây giờ hắn không để ý.Dù sao cái mạng này của hắn cũng là đứa nhỏ này cứu về đâu,vết thương kia nhìn qua chỉ bị tháo khối thịt,thực chất nước bọt của alien có phần nào tính axit ăn mòn vết thương,hắn chịu đau đớn gấp mấy lần cũng từ đó mà ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.