Hệ Thống Gian Lận Của Pháo Hôi

Chương 153: - Người nghiên cứu phát minh game (8)




Edit: Min
Cảnh Dương hiện tại mới biết được thì ra hệ thống của hắn còn có tác dụng trấn an tâm hồn của hắn, đè hết tất cả bất an và lo lắng xuống, làm hắn có cảm giác là cho dù còn tồn tại một số chuyện chưa biết, và khi chân tướng đều rõ ràng, thì hắn vẫn có thể khống chế mọi chuyện ở lòng bàn tay.
Cảnh Dương yên tâm rồi thì tiếp tục đi làm bình thường, hơn nữa còn đẩy nhanh tốc độ chế tạo game, cho nên thời gian tăng ca cũng càng dài hơn.
Hạ Lãng gần như mỗi ngày đều tới đưa bữa tối cho Cảnh Dương và ăn cơm với hắn, biểu hiện rõ ràng như vậy, các nhân viên đều có thể nhìn ra cái gì đó. Bọn họ đều cảm thấy Cảnh Dương phải làm chủ tịch phu nhân rồi, đi theo hắn làm việc tuyệt đối có thể bớt mấy năm phấn đấu.
Tối nào Hạ Lãng cũng sẽ tự mình đưa Cảnh Dương về nhà, có đôi khi Cảnh Dương mệt mỏi quá nên ngủ luôn ở trên xe của y, y sẽ trực tiếp ôm hắn lên lầu, tự mình dùng chìa khóa mở cửa. Nếu Cảnh Dương được y đặt lên giường mà còn chưa tỉnh lại, y còn có thể ở lại ngủ ké.


Cảnh Dương không hề cảm thấy ngạc nhiên khi buổi sáng thức dậy thường xuyên có một người nằm bên cạnh, ngược lại làm hắn có chút kinh ngạc chính là mỗi lần Hạ Lãng ở lại, vậy mà có thể nhịn được không làm gì hết, thật sự chỉ ngủ mà thôi, điều này thật sự là rất thần kỳ, làm hắn hoài nghi có phải mị lực của mình giảm rồi hay không.
Thật ra là Hạ Lãng thấy hắn quá vất vả, nên không đành lòng làm hắn vất vả hơn.
Cuối cùng thì Cảnh Dương và đội ngũ của hắn cũng chế tác xong game《 Xưng Bá Tinh Tế 》, Cảnh Dương quyết định nghỉ ngơi một thời gian, chuyện kế tiếp thì sẽ giao toàn bộ cho công ty Duy Vũ và đội ngũ nhân viên khác đi hoàn thành.
Trước khi《 Xưng Bá Tinh Tế 》được chế tác hoàn thành, công ty đã bắt đầu quảng cáo tuyên truyền rồi, hiện tại sắp chính thức ra mắt, tuyên truyền quảng bá càng có thể dùng che trời lấp đất để hình dung. Tuyên truyền rầm rộ như vậy, có thể nhìn ra công ty Duy Vũ rất có niềm tin với thể loại game online này.


《 Xưng Bá Tinh Tế 》 còn chưa chính thức ra mắt đã nhận được sự chú ý rất lớn của mọi người rồi, cho dù những người không thích chơi game online cũng xem tới xem lui mấy phiên bản quảng cáo như đang xem phim vậy. Có rất nhiều người cảm thấy game này không quay thành điện ảnh thật sự là quá đáng tiếc, mặc kệ là hình ảnh hay là nội dung tình tiết, đều rất có lực hấp dẫn.
Ngoại trừ có dân chúng chú ý trò chơi này ra, thì các công ty game cũng đang chú ý, đương nhiên cũng bao gồm cả công ty game Tịch Thịnh rồi, có thể nói là bọn họ chú ý cao hơn bất cứ kẻ nào, bởi vì bọn họ cũng đang chế tác game online lấy bối cảnh là tinh tế.
Tịch Thịnh trả lương cao đào không ít người mới từ các công ty khác, kế hoạch ban đầu của bọn họ là muốn làm một game lấy bối cảnh thế giới tiên hiệp, hơn nữa cũng đã bắt đầu chuẩn bị. Nhưng khi Tịch Thụy nhìn thấy poster tuyên truyền của《 Xưng Bá Tinh Tế 》lần đầu tiên, rất lâu vẫn chưa lấy lại được bình tĩnh, dường như toàn bộ linh hồn đều bị hình ảnh rất chân thật kia hút vào, cảm xúc của cậu ta không nhịn được kích động lên, mặc dù cậu ta cũng không hiểu tại sao mình lại kích động như vậy. Nhưng sự kích động này cũng không phải là hưng phấn nên kích động, ngoại trừ rung động ra thì còn có một loại cảm xúc không thể hình dung được, cảm xúc đó như buồn như vui, giống như rất đau khổ lại giống như rất lưu luyến.


Sau đó Tịch Thụy liền yêu cầu Đỗ Kiệt cùng nhóm nhân viên mới được đào tới, kêu bọn họ cũng phải làm một game lấy bối cảnh là thời đại tinh tế, hơn nữa còn phải tốt hơn《 Xưng Bá Tinh Tế 》.
Bởi vì Tịch Thụy quá kiên trì, nên đám người Đỗ Kiệt đành phải thay đổi kế hoạch ban đầu, một lần nữa bắt đầu chuẩn bị làm game mới. Đỗ Kiệt vốn cho mặc dù bọn họ là lần đầu tiên làm game với bối cảnh thời đại tinh tế, nhưng công ty Duy Vũ cũng là lần đầu tiên làm. Hơn nữa lúc Tịch Lặc còn ở Tịch Thịnh, cũng chưa từng làm bất cứ game nào lấy bối cảnh thời đại tinh tế cả, ở tình huống mọi người đều là lần đầu tiên, ai làm tốt hơn còn không nhất định, dù sao bây giờ Tịch Thịnh cũng không thiếu nhân tài.
Nhưng theo một đống phim quảng cáo tuyên truyền cho《 Xưng Bá Tinh Tế 》, bọn họ ngoại trừ chấn động thì cũng nhịn không được càng ngày càng chột dạ. Tuy trò chơi có được hay không, chỉ xem quảng cáo tuyên truyền là không có tác dụng quá lớn, chủ yếu vẫn là phải xem hiệu quả sau khi ra mắt sẽ thế nào. Nhưng đám người Đỗ Kiệt cảm thấy về hình ảnh bối cảnh, còn có thiết kế nhân vật và tình tiết cốt chuyện, bọn họ đều rất khó thắng, chỉ có thể càng nỗ lực hơn ở phương diện kỹ thuật.
Đám người Đỗ Kiệt thì bận đến sứt đầu mẻ trán, nhưng hết lần này đến lần khác một người ngoài nghề như Tịch Thụy cứ thường xuyên phát biểu ý kiến, kêu bọn họ phải làm theo ý tưởng của cậu ta.
Trong phòng họp, Tịch Thụy ngồi ở chủ vị, vẻ mặt nghiêm túc nhìn người của tổ mỹ thuật nói “Những thứ mà các cậu vẽ, một chút cũng không có cảm giác của thời đại tinh tế, còn những thiết kế nhân vật và trang phục này không hề có đẳng cấp, rốt cuộc thì các cậu muốn tôi phải nói bao nhiêu lần mới chịu hiểu? Trò chơi này của chúng ta nhất định phải mạnh hơn công ty Duy Vũ, nếu ngay cả bối cảnh và thiết kế nhân vật đều kém hơn bọn họ, thì làm thế quái nào để thu hút người khác chơi game của chúng ta được? Nếu tôi học chuyên về mỹ thuật, tôi thiết kế còn tốt hơn các cậu!”
Tịch Thụy là thật tâm cảm thấy  nếu mình học mỹ thuật, khẳng định sẽ làm tốt hơn bọn họ. Từ sau khi nhìn thấy poster tuyên truyền của《 Xưng Bá Tinh Tế 》, đầu óc của cậu ta luôn xuất hiện hình ảnh của vụ trụ mênh mông bát ngát, mà hiệu quả tổ mỹ thuật tổ làm được lại không hề đạt tới 1% hình ảnh trong đầu cậu ta, sao cậu ta có thể hài lòng cho được.
Toàn bộ những người khác trên bàn hội nghị đều im lặng không nói chuyện, cũng không phải lần đầu tiên Tịch Thụy nói như vậy, mà tổ mỹ thuật đã làm theo yêu cầu của cậu ta sửa lại mấy lần rồi, nhưng mà cậu ta vẫn không hài lòng, bọn họ thật sự cũng không còn cách nào khác.
Bởi vì Tịch Thụy không hiểu cái gì về kỹ thuật, nên chỉ có thể tìm vấn đề ở mỹ thuật, nhưng các nhân viên khác đều phải cùng nhau nghe cậu ta dạy bảo. Một bên là cậu ta muốn chơi uy phong của lãnh đạo, bây giờ đã được như ý nguyện, đương nhiên là phải chơi cho đủ rồi. Một bên khác, cậu ta để những người khác cũng nghe dạy bảo, là muốn cho tất cả mọi người đều biết yêu cầu của cậu ta cao như thế nào, cho dù cậu ta không hiểu vấn đề của phương diện kỹ thuật, nhưng bọn họ nhất định phải lấy ra được thứ tốt nhất cho cậu ta.
“Tất cả mọi người đã cố gắng hết sức rồi, thật ra thì bây giờ cũng rất không tệ.” mặc dù Đỗ Kiệt nói chuyện thay cho những người khác, nhưng thật ra những người này lại tranh chấp với nhau rất nhiều, khi bọn họ mới vừa tạo thành một đội, ai cũng cảm thấy năng lực của mình rất mạnh, ai cũng không phục ai, thường xuyên không đồng nhất ý kiến. Bọn họ tranh chấp với nhau đã rất mệt rồi, vậy mà còn phải thường xuyên nghe Tịch Thụy dạy bảo, trong lòng tất nhiên là càng ngày càng bất mãn, nếu còn tiếp tục như vậy nữa thì vĩnh viễn bọn họ cũng không hoàn thành được game, nhưng mà thời gian lại chính là vàng bạc.
“Các cậu tự mình so sánh với quảng cáo của Duy Vũ đi, nhìn cho kỹ độ chênh lệch, các cậu sẽ biết các thứ mà các cậu làm có thể lấy ra hay không!” Tịch Thụy xụ mặt, dáng vẻ rất có uy nghiêm của lãnh đạo.
“Tuyên truyền và quảng cáo phải làm lại, thật ra thì cũng chỉ có thể tạm thời thu hút người khác mà thôi, có thể giữ được người chơi hay không, cuối cùng vẫn phải xem hiệu quả của game. Cảnh tượng bọn họ làm càng lớn càng xa hoa, thì khẳng định sẽ càng xuất hiện nhiều vấn đề, đến lúc đó người chơi sinh ra bất mãn và bỏ game của bọn họ cũng sẽ nhiều hơn, cho nên thua thiệt khẳng định sẽ là bọn họ. Mà chúng ta chỉ cần làm tốt ở phương diện kỹ thuật là có thể giữ được người chơi, cuối cùng mạnh mẽ tuyên truyền là bọn họ, mà ngư ông đắc lợi lại là chúng ta.”
Thật ra Đỗ Kiệt là vì bản thân mình nên mới nói chuyện thay những người khác, anh ta có chức vị tối cao và quyền lực lớn nhất trong đội ngũ này, nhưng lại không thể hoàn toàn áp chế và quản lý được những người khác. Anh ta giúp bọn họ nói chuyện là muốn cho những người đó biết, chỉ có anh ta là có thể lên tiếng ở trước mặt Tịch Thụy, cho nên bọn họ tốt nhất là phải ngoan ngoãn làm việc theo sự sắp xếp của anh ta.
Tịch Thụy cảm thấy Đỗ Kiệt nói rất có đạo lý, tuyên truyền quảng cáo làm tốt như vậy, ai biết hiệu quả chân chính sẽ là cái dạng gì, đến lúc đó nếu chênh lệch quá lớn, vậy thì cậu ta có thể chế giễu rồi.
Tịch Thụy chỉ cần tưởng tượng đến những lời mà Đỗ Kiệt nói rất có thể sẽ trở thành hiện thực, tâm trạng của cậu ta lập tức tốt lên, ngay cả những thứ trước đó làm cậu ta chướng mắt, cũng đều cảm thấy thuận mắt hơn rất nhiều. Cậu ta cũng không tiếp tục dạy bảo nữa, mà kêu bọn họ nhanh chóng đi làm việc, tranh thủ thời gian hoàn thành toàn bộ công việc, 《 Xưng Bá Tinh Tế 》sắp ra mắt rơi, bọn họ cũng không thể tiếp tục kéo dài.
Sau khi《 Xưng Bá Tinh Tế 》đã tiến hành xong bước cuối cùng, cũng không hề tiến hành Open beta* mà trực tiếp chính thức ra mắt, đây cũng là một trong biểu hiện tự tin của Duy Vũ.
*Phiên bản Open beta là giai đoạn thử nghiệm với quy mô lớn hơn. Đây là giai đoạn mà hầu hết mọi người có thể tải về chơi với số lượng không hạn chế. Bạn sẽ dễ thấy hơn là các phiên bản Beta thường thấy cho hệ điều hành như Android hay iOS hoặc các phiên bản Beta của các trình duyệt wed.
Bởi vì tuyên truyền rất thành công, cho nên sau khi game vừa ra mắt đã thu hút rất nhiều người chơi, trước mặc kệ những nội dung khác như thế nào, chỉ cái giao diện khổng lồ mà rất thật thôi thì đúng là vô cùng hoành tráng, hơn nữa còn rung động lòng người, làm tất cả người chơi đều có một loại cảm giác là giống như thật sự đặt mình trong thời đại tinh tế.
Lúc công ty tại tiến hành Close beta*, Hạ Lãng đều đứng bên ngoài quan sát, không thể không nói là y thật sự không ngờ Cảnh Dương sẽ tạo ra game mạnh như vậy. Y cảm thấy nếu Cảnh Dương không hợp tác với công ty của bọn họ, mà là ở lại Tịch Thịnh hoặc là hợp tác với công ty khác, chẳng những là tổn thất rất lớn với Duy Vũ, mà cũng là uy hiếp rất lớn nữa.
*Phiên bản Close Beta chính là giai đoạn thử nghiệm thường hạn chế đối với các nhóm nhỏ. Các nhà phát hành sẽ chọn lọc trong số những người đăng ký tham gia thử nghiệm nhất định và phát giftcode được ví như code cho số lượng người đó để trải nghiệm trước, đây chính là giftcode cho game mới mở cửa.
Vốn dĩ y còn có chút nghi ngờ, là tại sao lúc Cảnh Dương ở Tịch Thịnh lại không làm ra game như vậy, nhưng khi nghĩ kỹ lại, có lẽ là bởi vì Tịch Thịnh cũng không hoàn toàn nằm trong khống chế của hắn, nếu hắn làm ra game như vậy thì sẽ bị người hắn chán ghét chia quyền khống chế, cho nên dứt khoát chờ tới khi rời đi rồi mới làm.
Theo game ra mắt càng ngày càng dài, người chơi game cũng càng ngày càng nhiều, phản ứng của các người chơi cũng đều tốt vô cùng. Trước mắt game vẫn chưa xuất hiện vấn đề kỹ thuật, cũng chưa có xuất hiện BUG*, tình tiết cốt truyện và thiết kế nhân vật đều vô cùng hấp dẫn, cho dù có xếp thành phim điện ảnh thi cũng sẽ hấp dẫn rất nhiều người xem.
*Lỗi lập trình làm cho một chương trình hoặc một hệ máy tính chạy bị lỗi, cho kết quả sai, hoặc đổ vỡ.
Cảm thụ của các người chơi là nội dung game có rất nhiều yếu tố hài hước sinh động, vật phẩm trang bị thì biến hoá đa dạng, thân phận phong phú và phương thức tăng cấp rất linh hoạt. Lúc chiến đấu thì động tác chiêu rất thật, còn có cơ chế cạnh tranh để hoàn thiện quân đoàn, rất dễ làm người ta đắm chìm vào trong đó.
Tịch Thụy vốn định thử xem cái game này đến tột cùng là như thế nào, nhưng cậu ta không ngờ mình sẽ biến thành một trong những người chìm đắm vào cái game này. Cậu ta đối mặt với giao diện của game luôn có một loại cảm giác quen thuộc và lưu luyến nói không nên lời, mỗi lần nhiệm vụ thất bại hoặc là chiến đấu thất bại, cậu ta đều có cảm giác như đau thắt ngực. Nhưng cho dù đau khổ thì cậu ta vẫn không muốn rời khỏi cái game này, cảm thấy nếu không lấy được thành công ở game này, cậu ta nhất định sẽ càng đau khổ hơn nữa.
Tịch Thụy không biết người chơi khác có cảm thụ giống như mình hay không, càng không biết Cảnh Dương làm thế nào lại có thể làm được một trò chơi đến loại trình độ này.
Mặc dù những người chơi khác đều cảm thấy game này chơi rất vui rất thật, giống như lạc vào trong cảnh tượng, nhưng khắc sâu cảm thụ giống như Tịch Thụy thì chỉ có một mình cậu ta mà thôi, chuyện này đương nhiên là có nguyên nhân của nó.
Đã mấy ngày Tịch Thụy không đến công ty đi làm rồi, Tịch Quảng Thiện và Ôn Trúc biết cậu ta đang chơi game《 Xưng Bá Tinh Tế 》, cho nên mới luôn nhốt mình ở trong phòng không ra ngoài.
Ban đầu Tịch Quảng Thiện còn cảm thấy con ông ta là biết đạo lý 'biết người biết ta trăm trận trăm thắng' này, khiến ông ta rất vui mừng, cách ngày thành công khẳng định cũng không còn xa nữa. Nhưng mà Tịch Thụy lại chơi tới tình trạng mất ăn mất ngủ, ban ngày buổi tối đều không ngủ được, đồ ăn cũng phải có người ở bên cạnh mới ăn, nếu cứ đặt ở đó thì khẳng định là cậu ta sẽ không động tới.
Tịch Quảng Thiện và Ôn Trúc ngẫu nhiên cũng có mở cửa đi vào nhìn một cái, sắc mặt của Tịch Thụy khó coi lại sa sút, giống như kẻ ăn mày vậy. Không biết có phải bởi vì mấy ngày rồi chưa có tắm rửa hay không, sắc mặt ảm đạm và bộ dáng tiều tụy lại tựa như được phủ một lớp tro bụi.
Tình huống như vậy làm Tịch Quảng Thiện và Ôn Trúc không thể không lo lắng.
Min: tui không chơi game online nên tra từ lâu ơi là lâu, huheo :((

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.