Hệ Thống Dưỡng Thành Nữ Chủ

Chương 86: Chương kết




Editor: Thủy Nhược Lam.
“Y Y, lão đại hắn sẽ không làm ra chuyện gì đi?“Kỳ Dương hơi lo lắng hỏi, ngay lúc con tang thi vương kia xuất hiện thì lão đại cũng mất tích theo, tuy luôn tin tưởng với năng lực của lão đại nhưng.
“Đứng đó lo lắng không bằng đánh thêm mấy con tang thi nữa đi, giảm bớt chút áp lực cho hắn.” Tần Y Y chém con tang thi trước mặt và tránh thoát con tang thi đánh lén phía sau.
“Chính là, anh, lão đại dáng vẻ như thế nào anh còn không biết sao, hay lão đại lâu rồi không ra tay nên anh quên.” Kỳ Phong giải quyết xong vài cái tang thi bên người, nhìn quần áo bị dính đầy chất lỏng, trong lòng phát ói. Hắn luôn luôn có tính khiết phích, lúc mạt thế đến đã ói ra không biết bao nhiêu lần, bây giờ tuy không như trước nữa nhưng trong lòng vẫn không thoải mái, bởi vì cái tính này mà không ít lần bị mọi người trong đội chế giễu.
“Ha ha, Kỳ Phong nói rất đúng, chúng ta tỉ thí xem ai giết được nhiều tang thi hơn không.” Kỳ Dương nghe xong cũng buông ra, bốn phía giết hại tang thi bên người.
Khi ánh sáng cuối chân trời chiếu xuống, trận chiến này cuối cùng lấy căn cứ phía tây thắng lợi mà chấm dứt, Tống Diễn trở về, lúc đó tuy quần áo có hơi tổn hại và vài vết thương còn lại không có gì đáng lo, Tần Y Y bọn họ cũng thấy được tinh hạch đầu tiên của tang thi cấp mười, tỏa ra ánh sáng bảy màu.
“Tinh hạch cấp mười thật sự rất đẹp” Hoắc Lăng Hạo nhìn tinh hạch phát ra ánh sáng bảy màu thì cảm thán nói.
“Cái này cùng chủ nhân của nó giống nhau, có thể không đẹp sao.” Kỳ Dương cười vỗ vỗ bả vai Hoắc Lăng Hạo nói.
“Cũng phải, có lẽ từ nay về sau cũng không có cơ hội nhìn thấy viên thứ hai, nếu tang thi đều tiến hóa thành tang thi vương thì nhân loại cũng không còn đường sống nữa.” Hoắc Lăng Hạo nghĩ nghĩ lúc đầu nhìn thấy tang thi vương thì nghĩ nếu tang thi mà tiến hóa hết thành tang thi vương thì không biết nhân loại sẽ còn không nữa.
“Ngươi chừng nào thì học được buồn lo vô cớ rồi? Tốt lắm nhanh đi thu thập tinh thạch đi, lần này nhóm tang thi nguyên khí đại thương, tiêu diệt bọn chúng không sớm thì muộn thôi.“Kỳ Dương vừa nói một bên lôi kéo Hoắc Lăng Hạo đi lấy tinh thạch.
Nhìn mọi người lục tục thu thập tinh thạch, Tần Y Y giật mình phát hiện nàng đã đến nơi này thật lâu.“Đang nghĩ cái gì?” Tống Diễn phát hiện Tần Y Y cúi đầu đứng ở nơi đó đi tới nhẹ giọng hỏi.
Ngẩng đầu nhìn đến nam tử ôn hòa tươi cười, Tần Y Y mặt mày mỉm cười “Chỉ là suy nghĩ có thể ở nơi này gặp được anh thật sự tốt lắm, thật sự rất tốt.”
Tống Diễn sửng sốt, hai tay ôm lấy Tần Y Y, thấp giọng ở bên tai nàng nói “Y Y, anh có từng nói qua em cười lên rất đẹp chưa.” Tống Diễn cánh tay nắm thật chặt, hắn sao lại chưa từng nghĩ như thế chứ, có thể gặp được nàng ở nơi này hắn thật hạnh phúc, hắn yêu nàng, mà vừa khéo, nàng cũng thương hắn, có lẽ đây là hạnh phúc đi, trên thế giới này cuối cùng cũng có một người cùng hắn nắm tay đến già.
“Y Y”
“Hả?”
“Lần này chiến tranh kết thúc, có thể sẽ có một thời gian rất dài yên ổn.“
“Ừm”
“Buổi tối nói với ba mẹ Hoắc đến nhà ăn cơm đi?“
“Được.” Ba mẹ cũng nói nhận con gái, có cơ hội phải mời Tống Diễn một bữa.
“Thuận tiện hai ta lấy giấy kết hôn.” Cho dù là mạt thế căn cứ cũng có chuyên môn đăng ký kết hôn cho mọi người.
“Ừm, hử?“Tần Y Y ngẩng đầu nhìn hướng Tống Diễn, không có gì bất ngờ khi nhìn thấy nụ cười trên môi của Tống Diễn.
“Y Y cũng sốt ruột gả vào nhà anh sao?” Tống Diễn thanh âm trầm thấp, ẩn ẩn nụ cười.
“Gấp sao?“Tần Y Y híp mắt hỏi ngược lại, đương nhiên nếu tay nàng không ở bên hông Tống Diễn ra sức nhéo.
“Ngô “Tống Diễn hít vào một hơi “Là anh gấp, muốn nhanh chóng lấy Y Y về nhà làm vợ”
“Hừ, này còn kém không nhiều lắm!” Tần Y Y kỳ quái quay đầu, mặt có chút ửng đỏ.
Hai người gắt gao ôm nhau,
Cả đời này
May mắn làm sao họ có thể gặp nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.