Hệ Thống Dưỡng Thành Nữ Chủ

Chương 18: Huấn luyện dị năng




Tần Y Y ở thư thư phục phục ngủ mười mấy giờ, rốt cục cảm giác được tinh thần lực đều đã trở lại, bởi vì thời gian ngắn này chưa từng ăn qua một bữa ngon lành, Tần Y Y quyết định làm đồ ăn ngon đểtự thưởng cho mình. Đầu tiên vào phòng bếp uống một ly sữa, để nhuận cổ họng, trong không gian có hơn mười con bò sữa, mỗi ngày đều sản xuất ra rất nhiều sữa, không gian sẽ làm bò tự sinh ra sữa, sau đó đặt ở phòng cất đồ, Tần Y Y ra ao bắt tôm và một con cá chép, đến khu đất trống bắt một con gà rồi trở về phòng bếp..
Một giờ sau nhìn trên bàn tôm rang, canh cá, gà bát bảo cung đình, đậu xào, đậu cô ve xào, Tần Y Y nháy mắt mỹ mãn . Tuy nàng không thể ăn hết đống đồ này nhưng đồ để trong không gian không có bị hư, lần sau làm đồ ăn giống như thế này mời luôn cả Lâm và tiểu Tuyết cùng ăn, dù sao về sau đều là bằng hữu, không có gì phải luyến tiếc mấy thứ này, lúc trước nàng có nói qua với anh em Âu Dương Lâm là lúc mạt thế đến nàng có không gian dị năng, bây giờ làm ra mấy thứ này cũng không có gì kì quái.
Ăn ba bát cơm lớn, trên bàn vẫn còn thừa một phần ba đồ ăn, Tần Y Y mới phát hiện hình như mỗi lần nàng tăng lên một cấp dị năng thì lượng cơm cũng đều tăng theo, nếu trước kia dù nàng có tập huấn vất vả như thế nào thì cũng chỉ ăn hết một bát rưỡi cơm. Sau khi ăn uống no đủ Tần Y Y đổi hoàn toàn quần áo lên núi huấn luyện dị năng. phóng tinh thần lực ra bên ngoài, cảm thụ vạn vật lấy nàng làm trung tâm bán kính 100 km, mỗi một ngọn cây cái lá, hoa cỏ chim muông, đều có thể thấy được rõ ràng, Tần Y Y ý đồ dùng tinh thần lực công kích cây cối, bởi vì tinh thần lực của nàng thuộc loại chế tạo ảo giác, cũng không am hiểu công kích, cho nên cho dù đã lên cấp ba cấp thấp, lực công kích chân chính cũng chỉ bằng cấp một, chỉ có thể thương tổn địch nhân vài phút. Tần Y Y muốn đem tinh thần lực của mình tập trung vào một điểm, bởi vì để chế tạo ảo giác nên có vẻ ảnh hưởng trong phạm vi lớn, cho nên nếu nàng có thể phóng tinh thần lực ra bên ngoài tập trung vào một điểm hẳn lực công kích rất lớn.
Ý đồ đem tinh thần lực tập trung vào một điểm nhất định, cách đó không xa có một mũi tên do khí thế tạo thành chậm rãi bay tới, lông mày Tần Y Y nhanh chóng nhíu lại, sắc mặt trắng bệch, răng nanh hung hăng cắn môi, máu đỏ tươi tràn đầy môi , đầu vô cùng đau đớn, đây là biểu hiện của việc cạn kiệt tinh thần lực tạo nên nhưng lúc này Tần Y Y chỉ có thể gắng gượng , nàng biết chỉ cần bước qua bước này thì sau này mới có thành tựu, nếu bây giờ buông tha thì tinh thần lực của nàng về sau sẽ không có lực công kích . Tinh thần lực khi hợp, thậm chí đôi khi bắt đầu tiêu tán, thân thể Tần Y Y lay động, cả người nhìn qua giống như một con búp bê pha lê dễ vỡ. Gắt gao nhìn chằm chằm mũi tên kia, lẩm bẩm nói “Hợp cho ta, hợp cho ta.” Trong nháy mắt Tần Y Y cảm giác được năng lượng trong cơ thể tiêu tán hết, mũi tên kia cuối cùng cũng bắn lên thân cây, Tần Y Y thần kinh buông lỏng, tê liệt ngã xuống đất, làm lần nữa chắc Tần Y Y chết luôn tại đây.
“Nữ nhân ngu ngốc, ngươi có biết hay không việc ngươi vừa làm có biết bao nhiêu nguy hiểm, mới lên cấp ba ngươi đã dám thử, có biết hay không làm không tốt đầu ngươi liền triệt để hỏng, lúc thử không biết nói với bản hệ thống trước sao.” Hệ thống quân quả thực cũng bị Tần Y Y làm cho tức chết rồi, hắn chẳng qua chỉ đi sắp xếp lại đồ trong thương khố thôi, ai biết vừa trở về liền nhìn thấy nữ nhân ngu ngốc này thử làm chuyện tình nguy hiểm như thế, hắn ở bên thì cái gì cũng làm không được, nếu hắn cưỡng chế ngăn lại chuyện này, như vậy Tần Y Y chỉ sợđời này chỉ là một người ngốc. Nghe được lời nói của hệ thống quân, tuy giọng điệu không được tốt cho lắm, nhưng Tần Y Y vẫn có thể cảm nhận được sự quan tâm của hệ thống quân.“Hệ thống quân, không có việc gì , hiện tại không phải thành công rồi sao.”“Hừ, lần sau nhất định phải cùng bản hệ thống thương lượng trước biết không.”“Đã biết đã biết, lần sau nhất định sẽ thương lượng .” Tần Y Y đáp ứng thật sảng khoái, Tần Y Y trong lòng cũng nghĩ mà sợ, nhưng Tần Y Y cũng không hối hận, nàng biết cho dù lặp lại tình huống này nàng cũng vẫn làm.
“Hệ thống quân, ta rất mệt, đi trước nghỉ ngơi một lúc đây.” Tần Y Y đầu óc vẫn có chút choáng váng nặng nề .“Được rồi.” Hệ thống cũng biết Tần Y Y tinh thần lực lực cạn kiệt bây giờ hẳn rất mệt mỏi, Tần Y Y muốn đi nghỉ ngơi một chút cũng tốt. Tần Y Y ý niệm vừa động liền xuất hiện ở trong phòng ngủ, vừa nằm xuống giường thì ngủ mất, hiện tại thế giới bên ngoài cũng là rạng sáng ba bốn giờ, Tần Y Y vẫn là có thể ngủ no nê một giấc. Cốc cốc cốc,“Chị Y Y dậy thôi?” Âu Dương Tuyết ở ngoài cửa hô. Không nghe thấy tiếng trả lời Âu Dương Tuyết cũng hơi sốt ruột chị Y Y sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?
“Như thế nào, Y Y còn chưa có dậy sao?” Âu Dương Lâm thu thập xong nhìn Âu Dương Tuyết còn đứng ở cửa phòng Tần Y Y hỏi. Theo lý thuyết tính cảnh giác của Y Y luôn luôn rất cao không có khả năng bây giờ còn không có tỉnh. Ngay tại thời điểm hai anh em định xông vào thì cửa phòng mở ra , nhìn Tần Y Y tắm rửa thay đổi hoàn toàn so với hôm qua. Hai anh em vẫn còn duy trì động tác định đẩy cửa hơi xấu hổ. Tần Y Y buồn cười, bởi vì tinh thần lực cạn kiệt nên nàng mới không nghe thấy tiếng đập cửa của tiểu Tuyết, hiện tại xem ra ngược lại để hai anh em họ phải lo lắng .“Ngày hôm qua mệt quá nên ngủ hơi sâu, thật xấu hổ.” Tần Y Y một bên nói một bên hướng phòng khách đi đến.“Không có gì phải xấu hổ cả , Y Y ngươi đi đoạn đường này thật sự dùng rất nhiều dị năng, tinh thần lực cạn kiệt cũng bình thường, ngươi nhất định phải nghỉ ngơi cho thật tốt bằng không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng .” Âu Dương Lâm nhìn Tần Y Y hơi đau lòng nói.
“Đúng vậy, chị Y Y, hôm nay để anh ta lái xe thôi, chị nên ngồi ở toa xe phía sau nghỉ một lúc đi.” Âu Dương Tuyết nhìn qua Tần Y Y nói.“Dược được, biết các ngươi lo lắng cho ta, cho nên ta có chuẩn bị mỹ vị để bồi dưỡng cho hai người.” Tần Y Y nói xong đã lấy ra một nồi rau, dưa, cháo cùng với mấy cái bánh bao nhân thịt bò. Dù sao đồ ăn ngày hôm qua bị nàng ăn không ít nên lấy ra có hơi khó nhìn cho nên Tần Y Y lấy rau, dưa, cháo cùng với bánh bao thịt tích trữ từ trước ra. Âu Dương Lâm và Âu Dương Tuyết nhìn thấy đồ ăn đột nhiên hiện ra, ngửi thấy hương vị tản ra bốn phía thì bụng tự giác kêu lên, ánh mắt nhìn chằm chằm , vài ngày nay cũng không có ăn qua đồ ăn tốt như vậy, lúc sống ở tiểu khu toàn là cửa hàng tạp hóa nhỏ, chỉ có một ít hoa quả rau dưa, bánh bích quy, không có đồ ăn đông lạnh, rau dưa để thời gian dài như vậy cũng hỏng từ sớm rồi, có thể nói trong khoảng thời gian này ăn nhiều nhất là bánh bích quy và mì ăn liền , ngẫu nhiên có thể ăn một ít cùng xúc xích để đổi khẩu vị một chút.
“Thất thần làm gì, nhanh ăn đi, nếu không ăn ta sẽ ăn hết đó.” Tần Y Y ngồi ở trước bàn trái một chén cháo phải một cái bánh bao thịt vừa ăn vừa nói, nàng ngủ một thời gian dài như thế sớm đã đói bụng, hai anh em họ lại chỉ nhìn mà không ăn. Âu Dương Lâm và Âu Dương Tuyết vừa nghe thấy thì lập tức ngồi xuống ăn đến lang thôn hổ yết, tuy không nói thêm lời cảm tạ nhưng trong lòng tràn đầy cảm kích , hiện tại là mạt thế cho dù trước mạt thế Tần Y Y có tích trữ đồ ăn thì bây giờ cũng đã dùng không ít nhưng hiện tại Tần Y Y có thể không chút do dự lấy đồ ăn ra cho hai anh em họ, phần tâm ý này đáng giá nhớ cả đời, ở trong lòng Âu Dương Lâm và Âu Dương Tuyết địa vị của Tần Y Y mỗi ngày đều tăng một cách chóng mặt.
Trên lầu ba người ăn bữa sáng ấm áp, dưới lầu không khí xung quanh mọi người đều hơi xấu hổ. Nhất là khi mọi người thấy đội trưởng đứng trước cửa sổ không biết là đang nghĩ gì, đều có cảm giác mạt thế thật sự đến rồi, đội trường cười đó, cười thật ôn nhu. Phải biết rằng đội trưởng đứng trước người ngoài đều để bộ mặt lạnh lùng còn ở trước mặt anh em bằng hữu cho dù có cười thì cũng chưa bao giờ cười ôn nhu như vậy, huống chi lúc huấn luyện đều được mọi người xưng tụng là đội trưởng mặt than, hiện tại cười khiến mọi người trong đội có cảm giác rét lạnh đáy lưng.“Khụ, diễn, cái kia thời gian không còn sớm .” Hoắc Lăng Hạo dưới ánh mắt van xin nài nỉ của mọi người kiên trì hỏi, Hoắc Lăng Hạo thật không muốn bị lão đại nhớ thương đâu , Tống Diễn lạnh lùng liếc mắt nhìn Hoắc Lăng Hạo ý cười khóe miệng nháy mắt biến mất. Hoắc Lăng Hạo bỗng nhiên cảm giác lạnh hơn , nhưng lại không thể nói thêm lời nào, mọi người đều đói rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.