Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 927:




Chương 927

Lục Thiên nhìn Ngao Thành, bình tĩnh nói: “Cùng sống chết? Lát nữa sẽ cho các ngươi được như ý nguyện!”

“Người mang thiên mệnh là thế này đây à?”

Đúng lúc này, một tiếng cười lớn ở đằng xa vọng tới. Tích tắc sau, một đạo sấm sét xé ngang bầu trời, một chàng trai xuất hiện!

Người tới chính là Diệp Khải!

Diệp Khải nhìn Lục Thiên với vẻ mặt khinh thường: “Đúng là rác rưởi, đánh tay đôi không lại thì đánh hội đồng? Ta khinh!”

Sắc mặt của tất cả học viên Võ Viện giờ này cũng rất khó coi!

Vốn là đấu tay đôi, nhưng Lục Thiên không những để cho cường giả thần bí giúp đỡ mà còn gọi nhiều cường giả thế này tới đây nữa!

Hành động này quá chướng mắt!

Lục Thiên nhìn chằm chằm Diệp Khải: “Ngươi là thứ rác rưởi gì? Xứng để đứng nói chuyện trước mặt ta à?”

Diệp Khải cười lớn: “Thế nào, ngươi dám làm, lại không dám để người khác nói à? Ta hỏi ngươi nhé, có phải ngươi và Diệp Quân ca quyết đấu công bằng không? Nếu đã quyết đấu công bằng thì sao ngươi lại để cho cường giả thần bí trong cơ thể ngươi ra tay? Có phải thua người ta nhục nhã quá chịu không nổi không hả? Thứ phế vật!”

“Hỗn xược!”

Lục Thiên tức giận gào lên, gã bước lên trước đấm ra một quyền, sấm sét mạnh mẽ đánh thẳng về phía Diệp Khải.

Diệp Khải tỏ vẻ khinh thường, cứ mặc kệ sấm sét kia đánh lên người mình.

Ầm!

Cơ thể Diệp Khải run lên, sau đó hấp thu sạch sẽ tia sấm sét kia!

Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều sững sờ.

Lục Thiên nhìn chằm chằm Diệp Khải: “Ngươi có Pháp Tắc Thiên Lôi!”

Pháp Tắc?

Mọi người ngơ ngác, cùng nhìn về phía Diệp Khải.

Diệp Khải lạnh lùng nhìn Lục Thiên: “Thứ rác rưởi!”

“Hỗn xược!”

Lúc này, Cát trưởng lão của Tiên Bảo Các đứng trên trời bỗng giận dữ chỉ tay về phía Diệp Khải: “Ngươi dám bất kính với thiếu chủ, tội đáng chết, giết hắn!”

Vừa dứt lời, một cường giả đạo binh bên cạnh ông ta lao xuống bên dưới.

Diệp Khải đang định ra tay thì Trần Quan Tử đứng bên cạnh bỗng bước tới rồi chém ra một kiếm!

Vù!

Trên trời, cường giả đạo binh kia bị nhát kiếm này chém nát!

Giữa trời có một vệt kiếm dài cả nghìn trượng.

Trần Quan Tử nhìn Diệp Khải: “Vị tiểu huynh đệ này, chuyện hôm nay không đơn giản, ngươi cứ đứng sang một bên đi, để Kiếm Tông ta giải quyết!”

Diệp Quân khìn Diệp Quân đang đứng giữa đám người rồi nói: “Ta đứng trấn ở đây, vị huynh đài này yên tâm, tuy thực lực của ta không mạnh mẽ bằng Diệp Quân ca nhưng cũng không yếu kém, vẫn đủ khả năng giết đám người này!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.