Chương 2887
Kiếm này hội tụ sức mạnh của hai loại huyết mạch.
Hai người đều tung ra những đòn mạnh nhất.
Bùm!
Một tiếng nổ lớn vang vọng trong không trung, sau đó từng luồng sức mạnh đáng sợ tràn ra xung quanh.
Nhưng lúc này, tượng thần sắp bị phá vỡ lại tung cú đấm về phía Diệp Quân.
Cú đấm cuối cùng.
Sau khi tung cú đấm, tượng thần trở nên hư ảo, sức mạnh của cú đấm này còn mạnh hơn cú đấm vừa rồi.
Thấy vậy, Diệp Quân không màng tới cơ thể khó chịu, trong lòng thầm nghĩ, vô số kiếm ý trong cơ thể phóng ra, sau đó hóa thành kiếm quang chém về phía cú đấm kia.
Lúc này, tinh không tăm tối tràn ngập kiếm quang.
Vô số kiếm quang va chạm với quyền ý, từng luồng sức mạnh đáng sợ hóa thành sóng xung kích, tỏa ra xung quanh.
Cả tinh hà trở nên hỗn loạn.
Cứ như vậy, một lúc lâu sau, cơn bão sức mạnh mới dần lắng xuống, lúc này, Diệp Quân và Bắc Phong cách nhau mấy vạn trượng.
Một người một thú nhìn nhau từ xa.
Sắc mặt Diệp Quân tái nhợt, toàn thân nứt ra như mạng nhện, máu tươi tràn ra.
Đối diện hắn, tình trạng của Bắc Phong cũng không tốt, sắc mặt ông ta tái nhợt, trên người có mấy chục nhát kiếm, tuy không sâu nhưng kiếm của Diệp Quân đã xuyên qua lớp phòng ngự của ông ta, dù sao cũng mang theo sức mạnh của hai loại huyết mạch.
Bắc Phong nhìn Diệp Quân với vẻ mặt khó coi, điều lạ thường nhất trên người Diệp Quân không phải là sức mạnh huyết mạch, mà là khả năng tự phục hồi, nếu không có khả năng tự phục hồi nhanh chóng thì Diệp Quân đã chết từ lâu rồi.
Không thể đánh chết tên này, trừ khi có một đòn sát chiêu.
Nghĩ vật, Bắc Phong cảm thấy vô cùng bất lực vì ông ta không có cách nào để giết Diệp Quân bằng một đòn.
Ông ta không ngờ mình lại bất lực trước một vị cường giả cảnh giới Đế Quân, đương nhiên Diệp Quân cũng không thể làm gì ông ta trong thời gian ngắn này.
Nhưng ông ta biết rõ nếu cứ tiếp tục trì hoãn thì ông ta sẽ gặp bất lợi.
Lúc này, thương thế trên người Diệp Quân đã bình phục cơ bản, thấy vậy, Bắc Phong càng nhíu chặt mày hơn.
Diệp Quân ngẩng đầu nhìn Bắc Phong: “Lại lần nữa!”
Nóng xong hắn lại hóa thành một đạo kiếm quang phóng về phía Bắc Phong.
Nhát kiếm này càng mạnh mẽ hơn.
Thấy Diệp Quân đánh tới, Bắc Phong cũng lao lên.
Đánh đến nước này, chỉ có một trong hai bên có thể sống sót, lúc này, ai nhường người đó thua.
Vì vậy lúc này chỉ có thể đánh đến cùng.
Cứ như vậy, Diệp Quân và Bắc Phong điên cuồng chiến đấu, mỗi nhát kiếm, mỗi cú đấm đều cùng hết sức lực, thời không xung quanh hai người liên tục bị phá vỡ, cuối cùng bị sức mạnh của hai người xóa sổ hoàn toàn.