Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2714:




Chương 2714

Mạt Tiều trầm giọng nói: “Bây giờ chúng ta chỉ có thể tin tưởng bọn họ thôi”.

Trưởng lão kia gật đầu, không nói gì thêm.

Nơi này có phong ấn, bọn họ chỉ có thể chọn tin tưởng Võ Tông này thôi.

Sau khi rời khỏi Võ Tông, Huyền Âm đi thẳng vào một dãy núi.

Diệp Quân đang tu luyện dừng lại, hắn nhìn về phía Huyền Âm, cười chào hỏi: “Huyền tông chủ”.

Huyền Âm nhìn chằm chằm Diệp Quân với nét mặt rất nặng nề, khoảng thời gian này bà ta phát hiện, mỗi ngày Diệp Quân đều đang đối kháng với sức mạnh phong ấn kia.

Mà lúc này thực lực của Diệp Quân cũng đã tiến bộ rất nhiều so với trước đó.

Huyền Âm thôi suy nghĩ, cười nói: “Diệp công tử, bốn gia tộc hậu duệ thần linh bên ngoài đã phái người đến Võ Tông của ta rồi”.

Diệp Quân lau mồ hôi trên mặt, sau đó cười nói: “Có lẽ là muốn nhờ Võ Tông bắt ta?”

Huyền Âm gật đầu: “Đúng thế”.

Diệp Quân nhìn Huyền Âm: “Huyền Tông chủ có suy nghĩ khác không?”

Huyền Âm nhìn thoáng qua Diệp Quân: “Ngươi đúng là không có lương tâm, nếu ta có suy nghĩ khác thì còn đến gặp riêng ngươi sao?”

Diệp Quân cười nói: “Cảm ơn”.

Huyền Âm nghiêm túc nói: “Diệp công tử, ta cũng chỉ có thể giúp ngươi kéo dài được một khoảng thời gian. Có thể nhìn ra chắc chắn bốn gia tộc hậu duệ thần linh sẽ không bỏ qua, cho nên ngươi phải có kế hoạch sớm đi”.

Diệp Quân gật đầu: “Ta hiểu”.

Dứt lời, hắn mở lòng bàn tay, ba mươi luồng Tổ Nguyên chậm rãi bay tới trước mặt Huyền Âm.

Huyền Âm lập tức cau mày: “Ngươi làm thế là có ý gì?”

Diệp Quân giải thích: “Cảm ơn sự giúp đỡ của Huyền Tông chủ, đây là chút tấm lòng của ta, xin hãy nhận lấy”.

Huyền Âm hơi không vui: “Diệp công tử, ngươi làm thế là hơi coi thường ta đấy. Ta giúp ngươi vì xem ngươi là bạn chứ không phải vì Tổ Nguyên của ngươi, ngươi cho ta Tổ Nguyên, ta cảm thấy đó là một sự sỉ nhục”.

Tổ Nguyên?

Đương nhiên là một thứ rất quý giá, hơn nữa còn là Tổ Nguyên mà Diệp Quân cho, Tổ Nguyên mà Mạt Tiều đưa cho bà ta hoàn toàn không thể sánh bằng nó.

Nhưng bà ta biết rõ có nhiều lúc, ơn nghĩa đáng quý hơn Tổ Nguyên nhiều.

Thấy nét mặt Huyền Âm không giống đang giả vờ, Diệp Quân bất đắc dĩ chỉ có thể cất Tổ Nguyên đi.

Đương nhiên hắn sẽ không từ chối hành động lấy lòng của Huyền Âm, nhưng cũng sẽ không quá coi trọng. Vì Diệp Quân biết rõ đối phương lấy lòng là vì hắn có thực lực, nếu hắn không có thực lực thì đừng nói là khiến đối phương lấy lòng, dù hắn muốn nói chuyện với bà ta một câu cũng khó.

Cái này cũng giống ở thế giới bình thường, người nghèo thăm người thân dù mang theo món quà gì cũng sẽ bị ghét bỏ. Nhưng nếu người già đi thăm người thân dù ngươi không mang quà theo, người thân vẫn sẽ rất vui.

Thế giới này suy cho cùng vẫn rất thực tế, ngươi càng yếu thì sẽ càng thực tế.

Đương nhiên bây giờ có thể hoà thuận như thế cũng là một chuyện tốt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.