Chương 2702
Tư Mã Nho nghiêm túc nói: “Tiểu hữu, người xưa có câu kẻ thù của kẻ thù chính là bạn, kẻ thù của chúng ta là nhà họ Vương kia, chúng ta phải cùng nhau hợp tác chống lại kẻ thù, cậu nghĩ sao?”
Diệp Quân cười nói: “Có lẽ nhà họ Vương không dám đi vào trả thù đâu”.
Tư Mã Nho cất giọng nặng nề: “Lỡ bọn họ đi vào thì sao?”
Diệp Quân im lặng.
Tư Mã Nho đang định nói tiếp thì Diệp Quân chợt nói: “Có dám làm một ván lớn không?”
Tư Mã Nho hơi ngạc nhiên: “Ván lớn?”
Diệp Quân gật đầu: “Không giấu gì ông, trên người ta có một phần truyền thừa, không chỉ có nhà họ Vương ở bên ngoài muốn có nó mà còn có mấy gia tộc khác, nếu ta đoán không lầm thì chắc chắn bọn họ sẽ không bỏ qua mà tiếp tục vào đây, nếu ông dám chơi một ván lớn, chúng ta có thể gài bẫy lừa bọn họ đi vào, sau đó giết bọn họ, tất cả của cải trên người bọn họ đều thuộc về ông, ta sẽ không lấy bất cứ thứ gì”.
Tư Mã Nho im lặng.
Vẫn còn mấy gia tộc giống nhà họ Vương!
Không thể không nói, nghe thấy lời này của Diệp Quân, ông ta cũng hơi sợ hết hồn hết vía.
Thực lực của nhà họ Vương đã kinh khủng đến thế rồi, mà bây giờ bên ngoài còn có thế lực giống bọn họ, hơn nữa còn sẽ đến giết người này…
Tư Mã Nho nhìn về phía Diệp Quân, tỏ vẻ tò mò: “Truyền thừa kia của cậu thật sự là truyền thừa Thần Nhất à?”
Diệp Quân gật đầu: “Phải”.
Tư Mã Nho im lặng.
Truyền thừa Thần Nhất.
Tuy ông ta chưa từng ra bên ngoài, nhưng cũng có biết chút ít về Thần Nhất, nhưng cũng không biết quá nhiều, dẫu sao Thần Nhất cũng phát triển ở thế giới bên ngoài.
Tư Mã Nho hơi do dự.
Liên thủ với Diệp Quân, rất có thể sẽ tiếp tục bị gia tộc khác nhằm vào, nói thật sau khi thấy sức mạnh kinh khủng của nhà họ Vương, hiện tại ông ta khá kiêng dè với thế lực bên ngoài.
Diệp Quân chợt nói: “Giết một nhà là ta giết, giết năm nhà cũng là ta giết, không có gì khác nhau cả”.
Tư Mã Nho trầm giọng nói: “Điều ta lo lắng là nếu bọn họ nghĩ cách phá vỡ phong ấn ở nơi này…”
Diệp Quân cười nói: “Chắc là không có khả năng đó đâu, bọn họ không thể phá phong ấn do Thần Nhất để lại được, nếu không nhà họ Vương cũng đã không mạo hiểm đến nơi này”.
Tư Mã Nho nhìn Diệp Quân, không nói gì.
Nói thật thì ông ta hơi lo lắng.
Hợp tác với nhau?
Tuy có thể phát tài, nhưng cũng có thể tan xương nát thịt!
Diệp Quân cười khẽ, sau đó nói: “Quý tông môn cố thể từ từ suy xét, không cần vội”.
Dứt lời, hắn xoay người rời đi.
Thấy dáng vẻ dửng dưng của Diệp Quân, Tư Mã Nho nhất thời hơi nghi ngờ, sao người này không có vẻ lo lắng chút nào vậy?
Không hợp lý lắm!
Chắc chắn là có chỗ dựa!
Còn trẻ tuổi đã có thực lực đáng sợ như thế, lai lịch chắc chắn là không tầm thường.