Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1146:




Chương 1146

Kiếm quang bùng phát, luồng ánh sáng u tối kia tan biến, một lực cực mạnh đánh bay Tiêu Vân Sơn ra đến mấy trăm trượng!

Gã vừa dừng lại thì kiếm Ẩn Tiên đã đâm tới!

Im hơi lặng tiếng!

Đối diện với nhát kiếm thần bí này, Tiêu Vân Sơn sợ hãi cùng cực, lập tức gào lên: “Lão tổ, cứu con!”

Ầm!

Bỗng chốc, thời không trên đỉnh đầu Tiêu Vân Sơn nứt ra, một ông lão xuất hiện trên đầu gã rồi phất tay áo.

Ầm!

Phi kiếm của Diệp Quân bị đánh bay!

Thấy thế, Diệp Quân nheo mắt lại, trong mắt toàn là sự tàn độc.

Trên đỉnh đầu Tiêu Vân Sơn, ông lão kia nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Nhà họ Tiêu ở Đông Giới ta tuy không bằng vũ trụ Quan Huyên của ngươi, nhưng cũng không phải thế lực nhỏ, sao ngươi phải làm mọi chuyện tuyệt tình đến thế? Ngươi có biết, một điều nhịn chín điều lành không?”

Diệp Quân nhìn ông lão kia, gằng giọng nói: “Nhịn cái đầu cha ông!”

Nói xong hắn lập tức biến mất!

Vù!

Kiếm quang lóe sáng, thời không trước mặt ông lão nứt ra.

Thấy thế, mọi người đều ngẩn ra!

Diệp Quân này điên rồi à?

Dám ra tay với lão tổ nhà họ Tiêu!

Lão tổ nhà họ Tiêu này ngang ngửa một cường giả cấp Thần Đế, tuy xuất hiện ở đây chỉ là một phân thân nhưng Diệp Quân cũng thể chống lại nổi đâu!

Sao hắn dám!

Ấy thế mà Diệp Quân lại ra tay!

Hắn xông lên trước, vung tay chém một kiếm về phía ông lão kia!

Lúc này, mắt hắn rực lửa, sự tức giận trong lòng dâng lên đến đỉnh điểm!

Trước thì đánh hội đồng, sau lại gọi lão tổ!

Mẹ nó chứ!

Ức hiếp cha mẹ ta vừa đi đúng không?

Thấy nhát kiếm này của Diệp Quân, ông lão kia híp mắt lại, ánh mắt ông ta dần trở nên lạnh lùng: “Ngông cuồng, hôm nay ta sẽ thay cha ngươi dạy dỗ ngươi một trận nên thân!”

Lời vừa dứt, ông ta bỗng bước tới một bước rồi tung quyền ra!

Rầm!

Quyền này vừa xuất ra, một luồng uy lực mạnh mẽ đã cuốn tới, Diệp Quân còn chưa lại gần ông ta đã bị luồng uy lực đó đánh bay ra cả nghìn trượng, sau đó đập mạnh xuống đất khiến mặt đất nứt toác!

Nhưng Diệp Quân đã ngay lập tức đứng dậy. Hắn lúc này toàn thân đầy máu, cơ thể nứt nẻ nhưng ánh mắt lại tỏa ra ý chí chiến đấu ngùn ngụt.

Mà lúc Diệp Quân định ra tay một lần nữa thì thời không trước mặt hắn nứt lìa, một người đàn ông bước ra!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.