Hành Trình Khám Phá Thế Giới Mới Của Thực Thể Thần Bí

Chương 140: Thương Lượng





Thời gian hoán đổi vị trí của ta và Vương Hổ không còn nhiều, lần này đích thân ta đến đây ngoài việc ngăn cản Ngọc Nhi giết Bạch Linh ra thì ta vẫn còn việc khác cần giải quyết.
Là việc gì vậy Viêm ca, có cần muội giúp không ?
Ngọc Nhi ngạc nhiên hỏi.
Cũng không phải việc gì khó khăn cả, tiện muội ở đây ta muốn muội hồi sinh lại nhục thân cho đám thuộc hạ của Bạch Linh cũng như là thuộc hạ của ta.
Với năng lực đặc biệt của Sinh Linh Chi Thủy chắc hẳn không làm khó được muội đúng không ?
Cổ Viêm khuôn mặt nghiêm túc nhìn nàng mở miệng hỏi.
Chủ nhân, ngài thật sự có cách khôi phục nhục thân cho chúng ta thật sao ?
Lam Hải nghe đến đây vẻ mặt bán tính bán nghi vội vã hỏi lại.
Ta thì làm gì có cách giúp các ngươi hồi sinh, nhưng với Ngọc Nhi thì khác muội ấy rất mạnh, việc hồi sinh cho các người không có gì là khó với muội ấy.
Chủ nhân ta có điều muốn hỏi ?
Lam Hải khuôn mặt phức tạp ngập ngừng một lúc rồi mở miệng trực tiếp hỏi thẳng.
Có gì muốn hỏi thì mau hỏi đi.
Ta không còn nhiều thời gian đâu.
Một khi linh lực ta cạn kiệt thì lúc đó thời gian hoán đổi vị trí của ta và Vương Hổ sẽ kết thúc.
Cổ Viêm bật cười thản nhiên đáp lại.
Chuyện gì sẽ xảy ra nếu chúng ta khôi phục lại nhục thân, liệu lúc đó chúng ta có còn là tinh chủ của hành tinh nguyên tố của mình không ?
Lam Hải hít một hơi sâu, rồi mở miệng hỏi.
Lam Hải đại nhân, chuyện này ngài nói có phần thất lễ với Cổ Viêm đại nhân rồi đấy, theo ta thấy chúng ta …
Lân Thiên nhíu mày nhìn hắn chen lời vào nói.
Có gì không thể nói được, chẳng phải con rắn nhà ngươi cũng muốn biết nguyên do mọi chuyện sao ?

Đừng có tỏ ra bản thân mình cao thượng, ngươi làm ta cảm thấy ghê tởm đấy.
Lam Hải nghe vậy tức giận quát.
Ngài ….
Lân Thiên nghe vậy phẫn nộ, nhưng biết bản thân không phải là đối thủ của lão quái vật này cũng chỉ biết nghiến răng cố nhịn mà nuốt cục tức xuống.
Quảng Cáo
Trông thấy đám yêu thú này phát sinh mâu thuẫn với nhau, khiến cho Cổ Viêm không nhịn được cười mà run lên phấn khích.
Suy cho cùng cho dù là con người hay yêu tộc bản chất cũng không khác nhau là bao, đối với những thứ mới mẻ đặc biệt là sức mạnh kỳ dị đều tỏ ra hiếu kỳ muốn biết rõ về chúng, Lam Hải và Lân Thiên cũng không ngoại lệ.
Có gì đáng cười sao Cổ Viêm đại nhân.
Muội thấy bọn chúng hỏi rất đúng, chuyện gì sẽ xảy ra nếu như khôi phục nhục thân cho bọn chúng.
Lam Hải ngạc nhiên hỏi.
Chẳng phải Bạch Linh chính minh chứng rõ nhất rồi sao, ta thấy các ngươi nên hỏi cô ta sẽ rõ mọi chuyện sao.
Cổ Viêm thản nhiên đáp lại.
Bạch Linh ngươi thử nói rõ ra cho ta xem nào, chuyện gì sẽ xảy ra khi chúng ta khôi phục nhục thân.
Lam Hải hướng tầm mắt về phía nàng nhíu mày hỏi.
Tất nhiên là sẽ không còn là cư dân của Vĩnh Hằng Vũ Trụ và điều đó cũng đồng nghĩa với việc sẽ bị tước bỏ vị trí Tinh Chủ của Hành Tinh Nguyên Tố.
Bạch Linh thở dài một tiếng mở miệng nói.
Cái gì ngươi nói sao, bị tước bỏ chức vị tinh chủ của Hành Tinh Nguyên Tố mình đang sở hữu.

Ngươi không nói đùa ta đấy chứ.
Sau những thống khổ ta trải qua để đạt được sức mạnh đó, vậy mà nói bỏ là bỏ sao.
Lam Hải nghe vậy khuôn mặt trở nên méo mó không thể chấp nhận sự thật trước mắt.
Cũng đâu lấy gì làm lạ dù sao, Vĩnh Hằng Vũ Trụ chỉ cho phép nhưng sinh vật đã chết tồn tại trong đó, còn nhưng sinh vật sống thì sẽ bị đào thải.
Bạch Linh mở miệng giải thích tiếp.
Nếu là vậy thì tại sao, Ngọc Nhi nữ vương vẫn có thể tồn tại trong thế giới đó mà không chịu bất kỳ một rào cản nào.
Ngươi giải thích chuyện này ra sao ?
Lam Hải nhíu mày hỏi tiếp.
Cái này, ta cũng không biết có lẽ ngươi nên hỏi ả ta thì sẽ rõ hơn.
Bạch Linh hướng tầm mắt tò mò về phía Ngọc Nhi mở miệng hỏi.
Quảng Cáo
Ngọc Nhi nữ vương, cô có thể giải đáp thắc mắc của chúng ta không ?
Làm cách nào mà cô có thể tồn tại trong chiều không gian của Cổ Viêm đại nhân mà không bị ảnh hưởng gì, rốt cuộc bằng cách nào cô có thể làm được chuyện phi lý đó.
Lam Hải quay sang nhìn nàng vội vã hỏi.
Về phía bản thân ta, có lẽ lý do chính là vì …
Ta và Cổ Viêm ca đều là cùng một chủng loài từ chiều không gian khác mà xâm nhập vào thế giới này.
Cả hai chúng ta đều là thực thể thần bí không có cơ thể không có linh hồn giống như các ngươi và cũng không phải thực thể sống không phải là thực thể chết, để có thể tồn tại trong môi trường của con người và yêu vật bắt buộc chúng ta cần phải có một cơ thể để làm vật chủ.
Cũng chính vì lý do đó, mà ta có thể sinh sống trong cùng một chiều không gian với Viêm ca mà không bị ảnh hưởng bởi tác động của nó.

Thực thể thần bí !
Không có linh hồn…
Chuyện này quả thật quá phi lý, làm sao lại có sự tồn tại lại không có linh hồn mà vẫn có thể sống được.
Lam Hải đứng trước mặt hai người họ biểu cảm kinh ngạc đến khó tin, đây có lẽ là tin sốc nhất trong ngày mà hắn nghe được hôm nay.
Lân Thiên ở bên cạnh nghe được những lời này sắc mặt cũng không tốt hơn Lam Hải là bao nhiêu vốn dĩ hắn còn tưởng Cổ Viêm xuất thân từ một nơi xa xôi nào đó trên thiên giới nhưng xem ra hoàn toàn không phải.
Hắn là sự tồn tại vượt qua sự hiểu biết của toàn bộ sinh linh trong thế giới này mới có thể biết được.
Và còn một điều quan trọng hơn ta cần phải nhắc nhở các ngươi, sức mạnh đến từ các hành tinh nguyên tố vô cùng nguy hiểm, sức mạnh của nó là không có giới hạn nhưng để đạt ngưỡng sức mạnh to lớn đến như vậy đương nhiên cần phải đánh đổi một số thứ mới có thể sử dụng được.
Cổ Viêm mở miệng nói tiếp.
Ý ngài nói trong trường hợp của chúng ta nếu ở địa vị tinh chủ nếu sử dụng sức mạnh của nó thì phải tiêu hao một lượng linh lực lớn giống như ngài đã làm trước đó để sử dụng đúng không ?
Lam Hải trầm giọng đáp lại.
Chính xác ở trong Vĩnh Hằng Vũ Trụ các ngươi có thể sử dụng sức mạnh của nó bao nhiêu cũng được, nhưng ở thế giới này do một số hạn chế nên muốn sử dụng sức mạnh của nó cần phải đánh đổi bằng linh lực nó tương tự với việc dùng linh lực để thi triển một số loại võ kỹ nhưng chất lượng sẽ khác hắn so với những thứ tầm thường đó.
Đó cũng chính là lý do ta ngăn cản các ngươi sử dụng sức mạnh từ chúng, chỉ trong trường hợp đặc biệt mới có thể cho phép sử dụng.
Cổ Viêm mở miệng giải thích.
Chuyện gì sẽ xảy ra nếu như chúng ta cạn kiệt linh lực để đánh đổi thứ sức mạnh đó.
Lam Hải vẻ mặt nghiêm trọng mở miệng hỏi tiếp.
Ta cũng không rõ nữa, có lẽ đến lúc các ngươi rơi vào trường hợp đó các ngươi mới biết được.
Quảng Cáo
Nhưng có lẽ trường hợp xấu nhất các ngươi sẽ bị chúng nuốt chửng làm thức ăn, cái này cũng phải không xảy ra.
Cổ Viêm bật cười thản nhiên đáp lại.
Vậy ra đây chính là lý do ngài muốn hồi sinh nhục thân chúng ta, để chúng ta có thể tiếp tục sống tiếp nếu chúng ta cứ tiếp tục ở trong cái Vĩnh Hằng Vũ Trụ đó sẽ không có cơ hội phát triển bản thân.
Không hẳn là như vậy đó chỉ là lý do phụ thôi, theo ta thấy tất cả các ngươi đều là sinh linh ở vũ trụ này chắc hẳn đều có một mục đích tồn tại để hướng tới cần phải gặp những người cần gặp, tương lai các ngươi đi xa đến đâu không thể đoán định được.

Nhưng chắc hẳn sẽ hơn ta rất nhiều so với kẻ không có thiên phú học võ như ta đây, ta không muốn hạn chế tiểm năng đó của các ngươi cho nên các ngươi cần phải tiếp tục sống tiếp để có thể đạt được những ngưỡng sức mạnh lớn hơn.
Chủ nhân ta có thể xin phép ngài từ chối hồi sinh lại nhục thân được không ?
Lam Hải do dự một lúc lâu rồi nhìn thẳng vào hắn mở miệng hỏi.
Tại sao lại từ chối hồi sinh, không lẽ cơ hội gặp lại gia đình mình ngươi không muốn sao.
Đừng vì cám dỗ thứ sức mạnh mà ta ban cho mà tự hủy đi tương lai của mình.
Nếu đó là tính cách thật của ngươi, thì ngươi đã quá ích kỉ rồi đó, ngươi sẽ làm ta rất thất vọng đấy.
Cổ Viêm cười nhàn nhạt đáp lại.
Ngài nói đúng ta thật sự có ích kỉ nhưng sau khi nghe ngài nói ngoài vũ trụ này ra còn có những chiều không gian mà chúng ta chưa biết tới cùng những sự tồn tại kinh khủng đến mức chúng ta không thể nào tưởng tượng ra được.
Từ khi gặp được ngài ta rất muốn một ngày nào đó được cùng ngài xông pha ra khỏi vũ trụ này đi tìm những vùng đất mới, đạt được những ngưỡng sức mạnh lớn hơn như vậy cuộc sống với ta mới có ý nghĩa chứ không phải điên cuồng cắm đầu vào tu luyện như những kẻ khác để rồi đích đến chỉ là một thần giới nhỏ bé hưởng thụ cái cuộc sống an nhàn không biết lúc nào sẽ chết.
Ta không muốn một cuộc sống vô bổ như vậy, vậy nên chỉ một lần này thôi xin ngài hãy thành toàn cho ta để ta có thể tiếp tục ở cạnh ngài cùng ngài chiến đấu.
Lần đầu tiên thấy gã yêu tộc này lại nghiêm túc đến vậy, khiến cho Cổ Viêm có phần lo lắng hiện giờ hắn vẫn còn có chút do dự không biết có nên giữ kẻ nguy hiểm như hắn ở lại không, dù sao hiện giờ nghĩ đến chuyện rời khỏi vũ trụ này còn quá sớm, bản thân hắn hiện giờ còn quá yếu chặng đường phía trước còn rất dài, việc dẫn hắn đi còn phải suy nghĩ kỹ càng hơn.
Muốn đi cùng ta cũng được nhưng trước hết hãy chứng minh cho ta thấy ngươi xứng đáng có thể đi theo ta, nếu ngưỡng cửa của thần giới mà còn không vượt qua được thì làm sao có thể có tư cách làm thuộc hạ của ta đây.
Cổ Viêm ta trước giờ không nuôi mấy đám thuộc hạ ăn hại.
dắt chúng đi không những không có tác dụng gì chỉ tổn vướng tay vướng chân thôi.
Những lời ta nói ngươi hiểu ý ta chứ.
Cổ Viêm giọng điệu mỉa mai cười nói.
Chí ít hiện giờ ta chưa muốn hồi sinh vội, xin ngài cho ta thêm chút thời gian để kiểm chứng sức mạnh đến từ Thủy Thiên Sinh Linh Tinh của ta, ta muốn biết chắc chuyện gì sẽ xảy ra nếu như ta bị nó hút cạn kiệt linh lực của mình.
Còn chuyện ngài thử thách ta phi thăng lên thần giới, ta nhất định sẽ dùng chính thực lực mình vượt qua, ta sẽ chứng minh cho ngài thấy Lam Hải này xứng đáng có tư cách cùng ngài xông pha thế giới bên ngoài.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.