Hai Cậu Trúc Mã

Chương 17:




Quan hệ giữa hai người họ, từ trúc mã đến người yêu chuyển biến cực kỳ tự nhiên, lên cấp ba Lý Nhất Minh đã đại khái hiểu được anh có ý gì với trúc mã của mình, thế nhưng Lý Bất Đổng nhìn ngốc nghếch, cũng không biết cậu có hiểu hay không, dù sao xưa nay cậu đều ngoan, cũng nghe lời anh, vẫn luôn ở trong lòng bàn tay anh, cho nên Lý Nhất Minh không sốt ruột chút nào, ôm ôm hôn hôn mấy chuyện sàm sỡ này làm riết ghiền, Lý Bất Đổng không từ chối để mặc anh làm bừa.
Thi đại học xong thì đi du lịch tốt nghiệp, hai người lần đầu tiên đơn độc đi xa nhà, cũng may đều là con trai, phụ huynh cũng yên tâm, đặt vé máy bay khách sạn tất cả đều là Lý Nhất Minh lo, quyết định tất cả mọi chuyện, mang theo hành lý mang theo Lý Bất Đổng ra ngoài.
Anh có tâm đặt trước một phòng giường lớn, ngủ từ nhỏ tới giờ, nhóc trúc mã của anh vẫn ngây ngô như thế, Lý Nhất Minh ngồi không yên, song song nằm cùng nhau anh nghiêng người sang, một tay chống đầu, nhìn Lý Bất Đổng đang buồn ngủ, “Em không cảm thấy hai chúng ta ngủ chung rất kỳ cục sao?”
“Sao lại kỳ cục? Đó giờ em vẫn ngủ cùng anh mà.”
“Vậy em ngủ cùng người khác không kỳ cục sao?”
“Người khác là ai? En làm gì phải ngủ cùng người khác.”
Lý Nhất Minh có chút vui vẻ: “Thật à, em chỉ ngủ với anh thôi phải không?”
Lý Bất Đổng mở mắt ra lườm anh một cái, tỏ vẻ “hôm nay anh chưa uống thuốc à”, tâm tình Lý Nhất Minh càng tốt, cúi đầu hôn lên mặt cậu một cái, “Vậy thế này thì sao? Anh hôn em cũng sẽ không kỳ cục chứ?”
“Kỳ cục chỗ nào? Lý Nhất Minh hôm nay anh bị gì vậy?”
Lý Nhất Minh không hiểu nổi: “Vô duyên vô cớ bị người ta hôn không kỳ cục sao?”
“Anh hôn em thì làm sao mà kỳ cục.” Lý Bất Đổng thành thật nói, sau đó bị hôn đến mấy lần, Lý Nhất Minh thoạt nhìn hưng phấn hơn, “Lý Nhất Minh, bây giờ nhìn lại mới thấy anh rất kỳ cục.”
“Nói cách khác, chỉ có anh, Lý Nhất Minh, hôn em, mới có thể, đúng không?”
“Đúng vậy.”
“Lý Bất Đổng.” Lý Nhất Minh kéo trúc mã ngồi dậy, hơi sốt sắng, nỗ lực thêm một chút thì trúc mã liền biến thành bạn trai rồi, “Có phải em rất thích anh đúng không?” Anh thấp thỏm hỏi.
“Đương nhiên rồi, không thì làm sao lại ngủ cùng anh, làm sao lại cho anh hôn chứ.” Bộ dạng hờ hững của cậu khiến Lý Nhất Minh rất ấm ức, khi anh nhận ra anh thích Lý Bất Đổng, hưng phấn và căng thẳng khi có mối tình đầu, còn có thật nhiều mong đợi, hoàn toàn không nhìn thấy ở chỗ Lý Bất Đổng.
“Sao em không nói anh biết là em thích anh?” Lý Nhất Minh giở tính trẻ con hỏi ra câu này.
“Anh không biết sao? Tất cả những chuyện chúng ta làm bây giờ đều là bởi vì thích đó.” Lý Bất Đổng làm nũng ôm Lý Nhất Minh, “Chẳng lẽ không phải vì anh thích em mới hôn em sao”
“Anh đương nhiên thích em rồi!” Lý Nhất Minh nhanh chóng thừa nhận, “Vậy sau này em thích anh phải nói cho anh biết.”
“Như vậy em chẳng thể nói cái gì cả, chỉ có thể nói em thích anh, bởi vì từng giây từng phút em đều rất thích anh.” Trong đôi mắt Lý Bất Đổng đều là ý cười, Lý Nhất Minh lớn mật hôn lên miệng cậu lại lập tức tách ra, dáng vẻ như trẻ con ngây thơ, chuyến du lịch tốt nghiệp ngày đầu tiên đã biến trúc mã thành bạn trai, hai cậu chàng ngây thơ bắt đầu nói chuyện yêu đương ~
Thầy Lý nhìn thấy một cái review du lịch, hứng thú bừng bừng lấy điện thoại cho luật sư Lý xem, “Nhất Minh! Nghỉ hè năm nay chúng ta đến thành phố X đi.”
“Du lịch tốt nghiệp không phải đã đến đó rồi sao!”
“Thì cũng là mười năm trước rồi, đi nữa đi.”
Lý Nhất Minh giả vờ giả vịt lật lật lịch trình, “Đến lúc đó rồi tính, em có nghỉ hè chứ anh không có, ko sắp xếp được công việc thì em cũng chỉ có thể đi một mình.”
“Ò.” Thầy Lý bị xối một chậu nước lạnh, cầm điện thoại đi, nằm sấp ở trên ghế sa lon tiếp tục xem, Lý Nhất Minh đi ra ngoài cùng cậu, ngồi xổm ở trước mặt cậu hôn một cái, “Thất vọng rồi à?”
“Không có.”
Lý Nhất Minh thở dài, “Giữa tháng tám anh nhất định sẽ xử lý xong công việc.”
“Được ~” Thầy Lý cười xán lạn.
“Ở khách sạn đó không ăn sạch em là chuyện anh tiếc nuối nhất trong mười năm nay.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.