Hà Mộ Sanh Tiêu Bảo Bối

Chương 27:




Đang xem náo nhiệt, bỗng nhiên nhận được Sanh Li pm: “Chúng ta trùng hôn, em muốn hình thức nào??”
“Trùng hôn?” Bảo Bối nghi ngờ.
Sanh Li chậm rãi giải thích “Lần trước Sanh Li không phải Sanh Li này, em hiểu chưa?”
Bảo Bối ra vẻ đã hiểu: “À ~~soga, nếu như vậy, em muốn cách thấp nhất trong game, chúng ta đi đăng ký một cái là được rồi.”
Sanh Li lẳng lặng nhìn cô: “Được, nhưng như vậy rất uất ức cho em.”
“Ở chung một chỗ với anh, sẽ không uất ức.”
Vì thế, trong lãnh địa của gia tộc Đông Phương, giáo chủ và phu nhân bọn họ cùng hóa thành bạch quang, nháy mắt, biến mất.
[ hệ thống ] người chơi Đông Phương Sanh Li và người chơi Đông Phương Bảo Bối kết làm phu thê, mong ước bọn họ vĩnh kết đồng tâm.
[ hệ thống ] người chơi Đông Phương Sanh Li xin đội chiến với đoàn Thích Viêm đại sư, quy cách 30vs30.
[ hệ thống ] người chơi Đông Phương Sanh Li xin đội chiến với đoàn Thích Viêm đại sư, quy cách 30vs30.
[ hệ thống ] người chơi Đông Phương Sanh Li xin đội chiến với đoàn Thích Viêm đại sư, quy cách 30vs30.
[ hệ thống ] người chơi Thích Viêm đại sư nhận khiêu chiến của người chơi Đông Phương Sanh Li, đoàn chiến 3 ngày sau tiến hành lúc 18:00.
Chuyện như thế, gần như là liên tiếp xảy ra.
Kênh thế giới lại bùng nổ .
[ thế giới ] tinh diên tế: Đây đây... Rốt cục, Giáo chủ Sanh Li và phu nhân rốt cục đã hòa thuận, tung hoa!
[ thế giới ] đầu gỗ thêu hoa: Nhưng, đoàn chiến rất lớn đấy, liệu có thất bại,
[ thế giới ] nước mắt nữ thần ánh trăng: Đang muốn đi xem kỹ thuật của hòa thượng với Sanh Li đây. Cơ hội nha.
[ thế giới ] nhợt nhạt loạn hoa: đại thần Sanh Li, lần phục hôn này có hồng bao tiệc rượu không, ta dẫn người đến.
[ thế giới ] ha Ni Á: Quyết chiến?? Quyết chiến??
[ thế giới ] phượng bá thiên hạ: Lại mở màn, Đông thần giáo bây giờ nên chỉnh đốn , trước kia tốt như thế, giờ suốt ngày chiến chiến.
[ thế giới ] ma thiên luân a hạnh phúc: Huynh đệ đám xx kia, sớm đã làm đây khó chịu rồi nhớ ..
[ thế giới ]jojotsai: Thật không biết lúc này gm muốn làm gì, pm lại không dùng, gọi điện thoại cũng vô dụng, rút khỏi mộng du,.
[ thế giới ]jojotsai: ls chân tướng ......
..................
Bảo Bối tiếp tục chảy đường đen, lơ đãng hỏi Sanh Li: “Ba mẹ anh về rồi?“
Từ lần gặp ba Hà trước, Bảo Bối mỗi lần nhìn Mộ Sanh đều thật cẩn thận, rất giống ba Hà đó.
Sanh Li trả lời nói: “Đều về rồi, anh cũng đỡ rồi, nên về thôi.”
Bảo Bối vừa thấy, hưng phấn và hưng phấn: “Em đến chỗ anh, trong nhà em cũng không có ai, chỉ có mỗi chú cún, chán lắm.”
Sanh Li: “Được, em đến cửa khu xx, anh đi đón em.”
Sanh Li vội trả lời, Bảo Bối vội vàng dọn lap, lấy túi, cầm tay, đi ra cửa.
Nửa giờ sau, một người một chó xuất hiện trước cửa khi nhà cách Trung Quan không xa, người đàn ông nhìn xe dừng lại, lại nhìn một người một chó đi đến gần anh.
Sau đó cô gái kia nhảy dựng lên, vui cười nói: “A, sắc mặt không tệ, sợ anh nhàm chán, đến với anh, cảm động không?”
Nữu Nữu cũng thực nhu thuận “âu âu” Kêu to vài tiếng.
Mộ Sanh cười ôm chầm vai cô: “Đúng đúng đúng, Bảo Bối của anh, cảm động chết anh.”
Bảo Bối nhăn nhó một chút: “Đã cưới hai lần rồi, làm sao còn nói lời buồn nôn như vậy.”
Mộ Sanh dắt xích, mày vừa nhíu: “Đây là chú chó cùng em vượt qua cuộc sống tịch mịch?”
Bảo Bối ngồi xổm xuống, vuốt Nữu Nữu: “Ừ, đúng vậy, ba mẹ anh trai không có nhà, đều dựa vào nó giúp em.”
Mộ Sanh đỡ cô đứng lên, có chút thâm tình có chút ý vị: “Về sau đã có anh.”
---------- phân cách --------
Đi theo Mộ Sanh lên tầng ba, không cao, là căn phòng có một phòng bếp một phòng ngủ một phòng toilet, một người ở rất thoải mái.
Bảo Bối nhìn phải, lại nhìn trái, nhà ở sạch sẽ, giống như không là nam sinh ở.
Không khỏi cảm thán: “Phòng ngăn nắp quá.”
Mộ Sanh thừa nhận thẳng tanh: “Anh thích sạch sẽ một chút...”
Bảo Bối gật gật đầu, nhìn thấy máy tính Mộ Sanh mở ra, còn đang vào trò chơi, vì thế lấy lap ra, cũng đi vào.
“Kế tiếp, nên thảo luận xử lý đám giả hòa thượng và vú em kia thế nào.”
Mộ Sanh trở lại chỗ ngồi, nói với Bảo Bối: “Anh cảm thấy đây là bàn tay của Bạch Tuyết.”
Nghe đến tên, sắc mặt Bảo Bối thay đổi một chút, lòng còn sợ hãi nói: “Cô ta không phải đến Ni Á sao?”
“Bạch Tuyết ngày đó ban ngày bị giữ, buổi tối Đông thần giáo liền bị tập kích , thời gian trùng hợp.”
Bảo Bối cắn cắn môi: “Còn gì nữa? Chẳng lẽ lại là quỷ trong công ty?”
Mộ Sanh vỗ đầu Bảo Bối, cười nói: “Còn không phải quá ngốc, anh có bạn là hacker, cậu ra tra ra người chơi lần trước trùng ip với ip đăng nhập của chúng ta, acc lần trước của anh, là Bạch Tuyết váo.”
Bảo Bối vẫn nghi ngờ: “Nhưng Bạch Tuyết đã vào Ni Á rồi, đó là bệnh viện tâm thần nổi tiếng cả nước, không thể trốn ra.”
Mộ Sanh nói: “Cho nên ngoài Bạch Tuyết, phải còn người nữa, quen thuộc hệ thống công ty như thế, còn nữa năng lực khống chế hệ thống gm, nhất định là người của công ty.”
Bảo Bối hiểu rõ: “Cho nên, phải bắt được người phía sau, thì phải xuống tau với Bạch Tuyết.”
“Đúng, còn phải có người liên hệ với bọn họ, cần bọn họ phối hợp.”
Bảo Bối trở nên có chút đông cứng: “Em có cảm giác, sau chuyện lần trước, ba em nói ít đi, tuy rằng trước kia nói cũng không nhiều , nhưng......”
Mộ Sanh an ủi nói: “Ba em là tự giận mình, không có việc gì, anh sẽ giải quyết.”
Bảo Bối có chút lo lắng: “Ba em không thể, nhất định là chú My mồm rộng, chuyện gì cũng nói với ba.”
Mộ Sanh ôm cổ Bảo Bối, thở một hơn bên tai cô: “Anh nói , có anh mà, chúng ta bây giờ, có phải nên làm vài chuyện có ý nghĩa không, tỷ như......”
Anh hôn lên mắt cô, khẽ hôn, sau đó xuống phía dưới, thăm dò mũi cô, cuối cùng ấn lên cái miệng nhỏ nhắn, từng chút từng chút, đoạt lấy hơi thở của cô….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.