Gamer Xưng Bá Dị Giới

Chương 369: Mưu tính




Phạm Thiên yên lặng cảm nhận hồn lực mênh mông tràn ngập trong thần hải thì cảm thán so với hắn khi mới chỉ là nhị tinh Võ Hoàng quả thực là một trời một vực.
Đây cũng là nhờ Phạm Thiên cảnh giới đã cao sẵn cùng Phần Quyết khởi đầu đã là Thánh Cấp hạ phẩm nên có thể lợi dụng toàn bộ năng lượng bên trong dị hỏa mà không để lãng phí như Tiêu Viêm.
- Chỉ mới thôn phệ hai đóa dị hỏa mà ta đã có thể đột phá nhiều như vậy nếu như đem toàn bộ hai mươi đóa dị hỏa còn lại đều thôn phệ thì cảnh giới của ta sẽ còn đạt đến cấp bậc nào nữa?
Phạm Thiên cũng không mong mình có thể đột phá Võ Thánh nhưng ít nhất đạt tới Võ Đế thì cũng là khả thi chứ?
Một khi đột phá tới Sinh Tử Cảnh Võ Đế thì cho dù có là Đấu Đế tái hiện Phạm Thiên cũng không sợ. Mặc dù so về đẳng cấp thì Võ Đế chỉ ngang với Võ Thánh nhưng đừng quên sức chiến đấu của võ giả có thể đề thăng nhờ võ hồn.
Bằng vào võ hồn của mình Phạm Thiên tự tin có thể chống lại Đấu Đế nếu như đột phá Sinh Tử Cảnh.
Nhưng hiện tại đột phá Sinh Tử Cảnh đối với hắn mà nói là còn quá xa vời.
Mặc dù hiện tại ngoại trừ Hư Vô Thôn Viêm cùng Tịnh Liên Yêu Hỏa hỏa chủng thì toàn bộ hỏa chủng của 20 đóa dị hỏa khác đều nằm trong dị hỏa quảng trường bên trong Đà Xá Cổ Đế động phủ nhưng Phạm Thiên lại không có cách nào đem chúng nó thu vào tay.
Dẫu cho Phạm Thiên không cần tới Đà Xá Cổ Đế Ngọc để mở ra Cổ Đế động phủ nằm ngay bên dưới trung tâm Hắc Giác Vực cũng là bên dưới Già Nam học viện vì hắn có thể sử dụng Thông Thiên Độn Địa thần thông để tiến vào lòng đất.
Nhưng không nên quên bên dưới đó không chỉ có bảo tàng mà còn có kẻ đang canh gác nó nữa. Không nói tới lão Long Hoàng Chúc Khôn thân là cửu tinh Đấu Thánh hậu kỳ cường giả ngay cả Cổ Nguyên cùng Hồn Thiên Đế còn phải nể mặt không muốn tranh đấu thì riêng Đế Phẩm Sồ Đan hóa hình cũng đã là thất, bát tinh Đấu Thánh. Lấy tu vi hiện tại của Phạm Thiên muốn từ trong tay nó đoạt đi dị hỏa hỏa chủng quả thực là nằm mơ giữa ban ngày.
Cái kho cất chứa dị hỏa tạm thời không thể đụng tới thì Phạm Thiên chỉ có thể đi thu thập dị hỏa rải rác ở khắp đại lục mà thôi.
Trước mắt ở ngay tại Hắc Giác Vực này thì khoảng nửa năm nữa thôi Vẫn Lạc Tâm Viêm sẽ bộc phát trước kỳ hạn nên đó là cơ hội để cho Phạm Thiên tiến vào Già Nam học viện thu lấy đóa dị hỏa đứng hàng thứ 14 trên Dị Hỏa Bảng này.
Chưa kể đến vào lúc Vẫn Lạc Tâm Viêm bộc phát thì Hàn Phong sẽ kéo theo đồng bọn tấn công vào Già Nam học viện muốn nhân cơ hội cướp lấy Vẫn Lạc Tâm Viêm.
Hàn Phong trong người mang theo Hải Tâm Diễm loại dị hỏa đứng hạng thứ 15 chỉ thua kém Vẫn Lạc Tâm Viêm có một bậc mà thôi.
Hai loại dị hỏa cùng lúc tập hợp tại Già Nam học viện thì nửa năm sau chính là cơ hội tốt nhất để cho Phạm Thiên ra tay cướp lấy chúng.
Sau đó hắn có thể đem tầm mắt hướng tới Trung Châu để thu hoạch những loại dị hỏa khác. Tới khi nào hắn có được đủ các loại dị hỏa để đột phá tới Niết Bàn Cảnh Võ Tôn thì mới có hy vọng xông vào Đà Xá Cổ Đế động phủ cướp đoạt dị hỏa.
……
Còn thời gian nửa năm thì Phạm Thiên không vội xông vào Già Nam học viện. Hắn muốn tìm một nơi để tu luyện thử xem trong nửa năm này hắn có thể đột phá tới Đăng Thiên Cảnh hay không.
Nhưng trước hết Phạm Thiên muốn đi tìm kiếm một thứ đã.
Đó chính là mảnh tàn đồ thứ ba của Tịnh Liên Yêu Hỏa, theo hắn nhớ thì nó sẽ xuất hiện trong một buổi đấu giá đại hội tại Hắc Giác Vực.
Phạm Thiên không phải Tiêu Viêm nên khả năng vô tình tìm tới đúng lúc tấm tàn đồ được rao bán nhưng hắn còn nhớ rất rõ là tấm tàn đồ này được bán chung với một viên thất phẩm Âm Dương Huyền Long Đan.
Thất phẩm đan dược được đem ra đấu giá thì chắc chắn thông tin này trước đó đã phải được truyền ra ngoài để hấp dẫn những kẻ có tiền chân chính tới tranh đoạt nên Phạm Thiên chỉ cần nghe ngóng thông tin về nó là được.
Phạm Thiên thân hình hóa thành tàn ảnh lóe lên trong không trung và xuất hiện ở một cái tiểu trấn nhỏ.
Thấy Phạm Thiên đằng không xuất hiện thì cho dù là đám cường đạo liều mạng của Hắc Giác Vực cũng không dám tới gần chứ đừng nói gì tới việc cướp bóc.
Ngươi đang đùa sao? Có thể ngự không phi hành không thể nghi ngờ chính là Đấu Tông cường giả. Gặp phải Đấu Tông thì ngay cả đám cự đầu của Hắc Giác Vực cũng phải quỳ liếm chứ đừng nói gì tới mấy tên cường đạo Đại Đấu Sư còn chưa đạt tới như bọn hắn.
Phạm Thiên tiến vào trong tiểu trấn thì tùy ý tóm lấy một tên nam nhân trung niên đang nơm nớp lo sợ và hỏi về việc đấu giá Âm Dương Huyền Long Đan.
Nghe Phạm Thiên hỏi vậy tên nam nhân trung niên liền hiểu ra lý do một tên Đấu Tông cường giả phải tự thân xuất mã tìm tới tận Hắc Giác Vực này. Hắn mở ra thần sắc nịnh nọt nói:
- Đại nhân, ngài hỏi đúng người rồi. Tiểu nhân nhờ vào nhân mạch quả thực là có nghe ngóng được tin tức về Âm Dương Huyền Long Đan sẽ được đấu giá ở Hắc Ấn Thành trong ba ngày nữa.
Đối mặt với Phạm Thiên tên nam nhân trung niên này cũng không dám đục nước béo cò mà thành thật khai ra những gì mình biết.
Phạm Thiên không nhớ rõ lắm tên của thành trấn nơi đấu giá yêu hỏa tàn đồ nghe tên nam nhân nói thì cũng dần nhớ lại nên gật đầu hài lòng. Trước khi rời đi Phạm Thiên tiện tay ném cho tên nam nhân trung niên một viên đan dược nói:
- Đây là ngũ phẩm Sinh Huyết Đan, nếu bị thương nặng mất máu thì chỉ cần ngươi còn chưa chết thì uống nó vào là có thể khôi phục hoàn toàn.
Tên nam nhân trung niên thấy mình chỉ nói vài câu liền được ban cho một viên ngũ phẩm đan dược thì vui sướng không ngừng cảm tạ Phạm Thiên.
Loại đan dược cứu mạng như Sinh Huyết Đan ở Hắc Giác Vực này quả thực là quý hơn vàng. Tại nơi này không lúc nào là không có tranh đấu, có nó trong tay không khác gì có thêm một cái mạng.
Phạm Thiên rời khỏi tiểu trấn thì đi theo hướng mà tên nam nhân trung niên chỉ mà tìm tới Hắc Ấn Thành.
Tòa thành này quả thực giống như cái tên, tường thành bị hắc phong thổi qua năm tháng thì cũng trở nên tối màu trông hệt như là quỷ môn quan vậy.
Tại Hắc Giác Vực này mỗi khi vào thành đều phải nộp một khoản phí vào thành rất lớn còn phải, Phạm Thiên không thèm để ý bay thẳng vào trong thành thì cũng chẳng kẻ nào dám có ý kiến gì.
Hắc Ấn đấu giá hội ba ngày nữa mới cử hành, Phạm Thiên không vội vàng mà thuê một gian khách điếm để ở lại.
Cứ việc kim tệ trong tay Phạm Thiên không còn nhiều lắm nhưng đó chỉ là so sánh với giá cả vật dụng của Thiên Thế đại lục mà thôi.
Ở nơi này mấy trăm vạn kim tệ dự trữ của Phạm Thiên vẫn là một con số trên trời.
Thuê một gian khách điếm chỉ mất vài ngàn kim tệ Phạm Thiên liền ở lỳ trong phòng ba ngày không ra. Chờ đến ngày đấu giá hội được cử hành thì hắn mới rời khỏi khách điếm mà đi tới khu đấu giá của Hắc Ấn Thành.
Phạm Thiên không có vật phẩm nào đấu giá ở đấu giá hội lần này nên đương nhiên hắn phải bỏ tiền ra để mua vé vào cửa rồi.
Tiến vào trong đấu giá hội Phạm Thiên thản nhiên ngồi xuống ghế của mình mặc cho những kẻ xung quanh đánh giá.
Nơi này không thiếu kẻ che mặt nên người hoàn toàn không che giấu thân phận như Phạm Thiên là rất hiếm có.
Dù sao đại đa phần những kẻ che giấu thân phận này đều là những kẻ yếu đuối phải dùng cách này để bảo vệ bản thân. Trước đây Phạm Thiên không phải cũng đã từng phải làm như vậy sao?
Nhưng bây giờ bằng vào thực lực của Phạm Thiên trừ khi là những cường giả thành danh tại Trung Châu xuất hiện nếu không hắn chẳng có gì phải sợ hãi nên mới không cần giấu diếm thân phận.
Phạm Thiên thử quan sát xung quanh tìm kiếm xem liệu Tiêu Viêm có xuất hiện ở đấu giá hội này hay không nhưng tới khi đấu giá hội bắt đầu cung không thấy bóng dáng hắn đâu. Có vẻ như áp lực từ Hồn Điện xuất hiện khiến cho Tiêu Viêm không dám chậm trễ mà phải tăng tốc tiến về Già Nam học viện.
Cuối cùng khi một lão giả tóc bạc tiến ra thì đấu giá hội cũng đã được bắt đầu.
- ------☆☆☆☆-------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.