Editor: Wave Literature
Năm người Á Sắt sau khi hội họp ở cứ điểm ngã tư đường, cũng không sốt ruột đến phụ bản xếp hàng giống như thường ngày, mà mua thuốc bổ ở ngã tư đường, và cả thức ăn cho chim hai chân nữa.
Hôm nay bọn họ có một hoạt động vô cùng quan trọng, đó chính là đi theo các người chơi của thành phố tự do Duy Đa Lợi Á xem có thể nhìn thấy thế giới trên mặt đất hay không.
Bởi vì cứ điểm được thành lập tại ngã tư đường, các người chơi của thành phố tự do Duy Đa Lợi Á có thể đến cứ điểm ngã tư đường của thế giới ngầm, nếu các người chơi trên mặt đất đã có thể tới nơi này, thì không có lý nào các người chơi của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ lại không thể lên mặt đất được.
Tuy trước mắt gần thành phố tự do Duy Đa Lợi Á không có nhiều nơi có thể thăm dò, cũng không có nhiều nơi để đánh quái như thế giới dưới lòng đất, nhưng điều này cũng không cản nổi ý muốn thăm dò của các người chơi.
Thành phố tự do Duy Đa Lợi Á còn thu thập rất nhiều tài liệu từ cọc gỗ, tảng đá, khoáng thạch, trước mắt thành trấn duy nhất xuất hiện vẫn chỉ có trấn Thiểm Kim, và Công tước Ước Khắc trong truyền thuyết, tuy các người chơi đã xuất phát, tính tiến công Ước Khắc Lĩnh, nhưng vì chuyện Phi Long nên bị trì hoãn trên đường đi, hiện tại vẫn còn đang đi bắt Phi Long a.
Có điều xem tình hình trước mắt thì, hình như không bắt được Phi Long, Lan Tư Lạc Đặc đã tập kết các người chơi, chuẩn bị tiếp tục tiến về phía Công tước Ước Khắc, sau khi thành lập cửa truyền tống tại khu vực gần khu vực công tước Ước Khắc, các người chơi có thể bắt đầu chính thức tiến công rồi.
Vốn dĩ các người chơi không có bang hội của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ muốn người chơi Duy Đa Lợi Á dẫn đường, mang theo bọn họ đến cửa truyền tống thông lên mặt đất, nhưng người chơi của Duy Đa Lợi Á tựa hồ cũng không muốn làm vậy. Ít nhất thì các bang hội lớn đều nghĩ vậy.
Nhưng trong trò chơi chẳng có tin tức gì là có thể giữ bí mật được cả, huống chi còn là con đường lên mặt đất mà những người chơi Duy Đa Lợi Á này đều phải đi qua.
Á Sắt không tốn quá nhiều tiền, liền biết được con đường thông lên mặt đất qua những người chơi không có bang hội của Duy Đa Lợi Á, thậm chí còn tìm được người dẫn đường.
Lúc Á Sắt dẫn theo người của mình đến cứ điểm ngã tư đường, nơi đó đã có mười mấy người chơi của Duy Đa Lợi Á đang chờ bọn họ, Á Sắt ra giá rất hấp dẫn, cho dù có thể bị người chơi Duy Đa Lợi Á khác xa lánh, nhưng hơn mười người chơi này vẫn tính dẫn đường cho đám người Á Sắt, đưa bọn họ lên thế giới trên mặt đất.
Trong đó có một người chơi Duy Đa Lợi Á đi tới, nói với Á Sắt một câu, nhưng Á Sắt nghe không hiểu, người chơi kia nhìn Á Sắt, lập tức liền hiểu ra, anh ta sửng sốt một phen tựa như đang tự hỏi cái gì vậy, sau đó tiếp tục nói:
"Các anh chuẩn bị xong chưa?"
Người chơi Duy Đa Lợi Á này đích thực đang nói Hán ngữ.
Thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ và thành phố tự do Duy Đa Lợi Á là hai trận doanh sử dụng ngôn ngữ bất đồng, chẳng qua ngôn ngữ bọn họ sử dụng trong hiện thực giống nhau, đó chính là Hán ngữ, nhưng trong trò chơi muốn tự do nói Hán ngữ là chuyện không dễ dàng.
Trò chơi thiết định là mỗi trận doanh sử dụng một ngôn ngữ riêng, gần như hình thành trong bản năng của mỗi nhân vật, cho nên nếu bọn họ không nghĩ ngợi gì mà cứ nói như thường, thì thường thường đều sẽ là ngôn ngữ thông dụng của thế giới ngầm hoặc thế giới trên mặt đất, chứ không phải Hán ngữ.
Nhưng nếu suy nghĩ kỹ một chút mới nói thì vẫn có thể nói ra được.
"Không thành vấn đề, chúng ta đi thôi."
Á Sắt nói với mấy người trước mặt.
"Đúng rồi, các anh nhớ giúp chúng tôi giữ bí mật nhé, không được tiết lộ tên của chúng tôi ra ngoài, người chơi của Duy Đa Lợi Á không cho chúng tôi dẫn đường đâu."
Trong đó một người chơi Duy Đa Lợi Á nói với Á Sắt.
"Yên tâm đi, chúng tôi tuyệt đối sẽ không nói, hơn nữa cho dù có truyền ra ngoài cũng không phải chuyện gì lớn, tôi có nghe nói mấy bang hội có tìm người của Duy Đa Lợi Á dẫn lên thế giới trên mặt đất rồi."
Nhiên Thiêu Hung Mao ở bên cạnh nói với mấy người chơi Duy Đa Lợi Á trước mặt.
"Nói thì nói thế, nhưng tôi không hy vọng bị các người chơi khác xa lánh, dù sao đại bộ phận người Duy Đa Lợi Á vẫn không muốn dẫn đường cho các anh."
"Được rồi, chúng tôi biết rõ, các thành viên của chúng tôi đều hứa, sẽ không nói ra tên của các anh, nhanh đi thôi."
Hi Nhĩ Ngõa Na Tư nói với các người chơi của Duy Đa Lợi Á ở trước mặt.
Đội ngũ của bọn họ rất nhanh liền xuất phát, nhưng mới rời khỏi ngã tư đường chưa được bao lâu, đằng sau liền có một bang hội theo dõi bọn họ.
Những người này đều thuộc bang hội Thành Trường An, bọn họ là kẻ địch của đám Á Sắt trong Liên minh Tiên phong, hơn nữa thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ lớn như thế, có thể nằm trong top 5 bang hội đứng đầu, thì trước mắt bọn họ vẫn ôm địch ý rất lớn với người của Liên minh Tiên phong.
Chuyện xung đột giữa các công hội này, đương nhiên bọn họ sẽ phải làm hết khả năng để làm yếu đi thế lực của đối phương rồi, mà hiện tại thành viên của bang hội Liên minh Tiên phong đang cách rất xa điểm phục sinh, đối với Thành Trường An mà nói đây chính là cơ hội phục kích không thể tốt hơn.
Hơn nữa bọn họ đã chuẩn bị sẵn sàng rồi.
- - - - - - - - - - - - - - - -
Lúc các người chơi đang hưởng thụ trò chơi, Hạ Lạc Khắc lại đang ở trong trang viên của Liên minh Thương nhân, đi theo Ni Cổ Lạp Tư thẩm vấn phạm nhân trước mắt.
Đại biểu cho công quốc phương Bắc là hai địa tinh và một dã thú nhân, từ khi tra được tin tức của bọn họ, Ni Cổ Lạp Tư đã theo Hạ Lạc Khắc bắt bọn họ trước, hơn nữa còn tiến hành thẩm vấn vô cùng tàn khốc.
Trong quá trình thẩm vấn Hạ Lạc Khắc cũng không hề tham gia, anh ngồi chờ ở sảnh bên ngoài, nhìn Thánh Quang không ngừng bạo phát trong phòng thẩm vấn, vẫn nhịn không được mà quay mặt đi, thật sự là đáng sợ, không hổ là Liên minh Thương nhân, vậy mà có thể nghĩ ra phương pháp thẩm vấn khủng bố như vậy, se là không phải bắt bọn họ một mực làm bài kiểm tra kia đi?
Nhưng điều khiến người ta cảm thấy lạ chính là cho dù ba người kia có bị dùng phương pháp tra tấn dã man này nhưng vẫn không khai ra bất cứ tin tức hữu dụng nào cả.
Miệng bọn họ cũng đủ cúng đó. Đây là do nhóm người chơi nhân viên công tác của Liên minh Thương nhân đi qua ngẫu nhiên nói vậy.
Có điều Hạ Lạc Khắc rất có kiên nhẫn, anh lại không cần ngủ nghỉ gì cả, cứ chờ ở đại sảnh như vậy, mặc dù Ni Cổ Lạp Tư đã tới vài lần, muốn mời Hạ Lạc Khắc đến phòng nghỉ ngơi, nhưng Hạ Lạc Khắc cũng chỉ lắc lắc đầu, để cho Ni Cổ Lạp Tư đi nghỉ ngơi trước, còn anh thì tiếp tục chờ tin tức ở chỗ này, người ở bên ngoài cho rằng Hạ Lạc Khắc rất quan tâm đến an nguy của người bên cạnh anh, anh một mực chờ ở đây giống như rất hy vọng có thể nhận được tin tức mới, dù sao đối phương đúng là từng đánh chủ ý lên Y Phù Lâm rồi, hơn nữa còn giết chết đại biểu Nhuyễn Nê Quái của công quốc phương Bắc.
Ai biết tiếp theo bọn họ có định xuống tay với người bên cạnh Hạ Lạc Khắc nữa hay không?
Ít nhất thì trong mắt nhân viên Liên minh Thương nhân thì chính là như vậy.
Mà khi bóng đêm càng lúc càng sâu, đại bộ phận nhân viên công tác đều đã đi nghỉ ngơi, chỉ còn lại nhân viên thẩm vấn vẫn tiếp tục làm việc suốt đêm, thì Hạ Lạc Khắc đang chờ trong đại sảnh bỗng cảm thấy không gian như ảm đạm xuống, cái loại cảm giác này thật giống như bị cả một tầng màu đen bao phủ lấy, hơn nữa không khí cũng bắt đầu trở nên sềnh sệch, có một loại áp lực làm cho người ta không thở nổi
Mà ban đầu nhóm nhân viên làm việc ở đại sảnh còn thờ ơ, nay đều ngã hết xuống, chỉ còn lại có Hạ Lạc Khắc và con vẹt trên vai anh là không có bất cứ hành động nào.
Dưới ánh đèn trên vách tường, một bóng dáng giống như bạch tuộc, bắt đầu hiện lên.
Cái bóng màu đen kia nhúc nhích, rất nhanh thân thể của nó liền bám đầy vách tường, sau đó vách tường bỗng nứt ra, giống như có thứ gì đó đang mọc ở trong đó ra.
Những thứ màu đen đó dần trồi lên trên mặt đất, tụ tập thành một đoàn. Mà Hạ Lạc Khắc vẫn không có động tĩnh gì, chỉ có con vẹt sủng vật của anh là bay lượn lờ vòng quanh trên nóc nhà.
Sau khi con vẹt bay được một vòng thì một lần nữa trở lại trên vai Hạ Lạc Khắc, Hạ Lạc Khắc vươn tay ra sờ cằm nó.
"Ác ma vô tri, ta nghe nói ngươi đang tìm ta."
Cái bóng đen kia dừng ở trên mặt đất, sau đó phát ra âm thanh hỗn độn với Hạ Lạc Khắc.
"Quả nhiên mi ở gần đây, có điều ta còn cho rằng Á Lịch Sơn Đại sẽ tự mình tới tìm ta cơ."
Hạ Lạc Khắc vẫn là vẻ mặt không chút thay đổi nhìn bóng đen trước mặt nói.
"Á Lịch Sơn Đại? Ngươi sẽ không cho rằng tên nhóc con kia sẽ ra lệnh cho ta chứ? Ta chỉ có chút hợp tác với hắn mà thôi, đừng cho rằng ta là thủ hạ của hắn, một ác ma như vậy ta còn chướng mắt."
Cái bóng đen nhúc nhích nói với Hạ Lạc Khắc như vậy.
"Thì ra là thế, xem bộ dạng này của ngươi hẳn không phải ủy ban ác ma, mà là của quân đoàn Cổ Thần bên kia đi?"
Hạ Lạc Khắc gật gật đầu, sau đó nói:
"Ta vốn tưởng rằng một trong bảy vị ma vương sẽ tham dự chuyện này, không nghĩ tới còn có chuyện của quân đoàn Cổ Thần các ngươi bên kia."
"Xem ra nhanh như vậy mà ngươi đã nhận ra thân phận của ta rồi? Kê Đản Hoa bị ngươi xử lý cũng không phải chuyện ngoài ý muốn nhỉ."
Cái kia bóng đen phát ra tiếng cười rất khó nghe. Nhưng Hạ Lạc Khắc cũng không để hắn cười bao lâu đã hỏi:
"Nếu ngươi đã bằng lòng gặp mặt, vậy thì chúng ta nói chuyện chút đi, tôi cũng không có cừu hận hay phản cảm gì đối với quân đoàn Cổ Thần cả, huống chi lấy trạng thái nhóm người Cổ Thần bị phong ấn trước mắt, các ngươi cũng chẳng làm ra được chuyện gì quá mức, nhưng ta hy vọng các ngươi đừng đến quấy rầy ta, ta chỉ là một lĩnh chủ thượng vị ác ma bình thường thôi."
Hạ Lạc Khắc dường như không đặt những chuyện gần đây quân đoàn Cổ Thần làm vào mắt, cho dù là tấn công Lâm Đông thành, hay phục sinh Kê Đản Hoa, theo ý anh những chuyện này vẫn được xếp vào loại co thể chấp nhận được.
"Chỉ là một thượng vị ác ma bình thường ư? Đây thật đúng là chuyện cười hay nhất mà ta từng nghe, kế hoạch một năm này của chúng ta đều bị ngươi phá hủy, thậm chí quan chỉ huy Kê Đản Hoa vốn nên sống lại cũng bị ngươi cản rồi. Nếu không phải ta biết rõ những chuyện ngươi đã làm mà nói, thiếu chút nữa ta cũng sẽ tin lời ngươi nói rồi."
Cái bóng đen kia đã biến thành một khối màu đen, nhìn qua thật giống như một Nhuyễn Nê Quái nhiễm mực nước, nhưng nó và Nhuyễn Nê Quái vẫn khác nhau, ít nhất Nhuyễn Nê Quái còn có ngũ quan có năng lực nhìn ra tứ chi gì đó, nhưng kẻ trước mắt chỉ là một đoàn màu đen không có hình thể mà thôi.
"Cảm ơn ngươi đã khích lệ, nhưng ngươi cũng biết chúng ta không có nhiều thời gian." Hạ Lạc Khắc tiếp tục nói:
"Nói đi, điều kiện gì mới khiến cho các ngươi rời khỏi tầm nhìn của ta, sẽ không quấy rầy ta và người bên cạnh của ta nữa?"
"Xem ra cuối cùng thì ngươi cũng thông suốt rồi, không muốn đối nghịch với chúng ta nữa sao? Thật ra quân đoàn Cổ Thần chúng ta vẫn rất dễ nói chuyện, chỉ cần ngươi không có uy hiếp quá lớn đối với chúng ta, thì trong giai đoạn hiện tại chúng ta cũng không muốn đi trêu chọc một lĩnh chủ như ngươi. Kê Đản Hoa đã bị ngươi xử lý, vốn dưới tình huống như vậy, giữa chúng ta không có khả năng đạt thành hiệp nghị gì cả, nhưng hiện tại, nếu Lĩnh chủ Hạ Lạc Khắc nguyện ý giao ra Y Phù Lâm kia mà nói, chuyện giữa chúng ta coi như xóa bỏ rồi."
"Thì ra là thế, vậy ngươi có biết trong thân thể Y Phù Lâm là cái gì không?"
Hạ Lạc Khắc gật gật đầu hỏi.
"Đương nhiên biết, kia chính là thứ mấu chốt để La Cơ Lãng Khai Mễ sống lại." Cái bóng đen kia cười cười nói như vậy.
Hạ Lạc Khắc nhíu mày hỏi:
"Quân đoàn Cổ Thần cũng có hứng thú với La Cơ Lãng Khai Mễ sao? Phong ấn nhóm Cổ Thần các người chính là thượng vị ác ma này, ta không quá hiểu kế hoạch muốn La Cơ Lãng Khai Mễ sống lại có gì tốt với các ngươi.
"Trên thế giới này không có kẻ thù vĩnh viễn, Hạ Lạc Khắc đại nhân, các phù thủy cũng đã từng là người hầu trung thành nhất của quân đoàn Cổ Thần chúng ta, nhưng hiện tại không phải bọn họ vẫn đứng cùng một chỗ với các ngươi hay sao?"
"Ừ, ngươi nói cũng đúng, ta hiểu rồi, nếu nói như vậy, ta sẽ làm theo lời ngươi, cái thứ kia cũng không phải là thứ mà các ngươi có thể tùy tiện lấy ra, tới đây, ta tặng cho các ngươi thứ này, xem như quà tặng vì chúng ta đã đạt thành hiệp nghị đi."
Hạ Lạc Khắc vươn tay nói với bóng đen trước mắt.
"Tặng quà cho chúng ta? Chẳng lẽ ngươi cũng suy nghĩ cẩn thận, muốn gia nhập quân đoàn Cổ Thần chúng ta sao? Hiện tại gia nhập với chúng ta, còn có quà lớn xa hoa..."
Cái bóng đen kia vừa nói vừa đi về phía Hạ Lạc Khắc.
Chẳng qua khi hắn đi đến trước mặt Hạ Lạc Khắc, Hạ Lạc Khắc vươn tay ra liền bắt được thân thể của bóng đen, sau đó cái tay kia giống như từ từ dung nhập vào thân thể bóng đen như dung nhập vào thân thể Nhuyễn Nê Quái vậy.
Cái bóng đen kia bắt đầu chuyển động, nhưng lại không nói gì, bởi vì hiện tại hắn không nói được, hắn cảm thấy có một lực lượng nào đó xâm nhập vào tinh thần của hắn, hơn nữa còn không ngừng đi sâu vào tìm kiếm.
Ánh mắt Hạ Lạc Khắc lóe sáng, thế giới trước mắt anh giống như đang không ngừng xuyên qua một đường hầm.
Rất nhanh anh đã thấy được địa tinh, dã thú nhân, thậm chí còn có người sói cùng một vài chủng tộc cao cấp, bọn họ hoặc là đang quét dọn vệ sinh trên đường, hoặc là đang phục vụ trong nhà hàng, hoặc là cửa hàng trưởng của một cửa hàng bán đồ trẻ em, hoặc là nhà thám hiểm đang thám hiểm, thậm chí còn có một vài nhân viên công tác của chính phủ làm việc cho Liên minh Thương nhân.
Trong hình ảnh mà Hạ Lạc Khắc thấy, mỗi người bọn họ đều như bình thường, nhưng Hạ Lạc Khắc biết những người này đều có liên lạc với quân đoàn Cổ Thần, bọn họ ẩn nấp trong đám tín đồ của quân đoàn Cổ Thần.
Chẳng qua những người này không phải là mục tiêu mà Hạ Lạc Khắc muốn tìm, anh tiếp tục khai thác sâu hơn trong đường hầm, hơn nữa còn không ngừng dò xét khắp nơi.
Sau khi anh xuyên qua một loạt những gương mặt xa lạ, anh đi tới trước một gương mặt.
Người kia tựa như cảm nhận được sự tổn tại của Hạ Lạc Khắc, anh ta sợ hãi quay người, muốn thoát khỏi tầm mắt của Hạ Lạc Khắc.
Nhưng Hạ Lạc Khắc đã thấy được gương mặt của anh ta.
Mà lúc Hạ Lạc Khắc tính toán tiến thêm một bước làm chút gì đó, thì một đoàn màu đen liền ngăn cản trước mắt anh.
Ý thức của Hạ Lạc Khắc lập tức bị đá văng ra, vị trí của những người này dần trở nên xa anh.
Lúc Hạ Lạc Khắc mở mắt ra một lần nữa, liền nhìn thấy bóng đen trước mắt, hệt như Nhuyễn Nê Quái bị ám sát, thân thể bắt đầu hóa thành bùn nước màu đen, từ từ mềm nhũn chảy xuống.
"Ác ma vô tri, ngươi dám coi quân đoàn Cổ Thần thành đứa ngốc để chơi đùa, ngươi sẽ phải trả giá thật nhiều vì hành động này của mình, ngươi và cả những người bên cạnh ngươi nữa, tất cả đều trở thành đá kê chân cho quân đoàn Cổ Thần chúng ta."
Cái bóng đen kia vừa nói vừa biến thành một bãi nước đen, sau đó chậm rãi thấm vào trong lòng đất, biến mất không thấy nữa.
"Hạ Lạc Khắc đại nhân, ngài không có việc gì chứ? Có phát hiện gì đặc biệt xảy ra sao?"
Lúc tinh thần của Hạ Lạc Khắc một lần nữa về tới hiện thực thì con vẹt kia bay đến trên đầu vai Hạ Lạc Khắc, quan tâm hỏi.
"Không sao, chỉ phức tạp hơn so với tưởng tượng của tôi một chút tôi, hơn nữa tôi còn thấy không ít gương mặt quen thuộc, tôi cảm thấy khi về nhất định phải đi hỏi thăm chuyện từ Kê Đản Hoa mới được."
Hạ Lạc Khắc vừa nói vừa gật gật đầu.
"Kê Đản Hoa? Là con rùa bị anh bắt về kia sao? Thứ cho tôi nói thẳng, nếu muốn hỏi ra thứ gì từ trong miệng nó, còn không bằng đạp vỡ mai của nó đi, thịt của nó ăn khá ngon đó."
Vẹt ta di chuyển bước chân trên vai Hạ Lạc Khắc, sau đó nói:
"Tên kia cũng chẳng phải kẻ dễ ở chung, cho dù Hạ Lạc Khắc đại nhân ngài có đánh chết nó, nó cũng sẽ không nói cho chúng ta biết chuyện gì đâu."
"Cảm ơn nhắc nhở của mi, nhưng nếu thật sự không được thì tôi sẽ mời mọi người ăn một bữa thịt rùa thật lớn."
Sau khi Hạ Lạc Khắc nói xong thì đứng lên, đi ra bên ngoài đại sảnh.
- - - - - - - - - - - - - - - -
"Cái gì anh nói tên Hai Lúa này đang trốn trong rừng rậm tập kết quân đội của bọn chúng để tấn công tòa thành của chúng ta!?"
Công tước Ước Khắc quả thực không thể tin được chuyện mà anh ta vừa mới nghe được, người ở trước mặt đang báo cáo cho anh ta chuyện của thành phố tự do Duy Đa Lợi Á chính là cư dân đến từ trấn Thiểm Kim.
Tựa như Cách Ni Vi Nhân sẽ đến thành phố tự do Duy Đa Lợi Á mật báo vậy, cư dân trấn Thiểm Kim cũng không phản đối công tước Ước Khắc, có một vài người vì vàng và danh lợi mà chủ động muốn dựa vào công Tước đại nhân.
Thành phố tự do Duy Đa Lợi Á gần như công khai hành động, hơn nữa các người chơi này gặp được người là sẽ khoe kế hoạch bọn họ muốn tấn công Ước Khắc, cho nên tình báo này cũng chẳng phải bí mật gì, cho dù anh ta không mật báo, thì vài ngày sao công tước Ước Khắc cũng sẽ biết được hành động của Duy Đa Lợi Á.
"Công Tước đại nhân, những tên không biết tự lượng sức mình này đã tập kết được mấy ngàn người, thậm chí bọn họ còn định vây bắt Phi Long tới để công kích ngài, thật sự là quá ác liệt rồi."
Người mật báo kia nói vậy.