Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 464: Chạy hàng




Editor: Wave Literature
Hạ Lạc Khắc sau khi đi ra khỏi phòng thì không thấy về nữa, Ni Cổ Lạp Tư sắp xếp gian phòng mới cho anh. Sau đó trực tiếp đi tìm Hạ Lạc Khắc.
Ni Cổ Lạp Tư không nghĩ tới Hạ Lạc Khắc lại đi ra nhanh như vậy, trong tưởng tượng của anh ta, Hạ Lạc Khắc muốn giải quyết vấn đề khó khăn trước mắt sẽ không dễ dàng như vậy.
Vậy nên mới thật không hổ là Hạ Lạc Khắc đại nhân?
Mà Hạ Lạc Khắc tìm đến Ni Cổ Lạp Tư, đương nhiên cũng không phải đến để lắng nghe Ni Cổ Lạp Tư bày tỏ sự sùng bái với mình, mà là hỏi một chút chuyện liên quan đến tiệc tối thiết đãi công quốc phương Bắc của Liên minh Thương nhân lần này.
"Số người của công quốc phương Bắc tham gia tiệc tối lần này của chúng ta cũng không nhiều, ngoài Nhuyễn Nê Quái bị ám sát ra thì cũng chỉ có một vài nhân viên công tác, tôi đã điều tra qua, không có người nào có chức vị quá lớn."
Ni Cổ Lạp Tư không phải quá hiểu, vì sao Hạ Lạc Khắc đột nhiên lại quan tâm đến chuyện tiệc tối của công quốc phương Bắc, nhưng anh ta vẫn nói hết những gì mình biết cho Hạ Lạc Khắc.
"Lạ ở chỗ, công quốc phương Bắc lớn như vậy lại hợp tác với Liên minh Thương nhân nhưng tại sao lại có có ít người tham gia như thế, người có chức vị cao nhất chỉ sợ là Nhuyễn Nê Quái đã bị ám sát kia đi, chẳng lẽ Liên minh Thương nhân đều không hỏi hay từng điều tra qua sao?"
Hạ Lạc Khắc thấy lạ nhìn Ni Cổ Lạp Tư, mà Ni Cổ Lạp Tư bất đắc dĩ thở dài một hơi:
"Chuyện này đương nhiên là phải điều tra qua rồi, tôi nghe nói quan viên cao cấp của Liên minh Thương nhân thậm chí còn viết thư gửi cho công tức đại nhân của công quốc phương Bắc, nhưng cụ thể được đáp trả thế nào thì tôi cũng không rõ."
"Tôi biết rồi, như vậy có thể gửi cho tôi một danh sách tương quan những quan viên cung cấp nguyên liệu cho tiệc tối của công quốc phương Bắc không? Nếu thuận tiện mà nói, tốt nhất là có thể ghi rõ cả số phòng của bọn họ nữa."
Hạ Lạc Khắc gật gật đầu, nói với Ni Cổ Lạp Tư như vậy.
"Ồ, chuyện này cũng không có gì lớn, cũng không phải bí mật gì cần giấu kín, nếu Hạ Lạc Khắc đại nhân muốn, tôi có thể lập tức đưa cho ngài, nhưng Hạ Lạc Khắc đại nhân muốn mấy thứ này để làm gì? Chẳng lẽ ngài cảm thấy công quốc phương Bắc giấu người, giấu ở trong những nguyên liệu này sao?"
Ni Cổ Lạp Tư hỏi lại Hạ Lạc Khắc Hạ Lạc Khắc gật gật đầu, hiển nhiên không hề có ý muốn giấu giếm suy nghĩ của mình:
"Bởi vì có vài nguyên nhân tôi còn chưa rõ, Nê Quái bị ám sát kia dường như có ý nghĩa đặc biệt với bạn nhảy của tôi, xin hãy tha thứ cho việc tôi không thể không tiến hành điều tra việc này, nếu Công quốc phương Bắc chấp nhận hành động này mà nói, tôi cũng không thể mặc kệ để cho người bên cạnh tôi rơi vào nguy hiểm như vậy được."
Nghe những lời Hạ Lạc Khắc nói, Ni Cổ Lạp Tư rất nhanh liền đồng ý, gật gật đầu.
Ni Cổ Lạp Tư làm thành chủ Lâm Đông Thành vẫn có quyền lực tương đối lớn trong Liên minh Thần Châu, muốn tìm hiểu chuyện ở công quốc phương Bắc cũng không tốn nhiều thời gian.
Gần như chỉ cần thời gian Hạ Lạc Khắc uống xong một ly trà, Ni Cổ Lạp Tư cũng đã trở lại.
Mà lúc Hạ Lạc Khắc nhìn danh sách Ni Cổ Lạp Tư đưa cho anh, rất nhanh anh liền đứng lên, sau đó nói với Ni Cổ Lạp Tư:
"Thành chủ đại nhân nếu không ngại mà nói, có thể sắp xếp một vài nhân viên không? Tôi nghĩ chúng ta có thể đi vây bắt hung thủ ám sát Nhuyễn Nê Quái kia rồi."
"Hạ Lạc Khắc đại nhân, ngài biết là ai sao?"
Ni Cổ Lạp Tư rất khó tưởng tượng, Hạ Lạc Khắc chỉ nhìn một chút danh sách anh ta đưa đã biết hung thủ giết Nhuyễn Nê Quái kia là ai rồi.
Nhưng Hạ Lạc Khắc đại nhân nói chuyện chưa từng ăn nói lung tung, Ni Cổ Lạp Tư vẫn rất tin tưởng Hạ Lạc Khắc, rất nhanh anh ta liền gọi thuộc hạ của mình, còn có hộ vệ trong Liên minh Thương nhân, sau đó đi theo Hạ Lạc Khắc đến căn phòng được đánh dấu trong danh sách.
Khi bọn họ đến nơi, trong phòng chỉ có hai địa tinh, và một dã thú nhân, trên mặt ba người đều là vẻ bi thương, cực hiển nhiên đang bi thương thay cho Nhuyễn Nê Quái đã chết.
Ba người kia nhìn thấy Ni Cổ Lạp Tư dẫn theo một đám người đến thì kinh ngạc hỏi:
"Ni Cổ Lạp Tư ngài mang nhiều người đến, là có gì cần chúng tôi phối hợp sao?"
Ni Cổ Lạp Tư nhìn về phía Hạ Lạc Khắc bên cạnh, anh ta đang dùng ánh mắt hỏi Hạ Lạc Khắc kế tiếp nên làm gì, dù sao anh ta thân là thành chủ Lâm Đông Thành cũng không thể dưới tình huống không có chứng cớ mà trực tiếp xung đột với đoàn đại biểu do công quốc phương Bắc phải đến được.
"Ngại quá, quên tự giới thiệu, tôi là lĩnh chủ Hạ Lạc Khắc đến từ thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, thật ra lần này đến tìm các anh không phải là thành chủ Lâm Đông Thành mà là tôi tới tìm các anh."
Hạ Lạc Khắc mang theo tươi cười lễ phép, nhìn ba người trước mặt, nói:
"Chủ yếu là muốn bàn một chút chuyện với ông chủ sau lưng các anh, nếu có thể, có thể sắp xếp cho chúng tôi gặp mặt nhau được không?"
"Ngài muốn nói chuyện làm ăn sao? Tôi nghe nói tốc độ phát triển của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ rất nhanh, nếu cần chúng tôi cung cấp nguyên vật liệu mà nói, ông chủ của chúng tôi sẽ rất vui."
Một địa tinh trong số đó vui vẻ nói với Hạ Lạc Khắc nói.
"Ngại quá, có thể anh đã hiểu lầm ý định của tôi rồi, nếu là về buôn bán nguyên vật liệu thì Liên minh Thương nhân nơi này có thể cung cấp đủ cho tôi rồi, tôi muốn hỏi một chút vì sao ông chủ của các vị lại ra tay với người bên cạnh tôi thôi."
Hạ Lạc Khắc vẫn mỉm cười như cũ nói.
"Ngại quá, Hạ Lạc Khắc đại nhân, tôi không quá hiểu..."
Dã thú nhân trước mắt bày ra vẻ mê man, nhưng anh ta còn chưa nói hết, Hạ Lạc Khắc đã vươn ra tay ra, hơn nữa còn trực tiếp bóp cổ anh ta, nhấc lên cao.
Anh ta phát ra tiếng kêu đau khổ, nhưng vì cổ bị bóp chặt nên căn bản không cách nào nói được đầy đủ, ngay cả thở cũng trở nên khó khăn.
"Tôi cảm thấy chúng ta vẫn nên thành thực chút, cho dễ nói chuyện nhé, anh nói xem?"
Hạ Lạc Khắc nói cả với ba vị đứng trước mặt.
-
Sừ Hòa cưỡi chim hai chân, đằng sau chim hai chân kéo một chiếc xe nhỏ, đi về phía cứ điểm trên ngã tư đường thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ.
Anh ta đang hoàn thành nhiệm vụ vận chuyển nguyên vật liệu mỗi ngày, tuy trước sau có đủ loại bồi thường khiến cho thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ có nhiều vật cưỡi hơn, nhưng với các người chơi mà nói, hơn trăm con bọ cánh cứng này vẫn chưa đủ để bọn họ hoàn thành nhiệm vụ hằng ngày và phục vụ cho việc di chuyển nữa.
Lại càng không nói đến đại đa số bọ cánh cứng đều bị Hạ Lạc Khắc đại nhân dùng để vận chuyển, nguyên liệu cả thành phố ngầm này đều do anh vận chuyển cả.
Cứ điểm ngã tư đường là cứ điểm mà các người chơi mới lập nên, đã có hơn một tháng thời gian, nơi đó ngoài nhà xưởng bị bỏ hoang, nó chính là thành thị trung lập để các người chơi của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ và thành phố ngầm Duy Đa Lợi Á chung sống hòa bình.
Chính là bởi vì đó là nơi mà người chơi của trận địa hai bên đều có thể tiến hành giao dịch, hơn nữa cách ngã tư đường của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ và thành phố tự do Duy Đa Lợi Á không xa là cửa truyền tống, cho nên các người chơi mỗi ngày sau khi hoàn thành nhiệm vụ đại đa số đều đến cứ điểm ở ngã tư đường.
Vô hình trung cũng phân luồng người chơi cho thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ và thành phố tự do Duy Đa Lợi Á.
Tốc độ của chim hai chân không chậm, nhưng phải kéo theo nhiều hàng hóa, nên Sừ Hòa vẫn phải mất vài giờ đồng hồ, mới từ thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ đến được cứ điểm ngã tư đường.
Tốn thời gian dài như vậy, phần thưởng thu được cũng rất dày, ngoài danh vọng thông thường, còn có phần thưởng kim tệ, quan trọng nhất chính là danh vọng cứ điểm ngã tư đường.
Mà phần thưởng danh vọng này khi tích lũy được một mức độ nhất định có thể đổi thành một kiện trang bị truyền kỳ.
Phải biết rằng bây giờ người chơi có được trọn vẹn một bộ trang bị truyền kỳ không quá nhiều, càng không nói đến sức hấp dẫn của trang bị truyền kỳ, trên cơ bản tất cả các người chơi chỉ cần có thời gian rảnh rỗi đều sẽ đến cứ điểm ngã tư đường, đến nhà xưởng làm việc hoặc là vận chuyển hàng hóa, để từ việc hoàn thành những nhiệm vụ này đều đổi lấy danh vọng cứ điểm.
Đương lúc nào đến cứ điểm ngã tư đường, đám người Á Sắt cũng đã ở cứ điểm ngã tư đường vừa đào quáng vừa chờ anh ta rồi.
"Sao chậm vậy, Sừ Hòa, chúng tôi đã đợi anh cả nửa ngày rồi."
Hi Nhĩ Ngõa Na Tư nhìn Sừ Hòa khoan thai đến chậm, oán giận hỏi.
"Ngoãn Tư tỷ, tôi còn phải cưỡi chim hai chân của tôi tới đó, chứ tôi cũng không biết bay đâu."
Sừ Hòa vừa nói vừa nhảy xuống từ trên chim hai chân, hơn nữa còn bắt đầu dỡ hàng hàng hóa, mà ở bên cạnh Á Sắt, đám người cũng tiến lên hỗ trợ.
"Không phải anh thật sự dùng chim hai chân chạy hàng đến chứ? Chẳng lẽ anh không biết trực tiếp đến cứ điểm ngã tư đường gọi hàng, hoặc mua hàng hóa những người chuyển đến sao? Trực tiếp mua sau đó nộp là được, cực kỳ thuận tiện."
Nhiên Thiêu Hung Mao, mê mang nhìn Sừ Hòa.
"Phương thức của kẻ có tiền tôi thật sự không hiểu, trong trò chơi này tôi chưa từng tiêu quá 10 ngân tệ của tôi, nơi nào cũng phải tiêu tiền, quả thực muốn chết, các cậu có thể dùng nhân dân tệ mua vàng, nhưng tôi thì không mua nổi."
Sừ Hòa cười cười xấu hổ nói.
Có người đến giúp, Sừ Hòa dỡ nàng rất nhanh, bọn họ dỡ hàng sau đó vận chuyển đến địa điểm được chỉ định, sau đó Sừ Hòa page view bàn giao nhiệm vụ, nhiệm vụ chạy hàng mỗi lần liền hoàn thành như vậy.
Mà cho dù là phần thưởng danh vọng hay tiền tệ trong trò chơi, đều tồn tại trong cửa sổ trò chơi của từng người dưới hình thức tiền ảo, Khi tiến hành xong thử nghiệm đầu tiên, tình huống cụ thể chia sẻ tiền vàng giữa các người chơi không còn nữa, hiện tại rõ ràng trò chơi đã được ưu hóa và có cập nhật.
"Gần đây các người có nghe nói không? Duy Đa Lợi Á bên kia lại nhận được nhiệm vụ kỳ ngộ rất lớn, Trảo Căn Bảo còn gặp được một con Phi Long con."
Mai Xuyên Khốc Tử đối nói với người bên cạnh.
"Tôi xem bài post rồi, hiện tại anh ta không chỉ có Phi Long con, lại còn học được kiếm thuật từ một NPC có tên là Tây Hồng, wow, sao Duy Đa Lợi Á lại nhiều nhiệm vụ như vậy, trước đó có A Phi còn đạt được vũ khí cấp 10, hiện tại lại có Trảo Căn Bảo, tôi đoán có lẽ lại thêm một thanh vũ khí cấp 10 nữa cũng không chừng."
Sừ Hòa cảm khái nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.