Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 446: Khai chiến




Editor: Wave Literature
Sau khi nhóm người chơi đến Học viện Linh Hồn chưa bao lâu, "Đại quân" của Học viện Linh Hồn liền tuôn ra từ cửa chính.
Đó là một đại quân đầu lâu, chen chúc nhau ùa ra khỏi cửa chính, không ít đầu lâu còn có nhãn ghi [Mẫu vật đặc biệt để giảng dạy của Học viện Linh Hồn].
Nhưng những thứ này không phải vấn đề với các người chơi, bất kể bạn đang chơi cái gì thì tóm lại cứ thanh máu sáng lên chính là quái vật.
Á Sắt sắp xếp đồ đạc và trang bị trong ba lô của mình một phen.
Vũ khí chính [Mũi kiếm Khải Tát], tấm chắn Phó Thủ [Khiên Khải Tát], trên người đầy đủ bộ giáp Khải Tát, bao gồm [Giáp ngực Khải Tát][Giáp vai Khải Tát][Giáp cánh tay Khải Tát][Giáp chân Khải Tát][Giày Khải Tát ]
Thậm chí lại còn gồm cả một [Áo choàng Khải Tát].
Đây là bộ trang phục Khải Tát cấp truyền thuyết cao cấp nhất trước mắt ở Thành phố ngầm Vĩnh hằng Quốc Độ.
Hơn nữa mấy món trang bị này kết hợp với nhau còn tạo ra hiệu ứng đặc biệt của bộ trang phục.
[ Trang phục Khải Tát (3): Lực tấn công của bạn tăng đáng kể 10%, hơn nữa có xác suất rất nhỏ kích hoạt trạng thái phẫn nộ của Khải Tát do quá trình chiến đấu gây ra, tốc độ tấn công +5%]
[Trang phục Khải Tát (5): Bạn sẽ có được sự bảo hộ của Khải Tát, lực phòng ngự trên phạm vi lớn tăng 10%]
[ Trang phục Khải Tát (9): Hành vi tấn công của bạn trong các trận chiến PVP sẽ có xác suất rất nhỏ gây ra hiệu ứng đột tử.]
Hai cái trước không cần nói, mỗi cái thêm 10% lực công kích và lực phòng ngự, tuy trong thực chiến, Á Sắt cảm thấy hiệu ứng này không đặc biệt rõ ràng, nhưng hiệu ứng người thứ ba lại rất rõ ràng, chia đều ra, một trăm lần tấn công, có thể được kích hoạt một hoặc hai lần.
Hiệu quả chính là một đao chém xuống, mặc kệ bạn có trang bị gì thì người cũng sẽ trực tiếp không còn.
Đương nhiên nó chỉ giới hạn trong PVP, nghĩa là khi người chơi và người chơi đối kháng, mới có thể tạo ra hiệu ứng như vậy.
Là một bộ trang phục cấp huyền thoại, cũng có vài người cảm thấy có phải hiệu ứng của bộ trang phục này quá nghèo nàn hay không, nhưng so sánh với những bộ khác mà nói thì đã rất không tồi rồi.
Những bộ trang phục khác thậm chí ngay cả những số liệu này cũng không có, ví dụ như sự gia tăng tỉ lệ tấn công, sự cải thiện tinh thần,vv… gần như vô dụng.
Về phần làm sao Á Sắt có được bộ trang bị này, đương nhiên là mua rồi!
Lúc Á Sắt đang kiểm tra lại trang bị của mình, thì từng đội quân đầu lâu đã xếp hàng ngay ngắn từ Học viện Linh Hồn đi ra, bọn chúng cũng không sốt ruột tiến hành tấn công người của thành phố ngầm Vĩnh hằng Quốc Độ.
Hạ Lạc Khắc cũng không vội vã tấn công nhóm đầu lâu kia, Á Sắt thấy anh hô lớn:
"Hỡi các dũng sĩ của Thành phố ngầm Vĩnh hằng Quốc Độ! Những linh hồn đến từ Vực Sâu này cho rằng bọn chúng có thể chinh phục được cả thế giới, hãy dùng vũ khí trên tay các bạn, đâm cho bọn chúng một nhát thật mạnh đi!"
Sau khi Hạ Lạc Khắc kêu gọi xong, ngón tay chỉ về phía trước:
"Tiến lên nào! Các dũng sĩ, đánh bại bọn chúng!"
"Waaaah - -!"
Ngay lúc Hạ Lạc Khắc ra lệnh, các người chơi liền nhận được một nhiệm vụ đầy đủ:
[Tên nhiệm vụ: Tấn công Học viện Linh Hồn ]
[Mô tả nhiệm vụ: Hạ Lạc Khắc đại nhân thành công giúp đỡ Bồi • Mã Nặc Lạc Tư • Căn, thoát khỏi sự khống chế của quân đoàn Vực Sâu, nhưng quân đoàn Vực Sâu tà ác đã nhận ra tất cả, bọn chúng cử một chỉ huy mới là Giáo sư Bạch Thái, nhốt lại mặt thiện lương của Bồi • Mã Nặc Lạc Tư • Căn, ngay cả phù thủy Học Bá cũng trở thành tù nhân của bọn chúng, mà hiện tại, Học viện Linh Hồn đã tích lũy đủ sức mạnh, bọn chúng sẽ khởi xướng tấn công với cả thế giới, tạo thành một cuộc đại chiến thế giới khó có thể tưởng tượng được.
Các bạn phải ngăn cản bọn chúng lại! 
[Mục tiêu nhiệm vụ: Nhanh lên! Đem hết mọi khả năng để ngăn cản bọn chúng chiếm cứ điểm, chúng ta phải duy trì chiến tuyến của chúng ta! Chỉ có bảo vệ Truyền Tống Môn, mới có hy vọng tấn công được Học viện Linh Hồn! ]
[Phần thưởng nhiệm vụ: Trong quá trình bảo vệ cứ điểm, người chơi sẽ cố định thời gian đạt được khen thưởng danh vọng, đánh bại Linh Hồn tấn công, cũng sẽ có được khen thưởng. ]
[Trừng phạt nếu thất bại: Thành phố ngầm Vĩnh hằng Quốc Độ sẽ bị hủy diệt, đóng cửa ]
"Đóng cửa có phải là có chút quá chân thật rồi không?!"
"Trò chơi này đã tùy hứng đến mức độ này sao? Động một tí bắt đầu lấy đóng cửa ra uy hiếp người chơi à?"
"Thật là đáng sợ, vừa mở chưa được một năm, nhiệm vụ thất bại liền đóng cửa, toàn thế giới chắc chỉ có ở " Thành phố ngầm " "
"Mẹ kiếp! Liều mạng hết cho tôi! Nếu không thì phải đóng cửa đấy!"
"Pháo ma năng?! Sao chúng ta không có pháo ma năng chứ?!"
"Pháo ma năng đến đây! Nhường một chút nào! Cùng dỡ xuống đi!"
"Cao Đạt! Mau đưa Cao Đạt qua đây."
"Chơi vậy thực sự không qua được."
Các người chơi nhanh chóng tấn công theo hướng Hạ Lạc Khắc chỉ, còn Á Sắt cũng theo bạn bè cùng tấn công.
Sức mạnh của những lính đầu lâu này cũng tương tự như những lính đầu lâu trong phụ bản, nhưng số lượng nhiều hơn, hơn nữa cũng không tồn tại cái gọi là phạm vi an toàn, không giống như trong phụ bản, sau khi đến gần mới tấn công bạn, mà bọn chúng vừa thấy người đã chém.
Nhưng các người chơi cũng không phải người chơi trong phụ bản, đã không còn hạn chế quy tắc phụ bản mà các người chơi có thể sử dụng đủ loại vũ khí.
Ví dụ như nỏ, còn có pháo ma năng.
Chiến đấu trong trò chơi vô cùng chân thật, cho nên liều mạng tấn công là chuyện không thể thực hiện, tuy các người chơi sẽ không cảm thấy đau đớn vì mệt mỏi, nhưng nếu quá mệt mỏi thì các người chơi cũng có thể cảm giác được, chủ yếu biểu hiện qua hành động, không cử động tay, không bước chân ra được,…
Á Sắt đã rất quen thuộc với hệ thống chiến đấu, biết làm thế nào mới có thể tiết kiệm thể lực của mình nhất.
Lúc các người chơi khởi xướng tấn công, lính đầu lâu cũng khởi xướng tấn công các người chơi trước.
Một đầu lâu người thú trực tiếp xông đến chỗ Á Sắt, Á Sắt giơ khiên lên, lập tức chặn được búa mà đầu lâu người thú kia giáng xuống.
Bên cạnh có một người thú khác vác búa, vung một phát nện xuống, đập nát khung xương của con đầu lâu người thú kia.
Á Sắt cũng không sốt ruột tiến lên, mà dựng khiên chắn của anh ta lên, bám sát những người chơi xung quanh, các thành viên của bang hội [Liên minh Tiên Phong] đều quay sát lại bên cạnh Á Sắt, đa số các bang hội khác cũng đều làm như vậy, chỉ có một vài nhóm người riêng lẻ không có kinh nghiệm chiến đấu tập thể phong phú mới tấn công loạn khắp nơi.
Trong trò chơi này chiến đấu tập thể hoàn toàn chính là chiến tranh, mà các người chơi nhất định cũng phải giống như những binh sĩ trong chiến tranh, hợp tác tập thể mới có thể phát huy được sức chiến đấu lớn nhất.
Điểm này đa phần các bang hội đều học được trong nhiều trận chiến tập thể, hơn nữa dựa vào tổ chức bang hội để cố gắng đạt được điểm này.
Tuy trận tuyến của các người chơi liên tục bị nhóm đại quân đầu lâu tấn công dồn dập, nhưng dựa vào lợi thế rất gần điểm hồi sinh nên các người chơi trên trận tuyến không những không nới lỏng, mà còn vững bước không ngừng tiến lên.
Thỉnh thoảng có pháo ma năng được đẩy tới, sau khi nạp năng lượng liền bắn ra một phát, nhắm vào giữa nhóm lính đầu lâu kia, trong nháy mắt có thể bốc hơi một mảng lớn.
Còn Hạ Lạc Khắc vẫn không hề sốt ruột chiến đấu, mà từ đầu đến cuối đều đứng bên kia chỉ huy, chỉ có rất ít lính đầu lâu phá được vòng vây tiến vào, Hạ Lạc Khắc mới có thể tiện tay giết chết nhóm lính đầu lâu đó.
Tất cả những hình ảnh này đều hiện rõ trong quả cầu thủy tinh của giáo sư Bạch Thái.
Trong khoảng thời gian ngắn, những người của Thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ rất không có khả năng đi vào Học viện Linh Hồn, nhưng kế hoạch ban đầu của giáo sư Bạch Thái, là để bọn họ chìm ngập trong biểu đầu lâu, hiện tại xem ra không có cách nào đạt được mục tiêu này rồi.
Nhưng cũng không sao cả, chỉ cần có thể ngăn cản bọn họ tiến vào Học viện Linh Hồn là được rồi, dù thế nào thì bước cuối cùng của giáo sư Bạch Thái là muốn hồi sinh Kê Đản Hoa cũng không bị làm phiền!
Trước mặt giáo sư Bạch Thái, có vài phù thủy đệ tử của Học viện Linh Hồn với đôi mắt tóe lửa màu xám, bọn chúng đều là những học sinh xuất sắc đứng đầu danh sách.
"Đi ra trước trợ giúp những tên lính đầu lâu kia, xử lý người của Thành phố ngầm Vĩnh hằng Quốc Độ!"
Giáo sư Bạch Thái nói với những học trò có hốc mắt tóe lửa màu xám kia.
Những học trò này máy móc gật gật đầu, nhìn qua giống như đã bị gì đó khống chế, sau đó xoay người đi khỏi.
Còn giáo sư Bạch Thái lại cầm trong tay một quả cầu thủy tinh, quay người đi vào sâu trong Học viện.
Ngay giữa sân Học viện Linh Hồn, hàng loạt phù thủy đệ tử đứng giữa sân, một cái hòm khổng lồ được tạo thành từ xương cốt đặt ngay trong sân.
Trên những cục xương này vẫn còn dính một chút máu thịt, dưới cái hòm được tạo thành từ xương và máu thịt kia, là một ma pháp trận khổng lồ, gần như bao trùm toàn bộ Học viện Linh Hồn.
Cùng với mỗi một lần lóe lên của ma pháp trận, đều đã hấp thụ ma lực trên người những học trò phù thủy này, để nạp thêm vào trong ma pháp trận, sau cùng hội tụ vào một con quái vật gì đó xấu xí ghê tởm.
Thậm chí không cần nghiên cứu sâu vẫn có thể đoán được đầy đủ, toàn bộ học trò của Học viện Linh Hồn, đều đã trở thành nơi phát ra ma lực để hồi sinh Kê Đản Hoa, còn cái ma pháp trận khổng lồ kia, chính là công cụ để hấp thụ ma lực của các phù thủy.
"Kê Đản Hoa khổng lồ ơi!"
Bạch Thái đi tới trước cái hòm xấu xí, bà ta giơ cao hai tay, trên khuôn mặt đầu lâu tràn ngập nét hưng phấn:
"Cuối cùng cũng nghênh đón thời khắc này rồi! Ta sắp sửa giải phóng được ngài rồi!"
Cùng với ma pháp trận lóe lên, ngay cả ma lực của Bạch Thái cũng bị hấp thụ một phần, mà Bạch Thái lại không chút để ý đến điều này.
Bạch Thái nhìn trong quả cầu thủy tinh, đám người Thành phố ngầm Vĩnh hằng Quốc Độ vẫn tiếp tục chiến đấu, còn có Hạ Lạc Khắc đang đứng giữa chỉ huy, những thứ ngu ngốc này, rất nhanh thôi sẽ được nếm thử sự tức giận của Kê Đản Hoa đại nhân, bọn chúng dám tới làm phiền vào thời khắc quan trọng như vậy, nhưng không sao cả, căn bản bọn chúng không kịp ngăn cản rồi!
"Thì ra là thế." Ngay lúc Bạch Thái với vẻ mặt cuồng nhiệt tiêu sái đi đến trước mái hòm khổng lồ xấu xí kia, trên đầu bà ta truyền đến một giọng nói.
Bạch Thái kinh ngạc ngẩng đầu, thấy Hạ Lạc Khắc đang phe phẩy đôi cánh dơi đã hoàn toàn phục hồi của mình, lơ lửng giữa không trung.
"Tôi còn chờ mong rằng có thể nhìn thấy ma pháp trận cổ đại mạnh đến mức nào, không ngờ nó sẽ thế này, một vạn năm qua, tất cả thầy trò của Học viện Linh Hồn đều trở thành vật quý để các người nạp điện sao?"
Hạ Lạc Khắc ôm cánh tay, lơ lửng trong không trung hỏi.
Bạch Thái không thể tin nổi nhìn vào quả cầu thủy tinh một cái, Hạ Lạc Khắc kia không phải đang trong quả cầu thủy tinh sao?
"Đừng nhìn, tôi đã nói đó là Ba La, trốn ra từ Ban Tạp Tư a, cô chưa từng nghe nói đến Ba La một trong 72 vị Đại Ác Ma sao? Nó không có bất cứ một thực thể gì, có khả năng ngụy trang thành bất cứ sinh vật ác ma nào."
Hạ Lạc Khắc cười nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.