Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 395: Tôi có một người bạn...




Translator: Wave Literature
Editor: Wave Literature
"Khủng hoảng kinh doanh?"
Hạ Lạc Khắc ngồi đối diện ở Ni Cổ Lạp Tư, hai tay đan vào nhau đặt trên đầu gối, cau mày lặp lại bốn chữ kia của Ni Cổ Lạp Tư.
"Đúng, Hạ Lạc Khắc đại nhân, chúng ta đang gặp phải khủng hoảng kinh doanh chưa từng có từ trước đến nay!"
Ni Cổ Lạp Tư chống hai tay trên bàn, anh ta cau mày, nét mặt tiều tụy, nhìn qua thật giống như đã rất lâu rồi chưa từng được ngủ một giấc ngon lành, ly trà hoa cúc đẫm máu trong phòng dường như không có bất cứ sức hấp dẫn gì với anh ta cả.
Đây là chuyện không bình thường, không có khả năng lại có người không thích trà hoa cúc đẫm máu, trừ Lị La, trong ấn tượng của Hạ Lạc Khắc, cô nàng này thích uống trà xanh.
Dã thú thích hồng trà? Nhưng không, anh ta đâu phải người.
"Ngay từ đầu tôi đã không cảm thấy việc tiếp quản Lâm Đông Thành là một chuyện đơn giản, nhưng tôi lại không nghĩ tới nó sẽ phức tạp như vậy."
Ni Cổ Lạp Tư lấy một chồng văn kiện từ trong ngăn kéo ra, sau đó đưa nó cho Hạ Lạc Khắc.
Hạ Lạc Khắc nhận văn kiện, bên trong ngay từ đầu đã có rất nhiều ảnh chụp, trong ảnh, là một đám người chết, tướng chết cực kỳ thảm, bôi đầy Mosaic.
Sau đó chính là một bản báo cáo đầy chữ, tiêu đều chính là:
(Sự kiện thương đội Hắc Hỏa Sơn bị tập kích)
"Thành chủ Lâm Đông Thành, ngài Dương Thông Đầu tôn kính.
Thật xin lỗi vì phải thông báo với ngài, thương đội vận chuyển vật từ cực kỳ quan trọng do tại hạ phụ trách, đã bị tập kích bởi thế lực tà ác không biết tên ngay tại Hắc Hỏa Sơn, toàn bộ hàng hóa được vận chuyển đều biến mất không thấy đâu, chúng tôi tìm được một vài người còn sống sót, nhưng rất nhanh bọn họ đều đã chết, không có một ai còn sống, chúng tôi nghi ngờ có thể bọn họ bị nhiễm khí độc do dung nham phun trào mà chết.
Bởi vì Hắc Hỏa Sơn đang trong thời kỳ hoạt động, dường như phun trào rát thường xuyên, người của chúng tôi lại không đủ, vì an toàn, chúng tôi hy vọng Lâm Đông Thành có thể phái đoàn điều tra chuyên môn đến, dù sao Dương Thông Đầu ngài cũng phải biết rằng, những hàng hóa này, đối với ngài, đối với Lâm Đông Thành, đối với liên minh thương nhân mà nói, đều cực kỳ quan trọng, hơn nữa còn là vật tư rất nhạy cảm!"
Nội dung còn lại, có liên quan đến một chút điều tra hiện trường, thân phận cùng với số lượng người chết."
Lúc nhìn đến số lượng người chết, Hạ Lạc Khắc có hơi kinh ngạc.
"2500 hộ vệ thương đội? Trong thảo luận báo cáo không có người sống sót là có ý gì..."
"Không sai, bọn họ toàn quân bị diệt, đại bộ phận người, thậm chí ngay cả thi thể cũng không còn..."
Vẻ mặt Ni Cổ Lạp Tư ngưng trọng, nói.
"Chúng tôi ngoài phải trả một chút tiền cho thân nhân người chết, còn phải trả lời chất vấn của công hội lao động, những thứ này còn dễ nói, liên minh thương nhân bên kia cũng đã có phương án đối phó, chuyện duy nhất khó xử lý chính là, những hàng hóa bị mất kia."
"Ừm, quả thật tôi có thể hiểu được sự khó xử của các anh, nhưng chuyện này cũng không phải chuyện khiến anh phiền lòng đi? Nhìn ý trong bài báo cáo này, hình như người phái thương đội này ra ngoài, là thành chủ Dương Thông Đầu mới đúng chứ? Tuy hiện tại anh ta là Tài Phán Trưởng của khu vực, nhưng chuyện này anh ta vẫn cần phải chịu trách nhiệm chứ?"
Hạ Lạc Khắc bỏ văn kiện sang một bên, Ni Cổ Lạp Tư gật gật đầu.
"Nếu nói đến tình hình chung, quả thật chính là như vậy, nhưng đây không phải chỉ là chuyện bên trong liên minh thương nhân chúng ta, mà là hoạt động thương mại của liên minh thương nhân chúng ta và công quốc phương Bắc, hàng là công quốc ủy thác cho chúng ta vận chuyển đến trung tâm thành phố ngầm. Nếu thật sự bị mất hàng mà nói, đừng nói đến Tài Phán Trưởng Dương Thông Đầu phải chịu trách nhiệm chủ yếu, mà ngay cả thành chủ Lâm Đông Thành là tôi cũng không thoát nổi liên quan, kẻ thù của tôi nhất định sẽ lấy chuyện này ra để công kích tôi."
"Aizz, nghe ra quả thật thật phiền toái, từ từ, tôi nhớ Hắc Hỏa Sơn là địa điểm du lịch nổi tiếng ở phía Bắc thế giới ngầm đi? Lộ tuyến thương mại ở đó hẳn phải vô cùng an toàn chứ?"
Hạ Lạc Khắc bưng tách trà hoa cúc đẫm máu lên, uống một hớp nhỏ, cả người dựa vào thân ghế, nhưng ánh mắt vẫn quan sát đến hình ảnh phía trước.
"Vâng, từ nơi này của chúng ta đến công quốc phương Bắc, lộ tuyến an toàn nhất là xuyên qua Hắc Hỏa Sơn, tuy đường xá có chút xa, nhưng vẫn là lộ tuyến ít bị tập kích nhất."
Ni Cổ Lạp Tư lộ ra vẻ mặt vô cùng đau đớn.
"Kia đúng là 2500 mạng người đó! Cuối cùng chỉ tìm thấy được không đến mười người, hơn nữa còn đều đang hấp hối, sau đó rất nhanh liền chết, còn lại ngay cả thi thể cũng không có! Đáng giận, nhưng trước khi chết..."
"Tôi biết rồi, thế này, thành chủ Ni Cổ Lạp Tư cần tôi làm gì? Nếu muốn tôi sắp xếp nhân viên đến cứu viện và tìm kiếm hàng hóa thì anh cũng biết, các con dân của tôi, mới vừa trải qua một hồi đại chiến, cả thể xác và tinh thần bọn họ đều vô cùng mệt mỏi, thống hận chiến tranh. Trên thực tế bọn họ đều là những người vô cùng yêu thích hòa bình, nếu thật có khả năng, ngay cả một con kiến bọn họ cũng không muốn giết, còn về vũ khí áo giáp? Bọn họ chỉ hận sao không ném nó tới lò luyện để chúng biến thành sắt vụn, đương nhiên, hiện thực tàn khốc không cho phép làm như vậy, anh cũng biết, tuy mặt ngoài thế giới ngầm rất hòa bình, nhưng bên trong cũng không phải như vậy."
Hạ Lạc Khắc ra vẻ bi thương nói xong, Ni Cổ Lạp Tư cũng mang theo vẻ mặt buồn rầu nói.
"Hạ Lạc Khắc đại nhân, con dân của ngài quả thật đã phải thừa nhận quá nhiều áp lực cùng khó khăn, tôi đương nhiên sẽ không đề xuất yêu cầu vô lễ này với ngài. Trên thực tế, người thừa kế của công quốc phương Bắc, Công Tước Á Lịch Sơn Đại đại nhân đã từng đến Lâm Đông Thành, sau đó còn từng ở trước mặt Tài Phán Trưởng Dương Thông Đầu biểu đạt kính ý với ngài. Tôi nghĩ, nếu ngài có thể dùng thân phận của mình nói vài lời hay ý đẹp giúp Lâm Đông Thành chúng tôi, để cho Á Lịch Sơn Đại thuyết phục cha anh ta không cần đến ủy ban ác ma lên án chúng tôi, để cho chúng tôi có nhiều thời gian hơn để điều tra xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, hàng của bọn tôi đã đi nơi nào, cũng là trợ giúp rất lớn đối với chúng tôi rồi! Đương nhiên, chuyện này cũng không phải để ngài làm không, tôi nhất định sẽ xin chỉ thị của thượng cấp..."
"Đợi một chút."
Ngay lúc Ni Cổ Lạp Tư đang nói chuyện, Hạ Lạc Khắc đột nhiên ngắt lời anh, anh suy nghĩ một phen, sau đó hỏi: "Chuyện này, anh không định dùng người của Lâm Đông Thành để phụ trách điều tra và xử lý chuyện này ư?"
"Đương nhiên không phải, từ khi xảy ra sự kiện hắc Hỏa Sơn bị tập kích, khiến cả thương đội đều biến mất, du khách nơi đó cũng không ngừng biến mất, không chỉ có vậy, các động vật hoang dã cũng bắt đầu trở nên táo bạo, ủy ban ác ma đã phong tỏa Hắc Hỏa Sơn, người bình thường không thể tiến vào nơi đó, nơi đó hiện tại thật sự quá nguy hiểm."
Ni Cổ Lạp Tư nói.
"Chúng tôi đã liên hệ với quân đoàn lính đánh thuê, anh cũng biết vì quanh năm đều hòa bình, cho nên hiện tại bọn họ đã tiếp nhận các hoạt động tư nhân, điều tra này, vệ sĩ này, hộ tống này, gia chính, còn có các hoạt động bắt gian nữa. Hành động điều tra lần này, tôi liền tìm một đoàn lính đánh thuê đến xử lí."
"Đoàn lính đánh thuê sao? Ừm... tiện cho tôi hỏi một chút về thù lao được không?"
Hạ Lạc Khắc rất nhanh nâng lên một bàn tay, cực kỳ bình tĩnh nói.
"À, thành chủ Ni Cổ Lạp Tư đừng hiểu lầm, tuyệt đối không phải tôi muốn kiếm một phần thù lao này nên mới hỏi đâu, chủ yếu là chuyện này có liên quan đến hai chúng ta, cho nên tôi không thể không quan tâm đến chuyện này được."
"Hạ Lạc Khắc đại nhân... Tôi thật sự rất cảm động."
Ni Cổ Lạp Tư lệ nóng doanh tròng, anh ta rất nhanh liền nói.
"Bởi vì chuyện có vẻ đặc biệt, hơn nữa còn vô cùng khẩn cấp, mặc dù khả năng là có chút thiệt thòi, nhưng chúng tôi vẫn định lấy ngàn vạn ma thạch ra trả thù lao cho chuyện này."
"Tôi nhận rồi."
"Vâng?"
"Tôi nói là, tôi nhận thay bạn tôi."
Hạ Lạc Khắc rất nhanh giải thích nói.
"Thật ra tôi có một người bạn, anh ta gọi là Ba La, đúng, giống y như tên Tạp Tư A vượt ngục kia, nhưng đừng hiểu lầm, chỉ giống cái tên thôi, anh ta có một đoàn lính đánh thuê, có tố chất tác chiến cùng năng lực điều tra vô cùng ưu tú, hãy tin ở tôi, chuyện này mà giao cho bọn họ làm tuyệt đối rất nhanh sẽ được giải quyết, chúng tôi rất nhanh sẽ điều tra ra nguyên nhân thành phố ngầm bị phá hủy!"
"Aizz? Bị phá hủy, từ từ Hạ Lạc Khắc đại nhân, chúng tôi còn không biết cái trung tâm thành phố ngầm kia có bị phá hủy hay không, trên thực tế muốn phá hủy trung tâm thành phố ngầm là vô cùng khó..."
Ni Cổ Lạp Tư hoảng sợ, vội vàng giải thích, nhưng rất nhanh Hạ Lạc Khắc đã mở tay ra.
"Tôi biết, tôi biết, nhưng làm việc không phải nên hướng về nơi tệ nhất để điều tra trước sao, hiển nhiên đối phương đã sớm có chuẩn bị mà đến, mục tiêu chính xác, chính là trung tâm thành phố ngầm kia, tám chín phần mười là kẻ thù của công quốc phương Bắc, hoặc là kẻ thù của liên minh thương nhân và Lâm Đông Thành, bọn họ không thể để trung tâm thành phố ngầm quá năm nay, tám chín phần mười là bị bọn họ phá hủy rồi."
"Đương nhiên cũng có khả năng, bọn họ sẽ lấy trung tâm thành phố ngầm đi để thăng cấp cái khác, chúng ta chỉ cần giữ chân bọn họ tại trung tâm thành phố ngầm, là có thể bù lại tổn thất đã mất, thậm chí còn kiếm được chút lợi nho nhỏ, nếu là do thành phố ngầm khác làm thì uỷ ban ác ma, tuyệt đối sẽ không cho phép và có trừng phạt thích đáng cho hành vi bạo lực này. Đương nhiên tôi chỉ nói là có khả năng."
Hạ Lạc Khắc giải thích nói xong, Ni Cổ Lạp Tư mới thoáng thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần đối phương không nhắm vào việc phá hủy trung tâm thành phố ngầm là được.
Nhưng dù sao chuyện này cũng rất quan trọng, nếu dùng đoàn lính đánh thuê để điều tra, trực tiếp tuyển dụng mà nói, chẳng may...
"Đúng rồi, thực lực của Ba La và lính đánh thuê của anh ta, tôi có thể lấy thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ và cả bản thân Hạ Lạc Khắc tôi ra đảm bảo, anh hoàn toàn không cần lo lắng!"
Hạ Lạc Khắc thấy Ni Cổ Lạp Tư còn đang do dự, lập tức vỗ ngực đẩm bảo nói.
Ni Cổ Lạp Tư thấy Hạ Lạc Khắc cũng đã nói như vậy, anh ta cũng không do dự nữa: "Tôi biết rồi, vậy thì phiền Hạ Lạc Khắc đại nhân nhé, để người bạn kia của ngài, dẫn theo nhóm người của anh ta, tới Lâm Đông Thành của chúng tôi tiến hành nhiệm vụ kết nối, bên tổ chức tình báo quân sự của chúng tôi cũng sẽ cung cấp trợ giúp lớn nhất cho bọn họ."
"Không thành vấn đề, mấy ngày nữa tôi sẽ dẫn bọn họ đến."
Hạ Lạc Khắc cực kỳ cao hứng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.