Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 342: Đây sự là lãng mãn của đàn ông




Translator: Wave Literature
Editor: Wave Literature
Sau khi mất tích ngày thứ mười, Vũ Trà một lần nữa login lại, có điều rất nhanh lại logout, bởi vì có vô số người chơi vây quanh hỏi cô ấy chuyện lung tung, những câu hỏi đều không ngoài vấn đề tình cảm, cùng với quan hệ giữa Á Sắt và Trảo Căn Bảo.
Với tính cách của Vũ Trà, lập tức làm chiến thuật ngửa ra sau ngã xuống đất, logout.
Các người chơi biết cô ấy logout, thế nhưng tiểu yêu tinh đang vui vẻ lại không biết, cô ấy mới nhìn thấy Vũ Trà login, xuất hiện ở trong vườn ươm, còn chưa tiến lên đã khoanh tay nói một câu: "Hừ! Mấy ngày nay tôi mới không giúp cô chăm sóc cây đâu!"
Sau đó liền thấy Vũ Trà bị những người chơi vây quanh trực tiếp té xỉu.
Lúc ấy Tiểu yêu tinh bắt đầu dùng súng máy phóng nước bọt "phì phì phì phì", làm một đám người chơi chạy trối chết.
Sau đó liền thấy tiểu yêu tinh khiêng Vũ Trà bỏ vào nhà cây nhỏ của mình.
Tiếp theo Á Sắt ra mặt, đăng một bài post trên diễn đàn, kêu gọi dừng việc này ở đây, đừng có ai thảo luận chuyện này nữa.
Đồng thời giải thích chuyện kỹ càng một lượt: "Gần đây nhìn thấy rất nhiều lời đồn, tại đây tôi xin giải thích một chút, Vũ Trà chỉ bởi vì nguyên nhân cá nhân, xử lý chuyện gia đình, cũng không phải giống mọi người suy đoán như vậy, về phần quan hệ giữa tôi và Vũ Trà với Trảo Căn Bảo, chúng tôi chỉ là bạn bè bình thường, cũng không phức tạp giống như mọi người nói, xin đừng truyền bá những lời đồn thổi vô vị như vậy."
Mặc dù Á Sắt đã lên tiếng, thế nhưng cũng không thể ngăn cản những người chơi tiếp tục bát quái, có điều lực chú ý của công chúng không thể kéo dài, nhất là trong thời gian xảy ra một chuyện khác.
Bang hội Long tộc võng du và liên minh Kiêu Phạn, hai bang hội đối địch này bởi vì vấn đề cửa hàng trên phố buôn bán mà vung tay đánh nhau, hấp dẫn một bộ phận lực lượng so sánh và quần chúng ăn dưa.
Mà quần chúng ăn dưa dư lại đều bị Bang hội Thành Trường An mới thành lập hấp dẫn.
Bang hội Thành Trường An mới, đa số thành viên đều là bang hội người chơi phiên bản ba, bằng vào tài lực lớn mạnh, trong khoảng thời gian ngắn mua mua mua, rất nhanh đã trang bị được một số lượng lớn người chơi có chức vụ tinh nhuệ, lực lượng mới xuất hiện, đồng thời sắp tới còn ngang nhiên khiêu khích Liên minh Tiên phong.
Dựa theo hội trưởng Thành Trường An là Người Thần Bí nói chính là: "Chúng tôi sẽ không đánh, muốn đánh liền đánh kẻ mạnh nhất."
Kết quả Liên minh Tiên phong chưa bao giờ xảy ra tranh chấp cùng Thành Trường An, sống mãi với nhau, thậm chí còn hẹn nhau đấu Bang hội.
Kết quả cuối cùng đương nhiên không cần phải nói, Liên minh Tiên phong kinh nghiệm phong phú đạt được thắng lợi, chẳng qua thông báo con số đầu người bị chết, lại làm cho tất cả các game thủ đều sợ ngây người.
Số địch Liên minh Tiên phong giết 210 người, số địch Thành Trường An giết là 99 người!
Liên minh Tiên phong lớn mạnh là điều hiển nhiên, thế nhưng lại tổn thất 99 người, không chỉ như vậy, vậy mà nhân số của Thành Trường An lại đột phá 200 người! Nói cách khác, bọn họ đã nhận đầy 300 người online theo quy định.
Trở thành bang hội lớn thứ hai ngoại trừ Liên minh Tiên phong, thu đầy ba trăm người!
Ánh mắt của các game thủ nhất thời bị Bang hội Thành Trường An này hấp dẫn.
Có điều chuyện này không liên quan quá lớn đến Hạ Lạc Khắc.
Thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, đại sảnh lĩnh chủ.
"Nhóm ma vương của địa ngục Minh Giới đã đền toàn bộ tiền, thông qua ủy ban ác ma chuyển tới thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ chúng ta, tổng cộng hai trăm vạn ma thạch, trong đó có một trăm vạn dùng làm phí trợ cấp cho những nhân viên đã chết, một trăm vạn khác là phí bồi thường tổn thất tinh thần mà Hạ Lạc Khắc đại nhân đã yêu cầu."
Y Phù Lâm cầm một phần văn kiện thật dầy, đang báo cáo với Hạ Lạc Khắc, Lâm Đông Thành bên kia chủ yếu là do Y Phù Lâm làm cầu nối, dưới sự trợ giúp của Học Phách, Y Phù Lâm hoàn thành công việc cầu nối tương đối thuận lợi.
Mặc dù năng lực làm việc của Y Phù Lâm không phải quá xuất sắc, xử lý chuyện không phải rất linh hoạt, nhưng cũng may cô ta vô cùng chăm chỉ, nhiệm vụ Hạ Lạc Khắc đưa cho cô ta cũng không phải quá phức tạp, phần lớn đều là làm dáng một chút tiếp đãi những người ủy thác. Làm dáng một chút tuyên bố nhiệm vụ với các game thủ, chăm chỉ là xong chuyện.
Dù sao có Bố Lỗ tồn tại, bất kể là ủy thác nhiệm vụ, hay là gửi nhiệm vụ đi, hoặc là kết toán nhiệm vụ, khen thưởng cho nhiệm vụ, đều có chế độ tích phân ghi lại, cũng không cần Y Phù Lâm làm cái gì, nói trắng ra là cô ta chỉ cần ngồi đó ngơ ngẩn là được.
"Ừm, vật tư mà liên minh thương nhân bồi thường thế nào?"
Hạ Lạc Khắc ngồi đằng sau bàn, nghe Y Phù Lâm báo cáo thì hỏi.
"Liên quan đến phương diện vật tư, liên minh thương nhân đều đã vận chuyển tới Lâm Đông Thành, sắp tới sẽ bố trí người vận chuyển đến thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ của chúng ta."
Y Phù Lâm tiếp tục nói.
Hạ Lạc Khắc gật đầu, bởi vì anh cứu được Lâm Đông Thành từ tay Tát Mạch Nhĩ, cho nên liên minh thương nhân quyết định tặng một phần khen thưởng và bồi thường nhất định, cũng không phải ma thạch, mà là một ít nguyên liệu để luyện kim và vật phẩm ma pháp.
Những vật liệu này mặc dù có ma lực, thế nhưng hàm lượng ma lực cũng không tính là quá cao, đương nhiên có thể thông qua cổng vận chuyển đưa tới đây.
Mà những vật liệu này, Hạ Lạc Khắc cũng đã có sắp xếp, đương nhiên coi như là vật liệu học cho người chơi làm ma dược trung cấp, còn có nguyên liệu cho Học Phách bên kia tiến hành chế tạo vật phẩm ma pháp. Đợi đến khi ma dược học và vật phẩm ma pháp đều phát triển, sau khi các người chơi nắm giữ những kỹ thuật, có thể thống nhất sắp xếp nhà xưởng tiến hành làm việc.
Những thương phẩm này, cuối cùng sẽ trở thành tiền tài của Hạ Lạc Khắc!
"Ừ, rất tốt, chuyện kiểm tra và sửa sang lại liền giao cho Học Phách làm đi, Y Phù Lâm, cô cũng rất vất vả, thật ra những việc này đều không nên phiền cô, chờ cô tìm được công việc rồi, cô cứ đi đi, nhiều người nỗ lực vì cuộc sống của mình, dáng vẻ này của cô, tôi cũng có chút ngượng ngùng."
Hạ Lạc Khắc nhìn Y Phù Lâm, vẻ mặt đầy ngượng ngùng.
"Không có gì, Hạ Lạc Khắc đại nhân, tôi vẫn luôn ở chỗ ngài không trả tiền, ăn uống đều là ngài cung cấp, nên ngượng ngùng phải là tôi mới đúng, về phần tìm công việc, tôi vẫn luôn nỗ lực, thế nhưng không biết vì sao mãi không thể trúng tuyển, haizzz."
Y Phù Lâm lộ ra biểu tình "thất vọng", quay sang nói với Hạ Lạc Khắc: "Trong khoảng thời gian này còn phải tiếp tục phiền Hạ Lạc Khắc đại nhân rồi."
"Không có việc gì không có việc gì, giúp đỡ người khác là niềm vui của tôi."
Hạ Lạc Khắc lắc đầu, nói một câu như thế.
Y Phù Lâm lộ ra biểu tình vui mừng và cảm động, Hạ Lạc Khắc đại nhân thật tốt bụng!
"Phát tiền lương đấy, em mau đi lĩnh đi."
Tân Ba đi ngang qua phòng thợ mộc, nói với Mộc Pháp Sa đang làm cơm.
"A? Ca ca anh giúp em lĩnh với, bây giờ em không tiện đi."
Mộc Pháp Sa cầm thìa trong tay không ngừng quấy nồi, trực tiếp nhặt con nhện dưới mặt đất ném vào trong nồi, cái nồi lớn nổi lên từng tiếng nổ "bùng bục bùng bục" màu xanh lục.
Rất nhiều người chơi đang xếp hàng chờ ngoài cửa hàng thợ mộc, còn có người chơi gõ bát kêu:
"Không có thể lực à! Lúc nào ăn cơm thế! Ăn xong tôi còn phải tiếp tục đi dọn gạch!"
"Làm nhanh lên làm nhanh lên!"
"Ăn cơm đi, tôi muốn mua đất để ăn!"
Hiển nhiên, người chơi ở đây đều vô cùng sốt ruột.
"Kêu la cái gì, kêu nữa tôi làm cho toàn bộ trang bị của mấy người nát hết!"
Tân Ba rống lên một tiếng với những người chơi đang xếp hàng ầm ĩ, các người chơi nháy mắt yên tĩnh lại, vẻ mặt vô tội nhìn Tân Ba.
Tân Ba lại đi vòng trở về.
Học Phách đang đứng bên ngoài đại sảnh cổng vận chuyển, mặt không thay đổi nhìn mọi chuyện, quay đầu nhìn về phía Tân Ba rồi đi về phía đại sảnh của lĩnh chủ.
"Học Phách, chúng ta đều bàn xong!"
Đằng sau Học Phách truyền đến giọng nói của Sừ Hòa.
Học Phách quay người lại, thấy đại sảnh cổng vận chuyển vốn dĩ đặt đầy rương lớn, hiện tại đã không còn một cái nào.
Có mấy địa tinh trên người đầy máu vừa nói vừa cười đứng ở đó, hiển nhiên bọn họ đã trải qua trận đấu thảm thiết, quỷ mới biết bọn họ dọn vật tư kiểu gì?
"Kiểm kê tổng cộng 1523 rương vật tư đều vận chuyển hoàn tất."
Học Phách kiểm lại một chút, sau đó nhìn mấy người chơi hưng phấn trước mắt.
Bọn họ đứng đây một hồi, sau đó vừa nói chuyện phiếm vừa rời đi cũng không chào hỏi Học Phách.
"Ai nha, nhiệm vụ này cũng quá đơn giản."
"Mỗi ngày đều có nhiệm vụ đơn giản như vậy thì tốt quá."
"Bên trong rương đựng thứ gì thế? Còn có xúc tu vươn ra đánh tôi đau quá."
"Tôi không biết, dù sao cũng không quá nặng."
"Mẹ nó, sao rương của tôi nặng thế?"
Học Phách đợi các người chơi rời khỏi, mới lặng lẽ lấy sổ tay ra viết vài nét bút:
(565: Dường như thế giới tinh thần của bọn họ có thể ra lệnh cho bọn họ, sẽ thông báo nhiệm vụ.)
(566: Nhiều vật liệu vật phẩm ma pháp như vậy, lượng công việc của tôi có vẻ lại phải tăng rồi.)
(567: Bọn họ rất sợ Tân Ba.)
(568: Ngày hôm nay phát tiền lương.)
"Két két két két..."
Trong đại sảnh Ma Năng tóe ra tia lửa chói mắt.
Kỹ sư công trình ma năng là Vưu Đạt đang cùng một đám yêu tinh, địa tinh, kobold đỉnh đầu có chữ chế tạo người máy to lớn có chiều cao năm mét, mà người quản lý những người này chính là một yêu tinh có tên là Ma Thằng Lý Công.
Có điều nói thật, Vưu Đạt nhiều lắm cũng chỉ hỗ trợ giải quyết một vấn đề sức mạnh mạng lưới Internet, cùng liên hệ với Lâm Đông Thành để tiến hành gia công một ít linh kiện, mà phần lớn công việc chế tạo nên người máy to lớn này, đều là yêu tinh, địa tinh còn có kobold làm.
Nói thật, tuy rằng bọn họ không ngừng tính toán, vẽ, thay đổi rất nhiều. Thế nhưng khi thấy người máy to lớn này sắp hoàn thành, Vưu Đạt vẫn rất có cảm giác thành tựu, theo bản năng cảm thấy đây là một sản phẩm của thời đại.
Dựa theo lời Ma Thằng Lý Công nói, chính là: "Người máy cao năm mét này, chúng ta ngồi trong khoang điều khiển, trải qua điều khiển đơn giản là có thể vận hành được bọn chúng, sau đó sử dụng bọn chúng vận chuyển một vài vật phẩm nặng, trang bị thêm mũi khoan là có thể nâng cao hiệu suất khai thác mỏ, khai quật. Thời gian tới, tôi định cải tạo những người máy này thêm một bước trở thành người máy chiến đấu, điều khiển bằng ma lực, còn có vật liệu cường độ cực cao, tôi sẽ có thể đánh nát đầu chó của lão Hạ!"
Tuy rằng không quá rõ ràng lão Hạ là ai, thế nhưng nghe có vẻ là một người rất lợi hại.
Vưu Đạt cảm thấy rất trâu bò, tuy rằng không suy nghĩ cẩn thận rốt cuộc con robot to lớn này trâu bò ở điểm nào, nhưng lúc đầu nhìn thấy nguyên mẫu của robot, trong lòng vẫn sinh ra một loại ý tưởng...
Đây là sự lãng mạn của đàn ông!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.