Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 317: Cốt truyện mới




Translator: Wave Literature
Editor: Wave Literature
(Ngủ đi mạng sống quan trọng hơn: Cướp đi vẻ ngây ngô còn được, ha ha ha.)
(Cái này rất thú vị: Đây là người có thể vẽ ra sao? Sao mà lớn lên siêu phàm thoát tục thế.)
(Tiểu ngũ nhà họ Tô: Căn nhà này sẽ bị ngập nước, cần phải đắp rơm rạ.)
(Gặp người ở phần sâu nhất sinh mệnh tôi: Oa! Thể loại thật xấu! Chém đầu hắn đi!)
(Xúc xắc bùng nổ: Với góc độ này, tôi sợ là anh muốn nhìn trộm dưới váy đó.)
...
Đại sảnh thành chủ thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, Hạ Lạc Khắc đang xem lướt qua bài post "Tay không chặt cây, sinh ra trong chiến tranh không hãi sợ bắt đầu lại từ đầu" trên diễn đàn.
"Hạ Lạc Khắc đại nhân, nhìn qua có vẻ công tác xây dựng thành phố tự do Duy Đa Lợi Á tương đối thuận lợi! Dựa theo tiến độ này, tôi tin rằng không đến một tháng là có thể tạo dựng lên một trấn nhỏ cung cấp cho năm nghìn người sinh hoạt."
Giọng điệu Bố Lỗ tràn đầy lạc quan.
"Ừ, quả thực như vậy."
Hạ Lạc Khắc gật đầu.
"Sau khi Duy Đa Lợi Á của chúng ta tạo dựng căn cứ điểm ổn định, có thể bảo đảm được sự sống còn, chúng ta có thể bắt đầu tinh luyện kim loại, rèn, sau đó chọn một vài nơi thích hợp, làm ra bọn cướp, ma thú trên mặt đất dần dần có thể làm dã thú, còn có thể mở một hiệp hội các nhà thám hiểm. Hai hiệp hội nhà thám hiểm trên và dưới mặt đất hoàn toàn có thể chia sẻ thông tin, người chơi của Duy Đa Lợi Á và Vĩnh Hằng Quốc Độ có thể cùng nhau cạnh tranh, ngoài ra Duy Đa Lợi Á trên thế giới mặt đất hoàn toàn có thể nhúng tay vào việc trong vương quốc nhân loại, có thể giả tạo một cái tuyên bố Ước Khắc Lĩnh, hoặc kéo một người tuyên bố Ước Khắc Lĩnh, sau đó dựa vào sức chiến đấu của năm nghìn người chơi, tranh giành Ước Khắc Lĩnh!"
"Sau đó lấy Ứớc Khắc Lĩnh làm căn cứ điểm, chủ động đầu hàng, gia nhập vương quốc nhân loại, rồi lại mượn hơi những quý tộc khác, khởi xướng hệ thống bầu cử trong vương quốc, lợi dụng sức chiến đấu mạnh mẽ của năm nghìn người chơi, đánh bại Vương Quốc Quân. Sau đó mạnh mẽ thi hành chế độ bầu cử, thông qua tuyển cử thượng vị, để Lị La trở thành nữ vương của vương quốc! Để lại một dấu ấn không thể xóa nhòa trong lịch sử loài người... Thông minh nha! Hạ Lạc Khắc đại nhân! Cho tới bây giờ tôi không hề nhìn thấy bất cứ chỗ có lợi nào đối với ngày trong việc thành lập thành phố tự do Duy Đa Lợi Á!"
Bố Lỗ gần như kêu lên, quay về phía Hạ Lạc Khắc nói.
"Nếu thật sự dựa theo lời anh nói, quả thực đối với tôi không có bất kỳ chỗ có lợi nào, thế nhưng nếu như phóng ánh mắt ra xa một chút, dùng những người chơi đó coi như công nhân, sức lao động, mà không phải chiến sĩ tùy tiện chịu chết, anh sẽ phát hiện thành lập một căn cứ điểm ổn định là một chuyện quan trọng và sáng suốt cỡ nào."
Hạ Lạc Khắc bưng cốc trà hoa cúc máu tanh lên, sau đó tiếp tục nói:
"Tôi từ trước đến nay không phải là một người lãnh đạo thích lấy bạo lực để giải quyết vấn đề, chúng ta phải nhìn vào nơi mà hai thế giới cùng bổ sung lợi ích cho nhau, ví dụ như gỗ dưới thế giới ngầm ít ót, thế nhưng khắp nơi đều là khoáng sản tinh xảo, cho dù là mỏ kim cương không đáng tiền nhất ở chỗ chúng ta, đưa lên trên mặt đất cũng sẽ trở thành mặt hàng nóng bỏng tay, chứ đừng nói đến ở chỗ chúng ta tùy tiện là có thể nhìn thấy khoáng sản vàng bạc. Tùy tiện gia công một chút, đưa lên trên mặt đất cũng có thể trực tiếp giàu có."
"Mà trên thế giới mặt đất có gỗ mà thế giới dưới lòng đất chúng ta khó khai thác, hơn nữa số lượng cũng cực kỳ ít, gỗ chắc gỗ mềm, hầu như tất cả các loại gỗ mà anh nghĩ đến đều có thể tìm được trên thế giới mặt đất. Ngoài ra, còn có nguyên liệu sản xuất luyện kim, nguyên liệu ma pháp thế giới dưới lòng đất không thể nào lấy được vân vân, thậm chí tôi chỉ trồng trà hoa cúc máu tanh trên đó, bởi vì không cần dùng ma pháp chăm sóc, chi phí tôi bỏ ra sẽ cực thấp, chỉ cần điểm này cũng có thể mang đến cho tôi một khoảng tiền lớn rồi."
Hạ Lạc Khắc giang hai tay ra, hít sâu một hơi:
"Bố Lỗ, anh vẫn không rõ điều này đại biểu cho cái gì sao? Tài phú vô cùng vô tận, khống chế việc buôn bán tài nguyên trên và dưới mặt đất, sẽ mở rộng lực ảnh hưởng của tôi tới bất kỳ ngóc ngách nào ở thế dưới trên và dưới mặt đất, một ngày nào đó trong tương lai, trên ma thạch sẽ in chân dung của tôi! Tiền tài đại biểu cho tất cả."
"Thì ra là thế, cho nên đại nhân Hạ Lạc Khắc mới có ý định coi Duy Đa Lợi Á là căn cứ buôn bán trong tương lai sao?"
Bố Lỗ cảm khái nói:
"Sau khi tích lũy đủ tiền tài, chúng ta có thể trang bị cho người chơi, mua quái thú chiến tranh sau đó sẽ bắt đầu từ Lâm Đông Thành!"
"A, cái này để sau rồi nói."
Hạ Lạc Khắc cầm lên một quả cầu thủy tinh, cầu thủy tinh xuất hiện bóng hình tịch mịch của anh, anh viết mấy chữ "Mã Khả Ba La" lên đó:
"Hiện tại chuyện đầu tiên phải làm chính là hoàn thiện cốt truyện, kể cả thế giới ngầm và thế giới trên mặt đất, để vật tư giữa thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ và thành phố tự do Duy Đa Lợi Á có thể lấy phương thức nào đó tiến hành bổ sung lợi ích cho nhau."
"Ý của đại nhân Hạ Lạc Khắc là muốn lợi dụng người chơi Mã Khả Ba La này sao?"
Bố Lỗ hỏi.
"Tại sao lại không chứ, một nhiệm vụ dẫn đường đơn giản, để cho anh ta có thể tìm được con đường đến Duy Đa Lợi Á, sau đó lợi dụng nhiệm vụ để cho anh ta tiến hành vận chuyển vật tư, hành trình hậu cần tuần hoàn, trong mỗi lần tiếp nhận nhiệm vụ đều cấp một điểm thưởng, những vật liệu này qua tay những người chơi có thể gia công thành rất nhiều thương phẩm khác nhau, tạo thành một chuỗi tuần hoàn tốt."
Hạ Lạc Khắc vừa nói xong, Bố Lỗ đã kích động khen ngợi:
"Suy nghĩ của đại nhân Hạ Lạc Khắc thật sự quá lợi hại! Tôi hoàn toàn không nghĩ đến điểm này, nhưng nếu chỉ là công việc, các người chơi rất nhanh sẽ phát hiện nơi không thỏa đáng. Cho nên tôi kiến nghị, những nhiệm vụ vận chuyển và gia công thương phẩm đều có thể coi như nhiệm vụ của trận doanh, hơn nữa chúng ta phải nhanh chóng cập nhật cốt truyện, tăng lên lực độ của trận doanh, tại đây đề cử hủy diệt mấy thành phố. Lâm Đông Thành chính là một lựa chọn tốt, tốt nhất là có thể chết vài người, tên Mị Ma Y Phù Lâm kia thế nào? Kéo ra ngoài tặng đi, dù sao cũng không làm được việc gì, mỗi ngày còn ăn cơm của chúng ta."
Đối với đề nghị của Bố Lỗ, Hạ Lạc Khắc cũng không trực tiếp trả lời, mà chỉ đặt lực chú ý lên trên người Mã Khả Ba La trong cầu thủy tinh, đồng thời nhè nhẹ rót ma lực vào trong cầu thủy tinh.
Mã Khả Ba La xoa xoa mồ hôi trên trán, trên thực tế anh ta cũng không cảm giác thấy toát mồ hôi, chỉ là mồ hôi hột ngăn cản tầm mắt của anh ta mà thôi.
Dựa theo con đường mà những người dân thành cổ nghèo khó chỉ, Mã Khả Ba La đã xuất phát hơn nửa ngày, ở lúc chính thức bắt đầu thử nghiệm lần ba.
Con đường phía trước còn bao lâu, Mã Khả Ba La cũng không xác định, thế nhưng xem lại tình huống thám hiểm Lâm Đông Thành lần trước, nếu ít cũng phải mấy ngày.
Có điều lúc Mã Khả Ba La chỉ nghỉ ngơi qua loa một chút, đang chuẩn bị tiếp tục đi thì trước mặt anh ta đột nhiên xuất hiện một ánh sáng xanh, xanh đến nỗi Mã Khả Ba La có chút hốt hoảng.
Trong cột ánh sáng xanh lục, mơ mơ hồ hồ có một bóng người đưa tay ra với Mã Khả Ba La:
"Người được lựa chọn, anh có nguyện ý tiếp nhận nhiệm vụ đã chỉ định trước này không?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.