Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 314: Lan Tư Lạc Đặc nghi ngờ




Translator: Wave Literature
Editor: Wave Literature
"A, nhanh như vậy đã phát hiện sao?"
Hạ Lạc Khắc cũng không bởi vì Lị La phát hiện hướng đi của ma lực, mà có bất kỳ vẻ hốt hoảng nào, rất bình tĩnh nói: "Lị La, đây chính là điểm mấu chốt có thể tấn công Thiên quốc tôi nói cho cô! Cô cho rằng tôi chỉ lừa cô đầu tư sau đó bỏ trốn không thấy tăm hơi, chạy đến đây mở ra thành phố ngầm?"
"Đúng vậy."
Lị La gật đầu.
"Không, đương nhiên không có khả năng!"
Hạ Lạc Khắc chém đinh chặt sắt nói: "Hạ Lạc Khắc tôi đã lúc nào lừa gạt cô chưa?"
"Lần trước, vào lúc mưu tính bị mất cướp đi kho báu của ma vương."
Lị La không chút suy nghĩ nói.
"Một lần kia chỉ là ngoài ý muốn, tôi nghĩ đã nói rất rõ ràng với cô."
Hạ Lạc Khắc tiếp tục nói: "Chúng ta tạm thời không đề cập đến chuyện trước kia, nhưng mà Lị La, lần này chúng ta phải đối mặt với một đội quân rất ghê gớm, đội quân có thể hỗ trợ chúng ta tấn công Thiên quốc! Mà thứ duy nhất đội quân này cần, chính là không ngừng được cô cung cấp ma lực."
"Đừng cho rằng tôi chỉ coi cô trở thành bình chứa đựng ma lực, cô là một người lãnh đạo, giống như thân phận tôi thiết kế cho cô, nữ công tước Lị La vĩ đại! Cô sẽ làm thủ lĩnh của bọn họ, dẫn dắt bọn họ đứng vững gót chân trên thế giới mặt đất, Duy Đa Lợi Á sẽ làm cây cầu, một căn cứ điểm kiên cố giúp chúng ta tấn công Thiên quốc."
"Đương nhiên, trước khi chúng ta tích góp lực lượng, chúng ta nhất định phải học được ngụy trang, trước khi đến thời cơ, cô phải sắm thật tốt vai nữ công tước của cô, học tập những tri thức và lễ nghi này nọ mà quý tộc cần, nếu như cô có thời gian."
"Ngoài ra, tôi tìm cho cô bốn nhân tài đến giúp cô quản lý, một vị là kỵ sĩ thất hồn lạc phách, anh ta là phạm nhân bị truy nã, còn là người bị trừng phạt, người vứt bỏ tín ngưỡng, quả thực sa đọa không chịu nổi, tôi cảm thấy rất thích hợp. Còn có một tinh linh, cậu ta là người theo chủ nghĩa ăn chay, chủ nghĩa bảo vệ động vật còn có chủ nghĩa bảo vệ môi trường, quả thực đơn giản, hiện tại đã bị tinh linh trục xuất, tôi biết người như vậy không dễ ở chung, thế nhưng tin tưởng tôi, cậu ta tuyệt đối thích hợp với chúng ta. Hai người khác là anh em người lùn, đều là trên có già dưới có trẻ, đàn ông trung niên mỗi tháng lo lắng khoản vay mua nhà, mất đi công việc, thậm chí sẽ giả vờ đi làm, tùy tiện sai bảo đi, bọn họ sẽ thành thật, tuy rằng tôi nghĩ cô sẽ không dùng đến bọn họ."
"Về phần thần quan kia, cô yên tâm đi, anh ta là tín đồ điên cuồng, người như thế dễ khống chế nhất."
Hạ Lạc Khắc lưu loát nói xong.
Lị La đợi một lúc, xác định Hạ Lạc Khắc không có gì muốn nói nữa mới hỏi: "Còn có điều gì khác cần tôi chú ý không?"
"Cơ bản thì những chuyện cần chú ý không có nữa, cô chỉ cần làm chính mình là tốt rồi, đừng để bại lộ thân phận, chỉ vậy thôi, chuyện còn lại giao cho tôi đi."
Hạ Lạc Khắc nhìn đồng hồ, sau đó nói: "A, trước nói đến đây thôi, chỗ tôi có rất nhiều người mới tới, tôi phải đi ra ngoài nói mấy câu, dù sao phân đoạn mấy người mới gia nhập tuyên thệ trung thành với lĩnh chủ là phân đoạn tất yếu."
"Nếu có chuyện gì thì bất cứ lúc nào cũng có thể dùng cầu thủy tinh tìm tôi, tôi vẫn luôn dùng kênh ma lực này."
Sau khi Hạ Lạc Khắc nói xong, hình ảnh trên cầu thủy tinh đột nhiên dừng lại. Mà Lị La nhìn thoáng những nhân loại, yêu tinh còn có các tinh linh đang hò hét ầm ĩ bên ngoài, suy nghĩ một chút, lẩm bẩm một câu: "Tuyên thệ trung thành sao..."
A Phi là một thanh niên rất có tiền đồ, ở trong trò chơi, anh ta có một mái tóc tím phiêu dật, ngũ quan bình thường. Còn có tư thế kiệt ngạo bất tuân của anh ta.
Cột sống toàn bộ cơ thể đều bị biến dạng, ngay cả khi đứng cũng khom eo, thậm chí đầu gối và đầu của anh ta còn thẳng với nhau, khiến cho lúc anh ta bước đi, thậm chí không có biện pháp nhấc chân, loại hình dạng vặn vẹo này đồng nghĩa với việc anh ta không thể nào chạy quá nhanh, chỉ có thể di chuyển từng bước giống như vịt.
Bạn hỏi tại sao A Phi lại tạo cho mình thành dáng vẻ này này?
Nặn người, A Phi rất chuyên nghiệp.
"Mẹ nó! Fan của lão cúc sao? Vậy mà thật sự nặn được một A Phi ra ngoài, cười chết tôi!"
"Rùa khổng lồ? Jasmine? Logan?"
"Xem ra cửa hàng Duy Đa Lợi Á xong đời rồi."
"Cười chết tôi rồi!"
...
Những người này là như thế nào? Lan Tư Lạc Đặc chưa từng gặp qua nhiều nhân loại, yêu tinh còn có tinh linh kỳ quái như vậy.
Ngoại trừ những người đẹp trai đến bùng nổ, xinh đẹp đến nổ mạnh cùng với dáng người hoàn hảo tuyệt đối, còn lại là những người xấu đến nỗi có thể nhớ đến dáng vẻ của cổ thần trong truyền thuyết, hoặc là dị dạng đến nỗi nhìn không ra được hình người.
Những người này là công nhân xây dựng sao? Công cụ của bọn họ đâu? Nón bảo hộ đâu? Đốc công đâu? Thậm chí ngay cả tài liệu xây dựng và máy móc cũng không có!
Gỗ xung quanh cũng có rất nhiều, thế nhưng căn bản không có đá! Ở gần đây cũng không có hang đá có thể khai thác, lẽ nào đám người kia định dùng gỗ để chế tạo một thành phố tự do?
Đây còn chưa phải điểm kỳ quái nhất, sau khi bọn họ đi ra từ cửa vận chuyển, liền bắt đầu điên cuồng nói chuyện phiếm, thậm chí đều không thèm để ý quần áo trên người bọn họ mặc ít như vậy, thời tiết hiện tại? Bọn họ không lạnh sao?
Hơn nữa vì sao nhân loại, yêu tinh, còn có tinh linh, ba loại sinh vật hoàn toàn bất đồng chủng tộc lại có thể đứng chung một chỗ giống như rất quen thuộc, lại còn trò chuyện vô cùng vui vẻ như vậy?
Lan Tư Lạc Đặc tự nhìn lại mình, anh ta ngay cả tên thần quan luôn lải nhải bắt anh ta đọc sách kia cũng không ở chung được, đừng nói là tinh linh và ải nhân.
Còn có, những ký tự màu xanh lục trên đỉnh đầu bọn họ là cái gì?
Lan Tư Lạc Đặc mang theo vô vàn nghi hoặc, thế nhưng căn cứ vào nội dung hợp đồng anh ta và Hạ Lạc Khắc ký kết, anh ta không thể cứ như vậy giữ lấy một người dùng sức dò hỏi, hơn nữa việc này cũng không lễ phép.
Mặc dù anh ta bị trừng phạt, bị lĩnh chủ trục xuất, nhưng trong nội tâm của anh ta, hành vi của anh ta vẫn là một người kỵ sĩ.
Ngay khi trong đầu Lan Tư Lạc Đặc chất đầy dấu chấm hỏi, đám nhân loại, yêu tinh còn có các tinh linh không ngừng đi ra từ cửa vận chuyển, số lượng đã sắp vượt qua một nghìn người.
Mà bất kể là chủng tộc sinh vật nào, khi số lượng của bọn họ vượt quá hạn mức, nếu như không có một người lãnh đạo xuất hiện, không thể tránh khỏi sẽ rơi vào hỗn loạn, trên thực tế dáng vẻ như thế này đã bắt đầu xuất hiện hỗn loạn. Lan Tư Lạc Đặc chú ý tới vài người đang cãi nhau, mà cãi nhau như vậy càng ngày càng nhiều, khi có người thử đi ra làm lãnh đạo, thậm chí có thể xuất hiện một trận chém giết đẫm máu!
Trong lúc Lan Tư Lạc Đặc lo lắng không thôi, cửa trên ban công tầng hai của lâu đài nhỏ đột nhiên bị người đẩy ra, sau đó nữ công tước Lị La kia bước ra dưới sự hỗ trợ của ba con chuột hamster.
Đám đông phía dưới nhanh chóng hét lên:
"A Vĩ đáng chết! Là vợ của tôi, đại thiên sứ Lị La!"
"Là chuột hamster Phì Trạch à, có điều nhìn ba bọn họ giống nhau ghê?"
"Suỵt! Đừng nói chuyện! Cốt truyện bắt đầu rồi!"
Từ từ, bọn họ quen biết sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.