Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 147: Bóng ma của thượng cổ di tích




Ta là một nữ quái mới tốt nghiệp chưa được ba tháng.
Trong vòng ba tháng, ta mất năm công việc liên tiếp.
Hôm qua thậm chí ta còn bị bắt và đưa vào đồn, nhưng may mắn thay đã có một vị ác ma cứu ta, cảm ơn Hạ Lạc Khắc đại nhân.
Không có nguồn thu nhập, ta phải trả lại căn hộ đang thuê, không có việc làm và phải ngủ trên đường phố.
Nhưng Hạ Lạc Khắc đại nhân đã chứa chấp ta, cho ta một nơi cư trú tạm thời, Hạ Lạc Khắc đại nhân đưa tôi đến ngục tối của ngài, nơi mà trước kia ta đã bán cho ngài.
Y Phù Lâm đã viết điều này trong cuốn nhật ký, sau đó ngẩng đầu nhìn một nhóm yêu tinh phía trước, đầu đội những văn tự màu xanh mà không thể hiểu được. Bọn hắn vây quanh ở hạch tâm đại sảnh thành phố ngầm,từng khuôn mặt ghé vào cổng, nhìn từ cửa sổ vào.
Vì đóng cửa, Y Phù Lâm không thể nghe thấy giọng nói của đám yêu tinh bên ngoài, nhưng khi chúng quay lại, đám yêu tinh kêu to:
"Chết rồi! Lão Hạ tưởng bị gay vậy mà mang nữ quái trở về đây!"
"Ta chết cười, tổ chế tác trò chơi lái xe trực tuyến?"
"Làm nhanh lên làm nhanh lên!"
"Bên trong trò chơi này làm sao có mô hình của nữ quái, trang phục mặc bảo thủ như vậy sao? Có phải là có ý định không đảm bảo cho người chơi?"
"Ta cảm thấy vẫn ổn."
"Oa! Ta khóc đây, Lão Hạ như vậy mà mang nữ quái trở về, trên diễn đàn đã khẳng định Lão Hạ và nữ quái ở cùng một phòng, nữ sinh như ta cảm giác như bị thất tình."
......
Y Phù Lâm cảm thấy mình và đám yêu tinh này không nên gặp nhau thì sẽ tốt hơn.
Y Phù Lâm lấy cuốn nhật ký của mình ra, tiếp tục viết:
Ngày đầu tiên bắt đầu cuộc sống mới:
Ta sẽ nhanh chóng nộp hồ sơ của ta, tìm một công việc mới, sẽ không ở mãi nơi này làm phiền Hạ Lạc Khắc đại nhân, tiền thuê nhà ta cũng sẽ trả....
...…..
"Ngày thứ hai:
Hôm nay có yêu tinh chết,
Bọn hắn mang theo thi thể của bạn đồng hành, đi tìm đại nhân của Vu Yêu.
Nhìn bọn hắn vừa nói vừa cười, ta cảm thấy thật kinh dị.
Đại nhân Vu Yêu kia chính là vị Học Bá nổi tiếng lừng lẫy, thiên tài ngàn năm mới gặp.
Không ngờ rằng Hạ Lạc Khắc đại nhân có thể thuê được Vu Yêu lợi hại như vậy, việc đãi ngộ nhất định sẽ rất cao."
......
"Ngày thứ tư:
Hạ Lạc Khắc đại nhân cầm một tờ báo và đưa cho ta xem, có vẻ như ta đã bị Lâm Đông Thành truy nã, bản sơ yếu lý lịch của ta gửi đi không nơi nào nhận.
Lúc đó ta hơi xấu hổ, nhưng Hạ Lạc Khắc đại nhân đã đảm bảo với ta rằng sẽ để ta ở lại vương quốc Vĩnh Hằng và không lấy tiền thuê nhà của ta.
Ta cảm thấy rằng ta phải làm việc thật chăm chỉ, ta nên làm một cái gì đó mà ta có thể làm.
Có rất nhiều vấn đề về yêu tinh nhưng ta không muốn để ý đến bọn hắn.
Bọn hắn đã chết rất nhiều vào ban đêm."
...…
"Ngày thứ sáu:
Ta muốn trở thành thư ký của Hạ Lạc Khắc, nhưng Hạ Lạc Khắc đã có một thư ký, là một con rồng đen nhỏ, còn gọi là Cẩu Đản.
Tại sao lại gọi tên như vậy?
Cẩu Đản giống như muốn cho ta một biệt danh, nhưng bị Hạ Lạc Khắc đại nhân quản lý.
Hạ Lạc Khắc đại nhân để cho ta đi làm nhân viên quản lý khu kinh doanh, đó là làm cái gì?
Rồng đen đều là tôi tớ của Hạ Lạc Khắc, thật sự quá lợi hại."
...…
"Ngày thứ chín:
Cuối cùng tôi cũng đã làm quen với nội dung công việc, chủ yếu ở khu thương mại, ngồi trong một căn phòng nhỏ bằng đá ở trung tâm, bọn hắn sẽ đến gặp ta để ký gửi một số vật phẩm, ta mỉm cười giả vờ ghi chép là được rồi, tại sao ta không thực sự ghi lại nó? Vì sau đó sẽ có người khác đến nơi này của ta để lấy những vật phẩm được gửi bán.
Những con yêu tinh kia gọi ta là: Nhân viên quản lý phòng đấu giá?
Cảm ơn trời đất, cảm ơn ma pháp của Hạ Lạc Khắc đại nhân, làm cho bọn hắn không có cách nào đụng vào ta chứ không ta nghĩ rằng bọn hắn sẽ leo lên người của ta để chạm.
Yêu tinh thật là đáng sợ."
....
"Ngày thứ mười:
Xuất hiện rất nhiều địa tinh, công việc ngày càng bận rộn.
Những con địa tinh cùng yêu tinh, bắt đầu bày quầy bán hàng ở chỗ ta.
Có vẻ như trong ngục tối các cung dài và cung ngắn đang bắt đầu xuất hiện, nhưng các yêu tinh khác có vẻ không thân thiện với các cung tên dài và ngắn.
Hạ Lạc Khắc đại nhân để cho ta hướng dẫn bọn hắn cách thu thuế, chính là cầm một tấm thẻ kì quái để lấy tiền, đồng tệ? Ngân tệ?"
...…
"Ngày thứ mười lăm:
Những con địa tinh và những con yêu tinh, càng tiếp xúc với bọn hắn, càng thấy bọn hắn kỳ quái.
Bọn hắn mang rất nhiều da cự tích đến đây giao dịch, mùi thật khó ngửi.
Bọn hắn thảo luận về sự tái sinh của Cẩu Đầu Nhân? Còn có Cẩu Đản.
Đợi đã, bọn hắn vẫn chưa thấy qua Cẩu Đản sao? Nó luôn luôn ở trong đại sảnh của Hạ Lạc Khắc đại nhân.
Vì sao Lâm Đông Thành muốn truy nã ta à? Không phải ta không bị nộp tiền bảo lãnh sao? Rất muốn đi làm và kiếm tiền để tự nuôi mình, không muốn Hạ Lạc Khắc đại nhân thêm phiền toái...
...….
"Ngày thứ hai mươi:
"Địa tinh điêu ngoa, yêu tinh điêu ngoa!"
(????) Hạ Lạc Khắc ngu ngốc! "
......….
Ngọn lửa đỏ phảng phất trên núi cao, màu xanh lục của ma pháp Địa Ngục Hỏa, vang dội trong không trung.
Một con rồng đen mập mạp cao khoảng một mét năm, mũ trùm đầu, đứng trên đỉnh núi, đứng bên một vạc nước bốc lên bọt khí màu xanh và một chất lỏng màu xanh biếc sền sện bên trong.
Một con yêu tinh trên đỉnh đầu có hai chữ [Gặt Lúa] đứng trước mặt một con rồng đen nhỏ, đằng sau hắn ta là một nhóm yêu tinh và địa tinh.
Cẩu Đản cầm một cái chén cũ nát, múc một chén chất lỏng sền sệt màu xanh biếc, sau đó đưa lên trước mặt, một tay nắm lấy hai tay đang nắm lại của [Gặt Lúa].
"Uống đi, con dân của vương quốc Vĩnh Hằng—— Đây là vận mệnh của các ngươi, các ngươi sẽ thành Cẩu Đầu Nhân."
Trong giọng nói của Cẩu Đản, mang một sự cám dỗ không thể cưỡng lại, khàn khàn và bí ẩn.
"Trứng của chó…." Gặt Lúa một tay cầm cái búa của mình, một tay nhận lấy chất lỏng xanh biếc mà Cẩu Đản đưa cho, nói:
"...…. Như vậy uống như thế nào?"
Cẩu Đản đưa một cái móng vuốt to lớn ra, hướng ra xa nói:
"Uống hết những thứ này."
Gặt Lúa với vẻ mặt kiên định, ngửa đầu lên và uống một hơi cạn sạch tất cả chất lỏng màu xanh biếc, cơ thể của hắn bắt đầu toát ra ánh lửa màu xanh.
Gặt Lúa cầm lấy cổ của mình, phát ra tiếng gầm rú đau đớn:
"Ah-ah ---!!"
Con yêu tinh phía sau cũng hét lên:
"Ngươi nói bị tê liệt đi! Không phải vờ vịt nữa! Làm nhanh lên, chúng ta đang cần thời gian để đi đánh!"
"Ta không muốn bắn cự tích đâu, danh vọng của ngư dân đầm lầy đang chờ ta kiểm tra!"
"Uống xong xuống đi! Nhanh để người kế tiếp uống! Ta muốn chuyển sinh thành Cẩu Đầu Nhân!!"
"Waaaa——a."
"Mọi người yên tâm, những người hét loạn nãy giờ đã bị ta đập chết."
.......
Trong ngọn lửa màu xanh lục bên trong hỏa trùng sinh, Gặt Lúa trở thành Cẩu Đầu Nhân, vừa bối rối với những người tuyển nhận bên cạnh, vừa nhặt áo giáp và vũ khí chất đống, kích cỡ của bộ giáp phải được sửa đổi, không thể dùng được, đối với vũ khí, thì vẫn có thể sử dụng được một chút.
Khi đã trở thành địa tinh, Á Sắt, Mai Xuyên Khốc Tử, Sylvanas và Nhiên Thiêu Hung Ngạo nhanh chóng chuyển sinh thành Cẩu Đầu Nhân.
"Các đại lão, chúng ta đi làm gì?"
"Kiểm tra danh vọng của ngư dân đầm lầy đi, vẫn chưa nhận được con chim hai chân đâu."
"Oa, danh vọng để đổi được chim hai chân là quá cao, các lão tử đều muốn đi kiểm tra bản sao của Vong Linh học viện."
"Ngư dân đầm lầy rất tốt, khắp người cự tích cũng đều là bảo vật, có thể có giáp da, với ta có tăng thêm một trăm phần trăm chiến sĩ bạo kích, ta cũng đồng ý đến ngư dân đầm lầy."
"Đầm lầy ngư nhân."
Năm người rơi xuống một cái hố không còn ma pháp của Địa Ngục Hỏa hướng đi về vương quốc Vĩnh Hằng cách đó không xa.
Trong thành phố ngầm của vương quốc Vĩnh Hằng, có rất đông người dân xung quanh, các công trường được xây dựng bởi những người chơi và căn cứ của những người lao động trong thành phố ngầm, những người chơi làm việc vì [ Giấc mộng] của họ, làm việc với khí thế ngất trời.
Một cảnh tượng hoàn toàn yên tĩnh, an tường và thịnh vượng.
Tại thượng cổ di tích số 85 đã bị bỏ hoang và không có nhiều người.
Một con yêu tinh đội mũ bảo hiểm an toàn màu vàng đang ngồi trên ghế và ngủ gật.
Phía dưới hố sâu cửa vào phù văn, loé lên ánh sáng màu trắng.
Ánh sáng chói mắt, đánh thức con yêu tinh gác cổng, hắn nheo mắt, đi đến chỗ cái hố để xem xét một chút.
Đến chỗ hố sâu mấy trăm mét, bắt đầu xuất hiện một vết nứt to có thể nhìn được.
"Cái quái gì …"
Con yêu tinh đội mũ bảo hiểm màu vàng bị choáng váng, trợn mắt há mồm, vết nứt càng lúc càng lớn.
Một giây sau, lối vào phù văn bỗng nhiên bị phá tan ra!
" Rầm------!"
Âm thanh ầm ầm bên trong, một thân hình màu đen đạp tung ra.
Mảnh đất cùng đá thạch nứt toác ra, hai bên hố sâu còn có bình đài, thân hình màu đen lao lên với tốc độ nhanh và đụng vào vỡ nát.
Đột nhiên bị tấn công, con yêu tinh đội mũ bảo hiểm màu vàng ngã xuống đất, và đá vụn từ trên cao rơi xuống mũ bảo hiểm của hắn, phát ra tiếng lộp bộp.
Một thân ảnh to lớn màu đen bay trên không trung, dang đôi cánh khổng lồ, rộng hàng trăm mét.
"Hãy để thế giới này... cảm nhận nỗi đau đi."
Từ trên cao, có một giọng nói mơ hồ.
Sau đó, một ngọn lửa đỏ, bùng cháy.
Ngọn lửa nuốt chửng mọi thứ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.