Em Mù Mới Yêu Anh

Chương 62: Ngoại truyện 3




Chuyển ngữ: Fei Ying
Biên tập: Iris
Mặc dù Tống Nam Xuyên đưa chuyện sinh con vào kế hoạch nhưng Bùi Anh vừa mới giành được vị trí ảnh hậu, giá trị bản thân cũng tăng lên nên có rất nhiều hợp đồng được công ty liên tục ký kết. Nếu quyết định sinh con vào lúc này thì đó cũng không phải là một lựa chọn tốt.
Cô thương lượng với Tống Nam Xuyên, quyết định lùi kế hoạch sinh con lại hai năm, chờ khi sự nghiệp của cô ổn định, vững chắc hơn sẽ suy nghĩ thêm về vấn đề này.
Mặc dù Tống Nam Xuyên thật lòng rất muốn có một cô công chúa nhỏ, nhưng nghĩ tới việc có thêm hai năm sống cuộc sống hai người với Bùi Anh thì cũng bằng lòng.
Trong hai năm này, Bùi Anh nhận lời diễn một bộ phim truyền hình, hai phim điện ảnh, một vài quảng cáo, còn lại là hợp tác với Kiều Dĩ Thần phát hành một đĩa đơn nữa. Lịch trình trong hai năm này của Bùi Anh kín đặc, chưa nói tới việc thu được danh tiếng, riêng tiền sữa bột kiếm được cũng dư sức có thừa.
Cuối cùng, dưới sự thúc giục kiên nhẫn không dừng lại của người hâm mộ suốt hai năm, Bùi Anh tuyên bố tạm thời rời giới giải trí, chuyên tâm chuẩn bị mang thai.
Tin này khiến cho không ít người hâm mộ kì cựu nước mắt tuôn rơi, hệt như là mình sắp sinh con vậy. Các ký giả tuyền thông cũng rối rít nhộn nhịp, tất cả đều chú ý tới động tĩnh cái bụng của Bùi Anh.
Bùi Anh nhìn đại quân thúc giục sinh nở trên internet, nghiêng đầu nói với Tống Nam Xuyên: “Xuyên Xuyên, em cảm thấy áp lực cho anh rất lớn đó.”
Tống Nam Xuyên nhướn nhướn mày, hỏi lại: “Vì sao?”
“Bởi vì nếu em mãi mà không có thai, họ sẽ cho rằng là do anh không được.”
Tống Nam Xuyên: “....”
“Á à, vậy thì thử xem xem rốt cuộc anh có được hay không nhé.” Anh không nói lời nào ôm Bùi Anh đặt lên giường.
Hai người cùng nhau nỗ lực cố gắng, rất nhanh chóng đã có tin mừng, dưới ánh mắt áp bức của Tống Nam Xuyên, Bùi Anh chia sẻ tin này lên Weibo đầu tiên, để chứng minh rằng anh rất được.
Bùi Anh v: Chào mọi người, hôm nay tôi đã đến bệnh viện kiểm tra, xác nhận đã mang thai rồi [xấu hổ] Mấy tháng nữa sẽ có một sinh mệnh nhỏ bé gặp mặt mọi người [trái tim]
Bây giờ mỗi một Weibo Bùi Anh gửi đi, chưa đến một phút đã có mấy trăm bình luận, thế nên cô chỉ mới uống một ngụm nước trong thời gian ngắn ngủi, các bình luận phía dưới Weibo đã nổ tung.
Trời ơi trời ơi, Bùi của em sắp làm mẹ!!! [yêu chị]
Cuối cùng cũng chờ được chị, may mà em chưa tắt thở!!!
Em bé sắp chào đời, không uổng công em thuốc giục suốt hai năm! Chúc mừng Bùi Bùi, chúc mừng Tổng giám đốc Tống! Để em suy nghĩ xem nên thúc giục cái gì tiếp theo!
Nhân dân khu tây nam đã gửi điện chúc mừng! Con gái Bùi của em với Tổng giám đốc Tống khi khóc sẽ rất xinh đẹp!
Hai năm đầu sau khi Bùi Bùi kết hôn với Tống giám đốc Tống, mấy kẻ nói muốn xem họ hòa thuân được bao lâu đâu? Bây giờ người ta còn sắp sinh con rồi kìa, mấy người còn có gì muốn nói nữa? [ngoáy mũi]
Có vài người vốn không chịu được cảnh người khác hạnh phúc [mỉm cười] chúc mừng Bùi Bùi cùng Tổng giám đốc Tống, phải chăm sóc bản thân thật tốt nhé, mong đời sinh linh bé nhỏ chào đời!
Bùi Bùi đồng ý với em, nhất định phải sinh con trai nhé! Em không gả đươc cho sếp Tống thì có thể gả cho bé cũng được! Đúng rồi, em năm nay mới mười ba tuổi, tính ra thì cũng không lớn hơn bé bao nhiêu đâu [xấu hổ]
Dưới sự trông mong tha thiết của người hâm mộ cả nước, cuối cùng cũng đến ngày dự sinh của Bùi Anh. Mấy tiếng cô nằm trong phòng sinh, lòng dạ Tống Nam Xuyên cũng bị thít chặt. Sau khi Bùi Anh được đẩy ra, anh gần như nhào tới ngay lập tức.
Sắc mặt Bùi Anh tái nhợt, vì ra nhiều mồ hồi mà tóc bết vào mặt. Tống Nam Xuyên nhìn thấy mà đau lòng, cau mày hỏi bác sĩ bên cạnh: “Cô ấy thế nào rồi?”
“Mất quá nhiều sức nên hơi yếu, nghỉ ngơi một hồi sẽ khỏe lại.”
Nghe lời bác sĩ nói Tống Nam Xuyên mới hơi thở phào nhẹ nhõm. Anh hôn lên cái trán nhễ nhại mồ hôi của Bùi Anh rồi mới nghĩ tới ra xem em bé.
Bùi Anh sinh được một bé gái, chao ôi là mềm mại, giống như một khối cầu tuyết trắng vậy.
Lần trước con dâu cả nhà họ Tống cũng sinh được một bé trai, thế nên cái em bé này là bé gái duy nhất trong nhà họ Tống. Vậy nên đứa cháu gái này ở nhà họ Tống rất được yêu thương nuông chiều.
Ngay hôm bé chào đời, bà nội tặng cho bé một ngôi biệt thự nhìn ra biển. Tống Nam Xuyên thấy nhà đã có người tặng, đành tặng cho bé đá quý - một viên ngọc Sapphire cao cấp trong truyền thuyết, xanh thẳm tĩnh lặng tựa như biển khơi.
Hai tin tức này gây chấn động toàn bộ làng giải trí, ngay cả một người qua đường cũng không nhịn được phải lên weibo quỳ lạy một phen.
Tặng xong quà sinh nhật, đặt tên cho công chúa nhỏ cũng là chuyện lớn hàng đầu. Mẹ Tống nói hồi mới mang thai anh cả, bà đã nghĩ trong tên nhất quyết phải có một chữ Giai, kết quả là đã nhiều năm trôi qua mà chữ này vẫn không có cơ hội xuất hiện...
Để hoàn thành mong ước của bà, tên của báu vật nhỏ nhà họ Tống sẽ có một chữ Giai này. Tống Nam Xuyên lại hỏi Bùi Anh có đặc biệt yêu thích chữ nào không, Bùi Anh suy nghĩ một lát rồi nói, cô chỉ mong con gái có thể vui vẻ cả đời không âu lo, thế nên cô chọn chữ Nhạc.
Vậy là cuối cùng tên của công chúa nhỏ cũng được quyết định, là Tống Giai Nhạc
Đến tận khi Bùi Anh kết thúc một tháng ở cữ, sức nóng từ sự ra đời của Tống Giai Nhạc vẫn chưa ngừng lại. Đúng lúc này Đường Cường tới tìm cô, đầu tiên là tặng em bé quà gặp mặt, sau đó lại cùng Bùi Anh nhắc lại chuyện cũ: “Cô Bùi, còn nhớ hai năm trước tôi đã đề nghị cô chuyển sang công ty Khải Hoàng chứ? Bây giờ hợp đồng của cô và Thắng Cảnh cũng sắp hết hạn, dù có chuyển sang công ty chúng tôi cũng là điều dễ hiều.”
Thật sự là Bùi Anh không nghĩ Đường Cường còn nhớ chuyện này, cô mím môi suy nghĩ, Đường Cường vẫn tiếp tục thuyết phục cô: “Trần Thắng không phải kẻ ngu, hai năm qua lịch trình của cô rất nhiều, kiếm cho anh ta không ít tiền, cho dù là có ân tình gì thì cũng đã trả hết, Khải Hoàng có thể cho cô một bệ đỡ và một không gian phát triển tốt hơn. Thêm nữa, nhờ sự thành công của cô, Thắng Cảnh cũng tìm được một nhóm người mới căn bản khá tốt, dù cô ra đi cũng sẽ có người kế cận.”
Đường Cường trò chuyện với Bùi Anh suốt nửa giờ, cô thật sự có hơi dao động, không chỉ bởi vì tài ăn nói của anh ta, mà còn vì điều kiện anh ta đưa ra.
Trước khi cô mang bầu, Trần Thắng có tìm cô để trao đổi chuyện hợp đồng. Thỏa thuận hợp đồng cô cũng đã xem, mặc dù tốt hơn nhiều so với hợp đồng đã ký trước đó, nhưng so với điều kiện Đường Cường đưa ra thì đúng là một trời một vực.
Bùi Anh bây giờ đã có con, theo bản năng sẽ suy nghĩ làm sao kiếm được nhiều tiền, mặc dù về chuyện nuôi đứa bé này về cơ bản cô không cần bận tâm chuyện tiền bạc.
Nhưng mà ai lại đi chê tiền nhiều chứ?
Dựa vào ba tấc lưỡi của Đường Cường, cuối cùng cũng lôi kéo được Bùi Anh về đầu quân cho mình, Bùi Anh vừa quay lại đã truyền ra tin tức này, giới giải trí lại rúng động một lần nữa.
Nếu đã về với chủ mới thì đương nhiên phải cố gắng thể hiện cho tốt, nhưng mà cô vừa sinh Giai Nhạc nên vẫn muốn dành nhiều thời gian ở bên con gái. Cũng may Đường Cường là người nặng về chất không nặng về lượng, chỉ giúp cô nhận lời một phim, không nhận các công việc lặt vặt khác.
Thời gian một năm trôi qua rất nhanh, công chúa nhỏ Tống Giai Nhạc vui mừng chào đón sinh nhật một tuổi của mình.
Bạn nhỏ Tống Giai Nhạc mới một tuổi đã biết gọi bố mẹ, lần đầu tiên Tống Nam Xuyên nghe con gái gọi tiếng ba đã kích động mà lôi kéo Bùi Anh “chiến đấu” cả đêm.
Tất nhiên, chuyện quan trọng chính là tiệc sinh nhật của bạn nhỏ Tống Giai Nhạc. Tống Nam Xuyên dứt khoát thay đổi ngôi biệt thự ông bà nội tặng bé thành một lâu đài, tìm một đoàn xiếc tạp kỹ tới biểu diễn.
Anh mời rất nhiều bạn bè thân thiết, có rất nhiều người nổi tiếng trong giới nghệ thuật. Tiệc sinh nhật một tuổi của bạn nhỏ Tống Giai Nhạc lại lần nữa tạo được tiếng vang trong nước
Có phóng viên còn viết một bài báo tám trăm mười tám chữ, đếm kỹ những món quà bạn nhỏ Tống Giai Nhạc mới một tuổi nhận được suốt một năm qua, cũng ước đoán sơ lược tổng giá trị.
Kết quả không tính thì không biết, tính rồi mới bị dọa cho giật mình, kể từ thời điểm ra đời đến nay, bạn nhỏ Tống Giai Nhạc đã trải qua tổng cộng là hai lần sinh nhật, nhưng đã nhận được chỗ quà tặng lên tới mười hai tỷ đồng....
Đông đảo cư dân mạng bị mấy con số này làm tổn thương sâu sắc... Ban đầu là ai nói Tống Nam Xuyên sẽ không cưới Bùi Anh, cưới rồi cũng sẽ không bền lâu! Các người mau đứng ra đây cho chúng tôi chém mấy đao giảm bớt bực bội đi!
Mặc dù cư dân mạng bị giày xéo về tinh thần, nhưng người nhà họ Tống dường như không biết mệt mỏi cứ đắp tiền lên người bạn nhỏ Tống Giai Nhạc.
Trong yến tiệc sinh nhật một tuổi, ngoại trừ việc ăn uống rồi khoe khoang con gái mình thì Tống Nam Xuyên cũng chuẩn bị cho bé bắt đồ vật đoán tương lai. Trên thảm đỏ đặt không ít đồ đạc, có ngọc quý, có nhân dân tệ, có đô la...
Bùi Anh nhìn mà nhức đầu, đây là triển lãm tiền nội địa à!
Cô nghiêng đầu sang chất vấn Tống Nam Xuyên, anh đáp: “Chẳng phải cũng có búp bê Barbie cao cấp phiên bản giới hạn và túi xách trẻ con hàng hiệu đấy thôi?”
Bùi Anh: “...”
Cô không muốn lúc con gái còn nhỏ như thế đã bị vấy bẩn tâm hồn đâu!
Nhưng mà bạn nhỏ Tống Giai Nhạc của chúng ta, dưới sự tiến đánh trong vòng ba trăm sáu mươi độ không góc chết của tiền vàng lại chọn một cái thước tam giác tầm thường nhất.
Tống Nam Xuyên: “...”
Là ai đã bỏ thước tam giác vào! Cái vật này sao mà xứng với công chúa nhỏ nhà ta!
Ngược lại Bùi Anh thì rất kinh ngạc vui mừng nói: “Nhạc Nhạc thích thước tam giác, hay là thích toán học? Tương lai có khi lại trở thành một nhà toán học ấy chứ.”
Tống Nam Xuyên: “...”
Không có cửa đâu! Ai nói công chúa nhỏ nhà mình phải làm nhà toán học chứ! Anh không đồng ý!
Anh không thể không tưởng tượng hình ảnh con gái mình đeo một cái kính dày cộp không thấy mắt, tóc tai rũ rượi ngồi trước bàn tính toán chứng minh định lý toán học.
Quá đáng sợ!
Nhưng kết quả lại chứng minh, lo lắng của anh là dư thừa, bởi thành tích toán học của Tống Giai Nhạc... còn kém hơn cả kết quả môn tiếng Anh năm đó của mẹ mình…
Trong tiệc sinh nhật một tuổi tại sao con bé lại chọn thước tam giác đã trở thành nghi vấn lớn nhất trong đời Bùi Anh.
Thấy con gái mang về không biết bao nhiêu bài thi toán học không đạt tiêu chuẩn, Bùi Anh cảm thấy trong lòng rầu rĩ.
Cô xoa đầu Tống Giai Nhạc, hỏi bé: “Nhạc Nhạc, con có thích toán học không?”
Tống Giai Nhạc nhăn nhăn cái mũi nhỏ, lắc đầu nói: “Không thích.”
Bùi Anh lại hỏi: “Có thích cái thước tam giác kia không?”
Tống Giai Nhạc vẫn lắc đầu: “Không thích.”
Bùi Anh: “...”
Thế thì tại sao con lại chọn thước tam giác! Con nói mẹ nghe đi!
“A, nhưng mà ở trường tiểu học có một anh rất giỏi ạ, con nghe nói anh ấy giành chức vô địch Olympic toán học đó, hiệu trường trong lễ chào cờ toàn khen ngợi anh ấy.”
“Thế sao?” Bùi Anh chẳng quan tâm con của người khác thì Olympic được giải nhất, cô chỉ biết là Tống Giai Nhạc lại không đạt điểm môn toán học.
“Hôm nay hiệu trưởng mời anh ấy lên sân khấu nói chuyện, anh trai nhỏ tóc xoăn xoăn, rất đáng yêu.”
Bùi Anh thả lỏng đầu óc một lát, đột nhiên ý thức được cái gì đó, xoay đầu lại hỏi cô bé: “Vậy con có thích anh trai nhỏ tóc xoăn không?”
“Có ạ!” Tống Giai Nhạc mạnh mẽ gật đầu một cái.
Bùi Anh: “...”
Thì ra thước tam giác là tiêu chuẩn chọn chồng sao??!
Tống Nam Xuyên vừa về nhà, thấy hai người Bùi Anh và Tống Giai Nhạc mắt mẹ trừng mắt con. Không cần hỏi anh cũng đoán được, chắc là Tống Giai Nhạc thi toán học lại không qua rồi.
Anh đi tới ghế salon ngồi xuống, ôm con gái nhỏ đặt lên chân mình, nói với Bùi Anh: “Nhạc Nhạc còn nhỏ, em không nên ép buộc con bé quá, học toán không giỏi cũng không sao, có thể tính toán được chi tiêu hàng ngày là đủ rồi.”
Bùi Anh nghiêng đầu sang, nhìn về phía anh cười ha ha: “Vừa rồi con bé nói, nó thích một anh trai nhỏ tóc xoăn học rất giỏi đấy.”
Tống Nam Xuyên: “...”
Bầu trời nổ một tiếng sấm, bổ thẳng xuống đầu anh.
Con gái anh còn nhỏ như thế, sao mà đã biết thích con trai!
Nét mặt nghiêm túc đặt Tống Giai Nhạc xuống đất, anh hỏi cô bé: “Anh trai nhỏ nào? Tên là gì? Năm nay bao nhiêu tuổi? Nhà ở đâu? Bố mẹ là ai?”
Bùi Anh: “...”
Một loạt câu hỏi của Tống Nam Xuyên làm Tống Giai Nhạc bị hỏi đến chóng mặt, cô bé nghiêng cái đầu nhỏ, chọn một câu mình nhớ được để trả lời: “Anh trai nhỏ hình như tên là Kỳ Nhượng, có ba là một nhà toán học ạ!” Đăng bởi: admin

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.