8.
Khi Hác Cung nhìn thấy Mai Nhân, trong mấy giây biểu tình của hắn hoản toàn trở nên choáng ngợp tới trống rỗng… Thôi thì có thể nói là do ‘ước mơ thành sự thực’ đó mà…
Mặc dù ở một level nào đó mà nói thì khẩu vị của ước mơ này hơi bị nặng…
Trên tầng thượng của toà nhà Khoa Học và Công nghệ, hắn bày 600 cây nến thơm thành một hình trái tim lớn, còn mua pháo hoa, là loại pháo hoa hoành tráng chỉ bắn vào năm mới.
Vào thời điểm bắn lần đầu tiên, Mai Nhân chấn động ngây ngất, anh và Hác Cung ngồi khoanh chân trong hình trái tim, ngắm bầu trời lấp lánh sắc màu.
Hác Cung nhìn đầu gối hai người dựa vào nhau nói: “Giày vừa chân không?”
Mai Nhân mới tỉnh táo lại, cúi đầu liền phát hiện Hác Cung cũng đang đi kiểu dáng đó, chỉ là hắn đi đôi màu đen.
Hác Cung đắc ý đung đưa chân: “Giày đôi.”
Má Mai Nhân đỏ hây hây, anh không dám nói chuyện nên đành gật đầu thiệt mạnh.
Anh càng như vậy Hác Cung càng muốn bắt nạt, ghé mặt qua xấu xa nói: “Nếu thích thì bạn hôn hôn mình đi.”
Mai Nhân bó tay, anh thực sự không rõ nữ sinh bình thường sẽ phản ứng thế nào, chỉ đành cứng nhắc thơm nhanh lên má Hác Cung, dù sao thì thiếu nữ trong manga bình thường đều như vậy… Anh đã quên khuấy mất mấy bộ manga dành cho thiếu niên, không được thì còn mấy dạng như Gintama [32], còn về manga BL [boylove] thì… Stop! Chuyện này không thảo luận thêm nữa…!
[32] Gintama: một bộ truyện tranh Nhật Bản thể loại hành động, harem, hài, phiêu lưu. Câu chuyện xoay quanh cuộc sống thường ngày của samurai hành nghề tự do Sakata Gintoki cùng hai đàn em Shimura Shinpachi và Kagura.
Hai người cắt bánh kem ăn, vì vừa ăn vừa xem pháo hoa, Mai Nhân vô thức ăn lem nhem cả tay lẫn mặt, lớp make-up bị trôi cũng chẳng biết, còn mút mút đầu ngón tay.
Hác Cung nhìn anh ăn xong lại nấc cục, vừa nghiêng đầu vừa chu chu mỏ nhìn hắn.
Hác Cung ôm ngực, không nhịn được cười lắc lắc đầu, thở dài: “Có cần đáng yêu tới vậy không…”
Mai Nhân chẳng nghe rõ, còn định nhích sát lại thì bỗng bị đối phương giữ lấy gáy.
Hác Cung dán lên môi anh, giơ tay che mắt anh lại.
Khi hôn được một nửa thì Hác Cung dừng lại, hắn dở khóc dở cười ôm người vào lòng, hai tay dịu dàng xoa lưng Mai Nhân: “Nào, hít vào, thở ra… hít vào, thở ra…”
Cằm Mai Nhân đặt trên lưng Hác Cung, thiếu oxy nghiêm trọng, hai tai điếc vù vù. Nhưng trong quá trình dần dần tỉnh táo lại, anh dường như nghe thấy Hác Cung dịu dàng tỏ tình.
“….Anh thích em.”