Du Hành Ký

Chương 28: Tập Đoàn Đại Hồng




Cô đẩy Đức đến trước một tảng thủy tinh đang lơ lửng trên không trung:
- Đặt tay vào đây, sau đó tập trung tinh thần lực, năng lượng vân vân vào nó. Màu sắc của tảng đá này sẽ thể hiện lên đặc tính của năng lượng, dạng năng lượng và độ mạnh yếu!
Đức làm theo lời Linh Duyên. Đầu tiên là cậu dồn tinh thần lực vào tảng đá. Nó nhanh chóng trở thành một màu đỏ tươi, sau đó pha lẫn một chút đen đặc. Dần dần màu đen bắt đầu lan ra, và nhanh chóng bao trùm lấy màu đỏ. Linh Duyên nhìn thấy cảnh này thì nhíu mày:
- Hỏa linh căn sao? Tinh thần lực của anh có mang theo một lượng lớn hơi thở của lửa, tuy nhiên cái phần màu đen này là gì? Đúng là Dị Linh giả có khác, rất không phụ lòng chữ “dị” trong tên mình!
Đức đã sớm toát mồ hôi hột khi nhìn thấy ánh sáng đen đó. Linh Duyên có thể không rõ, nhưng cậu rất rõ ràng về thứ màu đen đó đại diện cho cái gì. Chính là Quỷ Huyết đang chảy trong người cậu. Cậu đã vô tình quên đi thứ mà đã cứu mạng cậu khỏi căn bệnh hiểm nghèo bấy lâu nay. Hơn bất cứ ai, Đức rất rõ về những cảm xúc tiêu cực mà quỷ huyết đã ảnh hưởng lên cậu. Với Đức, quỷ huyết bây giờ đã có phần nguy hiểm. Cậu có thể cảm thấy được mặc dù con quỷ bên trong còn non yếu, có một lúc nào đó nó sẽ quay ra khiến cậu lâm vào tình cảnh không thể ngóc đầu được. Ném suy nghĩ phức tạp về quỷ huyết ra đằng sau, Đức quan sát viên đá một cách kĩ lưỡng. Nếu để ý kĩ, cậu có thể nhận ra rằng viên đá này đang liên tục dồn nén tinh thần lực của cậu lại, tạo thành những luồng sáng di chuyển bên trong nó.
- Tinh Thần lực Linh Sư nhị cấp!
Linh Duyên sợ hãi hô! Cô đã từng thấy nhiều người có chỉ số cao hơn cấp độ của bản thân rồi, ngay chính cô cũng thế. Nhưng có chỉ số cao hơn qua cả một cái cấp bậc lớn thì cô chưa từng thấy. Phải biết rằng, tinh thần lực để vượt qua bình cảnh của Linh Đồ mà tiến thẳng vào Linh Sư là rất khó! Hai mắt cô phát sáng nhìn Đức:
- Vũ, anh có thể trở thành một phù thủy, pháp sư hoặc thầy đồng! Với tinh thần lực và ý chí cao như vậy, những hướng phát triển thiên về tinh thần thực sự rất thích hợp với anh!
- Vậy còn sư tỷ? Sư tỷ chuyên về cái gì?
Linh Duyên mỉm cười, cuối cùng cô cũng có cơ hội thể hiện với người sư đệ kém tuổi mình này. Cô dẫn Đức đi vào một hành lang màu trắng, cả hai người bước vào một căn phòng cao khoảng mười mét, rộng mấy trăm mét vuông. Nó như một cái nhà thi đấu cỡ nhỏ vậy.
Mà chính là như thế.
- Khởi động trình tự mô phỏng, người dùng: Ôn Thị Việt Phương, Bắc Phủ, An Toàn Khu thành Thái Từ, mã số:……..
Một khu rừng rậm từ từ hiện ra khiến Đức hoảng hồn. Linh Duyên mỉm cười:
- Đây chỉ là linh thuật ảo thuật của khu tập luyện thôi, không cần phải bất ngờ như vậy.
- Ôn Thị Việt Phương?
- Đó là tên thật của em, anh chưa nghe nói đến dòng họ nhà họ Ôn hay sao?
Tại Lạc Việt này, có tồn tại vô số những thế lực. Mà trong những thế lực đó, đứng đầu chính là Hoàng tộc. Hoàng tộc ở đây không chỉ những người đứng đầu chính phủ thế giới, mà họ trực tiếp nắm trong tay quân đội. Hoàng tộc là một khối liên minh của các triều đại cũ của Việt Nam, hay chính là của Lạc Việt, đứng sau hậu thuẫn tại Linh Giới. Trong đó bao gồm Lý, Triệu, Mai, Phùng, Ngô, Đinh, Lê, Trần, Mạc, Trịnh, Nguyễn. Sau hàng ngàn năm tranh đấu, Hoàng tộc hiện nay chỉ còn lại Lý gia, Trần thị, Lê tộc, Mạc phủ và Nguyễn phường là nắm trong tay cương vị, được người đời tôn vinh là Tứ Trấn Gia Tộc. Bốn gia tộc này cùng các gia tộc nhỏ hơn như Triệu, Mai, Phùng vân vân đại diện cho tinh thần dân tộc của người Lạc Việt, tuy không trực tiếp điều hành đất nước nhưng là lực lượng trung kiên để bảo vệ tổ quốc.
Về tài chính, chúng ta không thể coi thường được tập đoàn Đại Hồng và công ty Thống Nhất. Tập đoàn Đại Hồng được thành lập bởi một người miền núi, ông Ôn Văn Khánh, cũng chính là cha của Linh Duyên. Trước đây ông sống tại An Toàn Khu thành Thái Từ, một tòa thành nằm tại phía bắc Thành Xác Cáo. Là một người khôn ngoan khác người và có phần lanh lợi, ông đã bước vào con đường kinh doanh khi chỉ mới mười ba tuổi, thành công đánh ra được một sự nghiệp vĩ đại đó chính là độc quyền gần như 100% các ngành nghề về chế tác thiết bị điện tử, cũng như nghiên cứu khoa học kỹ thuật đều do tập đoàn của nhà họ Ôn bỏ tiền ra đầu tư. Trước đây có một kẻ phản bội lại tổ quốc mà ly hương về các Vực khác đã từng lên tiếng chê bai người Lạc Việt nghèo nàn, không có trí tuệ. Ôn Văn Khánh cùng tập đoàn Đại Hồng đã chứng minh cho cả thế giới thấy sức mạnh của người Lạc Việt! Vùng đất Âu Vực đã bắt đầu được đưa vào sử dụng hai mươi năm trước, đây là một kỳ tích vĩ đại. Lần đầu tiên, loài người đã sử dụng khoa học công nghệ để đưa một địa vực nhân tạo lên không trung! Chỉ sau hai mươi năm, vô số các quốc gia đã phải bỏ tiền ra mua của tập đoàn Đại Hồng những mảnh địa vực nhân tạo như vậy, tuy nhiên chỉ có Âu Vực mới là mảnh địa vực to lớn nhất, vĩ đại nhất!
Bởi thế cho nên, Ôn Văn Khánh cũng chính là Âu Chủ, ngang bằng với Lạc Đế là Nguyễn Tường Thiên của Lạc Vực.
Nghe Linh Duyên giải thích, Đức toát hết mồ hôi hột nhìn cô:
- Vậy em không khác gì công chúa của Lạc Việt rồi?
Cô hất hàm lên nhìn cậu:
- Tất nhiên!
- Vậy tại sao em lại trở thành đệ tử của Hóa Đạo Tự?
Linh Duyên chợt buồn bã. Đức cảm thấy mình vừa chạm đến một điều thầm kín gì đó của cô gái này. Cậu nhanh chóng chuyển chủ đề:
- Ờm, vậy sư tỷ đại nhân có thể cho tiểu đệ thấy được năng lực của người chứ?
Linh Duyên bật cười, tay cô như làm ảo thuật rút ra một lưỡi kiếm màu đen thui được làm từ đồng đen trông có phần rỉ sét. Điều khiến Đức giật thót tim đó chính là cậu nhận ra lưỡi kiếm này.
Đây chẳng phải là Thuận Thiên Kiếm?
Linh Duyên nhoẻn miệng cười:
- Đây là một lưỡi kiếm cổ được Đại Thánh Minh Không chính tay đúc ra, phục chế trên thần khí Thuận Thiên Kiếm của Lê Thái Tổ. Bản gốc hiện nay đang được cất giữ ở trong hoàng tộc đó nha.
Cô ném lưỡi kiếm cho Đức, cậu bắt lấy nó nhưng lại ngã dúi dụi. Chỉ có một chữ: Nặng! Thanh kiếm này nặng khủng khiếp, cậu đỏ mặt tìm cách nhấc nó lên. Cậu rên rỉ:
- Khoan đã, Lý Quốc Sư sinh ra trước Lê Thái Tổ hàng trăm năm cơ mà?
Linh Duyên nhặt lấy thanh kiếm, cô bĩu môi nhìn cậu:
- Đó là lịch sử của phàm giới. Minh Không Đại Thánh, hay còn được gọi là Lý Quốc Sư, hay Đức Thánh Nguyễn, sống thọ đến năm trăm năm, thanh kiếm mà em cầm trên tay đây chính là một trong những số ít vật mà ngài đã đúc. Vào thời điểm ngài ấy đúc thanh kiếm này thì Lê Thái Tổ mới cầm Thuận Thiên Kiếm còn chưa trả lại cho Kim Quy Thánh Thú.
Cô múa thanh kiếm trên không trung, thanh kiếm xoay vù vù khiến Đức cảm thấy sợ hãi. Linh Duyên mỉm cười:
- Thanh Thiên Mệnh Kiếm này có một đặc điểm rất kỳ lạ. Nó không quá sắc bén, hay có thêm năng lực đặc thù gì. Điều kỳ thú duy nhất chính là nó rất nặng! Đối với người có cấp độ càng cao thì thanh kiếm này càng nặng, vì nó đại diện cho số mệnh! Người muốn chống lại số mệnh của trời đất càng nhiều thì trừng phạt càng lớn. Nhưng với người đã được thanh kiếm này thừa nhận thì lại không hề nặng một chút nào cả. Bởi vậy nên ba của em mới an tâm mà giao thanh kiếm quý như vậy cho em, vì chẳng ai có thể cướp được nó, dù có cướp được thì cũng không dùng được!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.