Du Hành Giả

Chương 66:




Bóng ma bao phủ khắp Vinh Quang Thành. Hiện tại ai cũng phát hiện được có chuyện không ổn sắp xảy ra, mặc dù trời đêm đen và có giông nhưng nhiều người vì sợ hãi đã quyết định rời đi. Đường phố nhốn nháo người, dưới trời mưa tầm tã vô số những tiếng “tõm” “tõm” cùng với tiếng người pha vào nhau tạo thành thứ tạp âm khó chịu. Giống như chà chậu nhôm xuống nền cát, nó khiến con người dễ kích động tâm tình tiêu cực hơn. 
Sau đó, nhiều người bắt đầu nảy ra dị trạng. Một bộ phận nào đó trên cơ thể bắt đầu nóng rát, có thể là mắt, có thể là tai, cổ họng, trái tim, cơn đau như lấy than hồng mà dí lên người họ.
- “A, đau quá!”
- “Ua oa oa oa!!!”
- “Chuyện gì xảy ra?”
Tại những vị trí đau đớn ấy bắt đầu hiện lên biểu tượng phù văn giống nhau. Và nếu như Zoroa có thể thi pháp lần nữa, cô sẽ biết ngay rằng phù văn này mang nghĩa “đố kị”. 
Hiến tế đã bắt đầu.
- “Khốn kiếp, chuyện gì xảy ra?”
Cô công chúa cõng theo vị thánh kị sĩ đã không kịp rời khỏi, hoàng tử Thomson vì không hiểu được tình hình nên cũng còn tại. Những người duy nhất kịp rời khỏi thành là đám Werewoft. Nhưng kể cả vậy họ cũng không trốn được buổi huyết tế. 
Tại chỗ Rito đánh ngã Hinata, cô bé từ bãi máu rốt cục tụ họp lại thành cơ thể hoàn mỹ. Ánh mắt nàng giận dữ nhìn về phương hướng Azure bỏ trốn. Còn lâu ta mới để anh rời đi! Anh là của ta! Còn các ngươi ngoãn ngoãn trở thành đồ ăn đi! Sau đó có thứ gì đó xuất hiện cản trở cô gái người sói.
Leviathan, lần này là em nợ ta đấy!
Asmoudeus từ một chỗ bí ẩn nào đó truyền tâm linh tới Hinata, cô bé chỉ hừ lạnh một tiếng.
Quay lại chỗ Rito đang cứu trị cho Katherine, Azure sung sướng từ trong mớ rác rưởi đứng dậy. 
- “A HA HA HA HA! Ác quỷ! Mau, ban cho ta sức mạnh, hí hí hí. Tất cả các ngươi ta sẽ không…”
Azure không thể kết thúc lời nói của mình. Cơ thể hắn căng phồng từ vị trí có ấn chú của Asmoudeus. Có thứ gì đó trồi ra từ bên trong.
- “A a a a a!!!!”
Hắn rít lên đau đớn. Trông hắn như một túi nhựa chứa sinh vật sống, da thịt co rúm lại, cốt cách vì biến dạng mà vỡ vụn tạo ra những tiếng rộp roạp. Hitomi quá sợ hãi, tuy đang trong bản thể nhưng vẫn nhận thức được tình huống bên ngoài. “Rito!””Yên tâm đi, có anh ở đây.” Vỗ về cô bé trong chốc lát, ánh mắt hắn ngựng tụ nhìn cảnh tượng kinh tởm trước mặt. Cô công chúa lúc này đuổi theo tới Rito, trên lưng còn cõng theo Thánh kị sĩ. Không ngờ một cô gái kiêu kì như vậy lại có thể hạ thấp mình cõng một người đàn ông, có thể thấy Braniel đối với nàng quan trọng đến mức nào.
- “Chuyện gì vậy?”
Maria sắc mặt tái nhợt hỏi. Vì là công chúa cao quý luôn sống trong nhung lụa, trước giờ cô chưa gặp qua tràng diện kinh tởm đến vậy. Sigmun hú lên đau đớn, khuôn mặt ngoại trừ đau đớn còn là ngơ ngác và phẫn nộ.
Bóng dáng nữ Hải Thần cũng chú ý đến dị biến của Azure, bà thay Rito trả lời nàng.
- “Có vẻ như nó bị Asmoudeus lừa gạt. Chớ trú trên người hắn chính là một hạt giống của ả. Hiện tại sắp hóa thành “dục vật” rồi. Xem chừng đẳng cấp còn rất cao.”
Tiếp xúc lũ quái vật đến giờ Rito mới chân chính biết tên đám sinh vật nửa người nửa thú này. Biến hóa của Sigmun diễn ra cực nhanh.
- “A a a a, tại sao? Ta là thần linh! Làm sao có thể? Ác quỷ, không phải ngươi đã hứa ban cho ta sức mạnh sao?”
Rito kinh ngạc vì hắn còn có thể nói ra câu hoàn chỉnh đến vậy, nhưng có vẻ như không được đến câu trả lời, khuôn mặt hắn càng trở nên thống khổ. Lúc này thứ gì đó bên trong cơ thể hắn đã thật lớn, cơ thể Sigmun đã không thể chứa được nữa, máu tươi chảy từ đó đi ra cùng với một phần nội tạng. Azure rốt cục chết. “Thứ gì đó” rốt cục cũng chui ra ngoài.
- “Ọe!”
Maria đã không thể giữ nổi hình tượng cao quý mà ngồi xuống nôn mửa. Lão già nhìn thấy cục thịt biết ngay là vật không tốt chạy lên muốn tiêu diệt. Nắm đấm của lão như thiên thạch, Hayate muốn một quyền đập nát cái thứ vừa mới sinh ra. BÀNH! Cục thịt bị đánh sụp xuống nhưng bản thân nó không hề hấn gì. Thứ gì đó như một đôi cánh dơi nhưng xanh xanh và nhớp nhúa dựng lên bọc lấy cơ thể tự bảo vệ mình.
- “Chết tiệt!”
Không thể để nó hoàn toàn thành hình được!
Đòn tấn công của Hayate vẫn có tác dụng, đặc biệt là trong tình huống con quái vật chưa sẵn sàng. Những cú đấm hàng nghìn cân nặng giáng liên tiếp xuống cái cục thịt đang từ từ hoàn thiện thành dạng nhân hình của nó. Không thể không nói sức chịu đựng của nó vẫn rất tốt. Dưới đợt tấn công liên miên như vũ bão của một thánh giả trung kì mà vẫn có thể chống đỡ được, càng lúc càng tiến gần tới hoàn toàn thể. Rito đang phải thanh tẩy cho Katherine, Hải Thần lại càng không thể làm gì, Maria quá yếu còn Darius đã hôn mê.
- “Làm sao bây giờ?”
Nhìn thấy con quái vật đã thành hình, Rito lòng không khỏi chùng xuống. Tình huống bắt đầu bị đảo ngược, lão già phải chuyển công về thủ. “Bùm bùm bùm!” Tiếng va chạm liên miên không dứt, đây chính là trận chiến giữa các thánh giả, làm lật tung đường xá vốn đã chẳng mấy lành lặn gì.
Đúng lúc không biết phải làm thế nào, một đám người quen cũ xuất hiện.
- “Maria, em làm sao cũng ở chỗ này?”
Giọng nói của vị hoàng tử trẻ tuổi khi đứng trước mặt em gái vô cùng cứng rắn. Theo bên cạnh còn là đám người ban nãy chiến đấu với Rito, họ nhìn cậu bằng ánh mắt kiêng kị. Nhưng hiện tại rõ ràng không phải lúc thích hợp động thủ.
- “Hoàng huynh! Mau, giúp ông ta tiêu diệt nó, nếu không chúng ta phải trờ thành tế phẩm của tân thần!”
- “Cái gì?”
Xem ra đám người này quả là vẫn không biết chuyện gì xảy ra. Rito trong lòng nôn nóng, tình huống bức thiết không kịp giải thích nhiều, hắn chỉ đành quăng ánh mắt cho Hải Thần.
- “Phàm nhân! Nghe lệnh ta, tiêu diệt thứ bẩn thỉu kia.”
Lúc này không những đám hoàng tử mà còn cả Maria đều chú ý tới bà, nhưng có vẻ như họ không thể tin được người đứng trước mắt mình là ai.
- “Đồ ngu! Đó chính là Hải Thần đấy!” 
Rito rống to đánh thức đám người khỏi cơn u mê, hiển nhiên họ biết Hải Thần là ai, thậm chí so với hắn còn rõ ràng. Bức tượng lớn tạc hình bà còn đang được đặt tại Hải Thần Thành,và chắc chắn rằng trên thế giới này còn không ít những ghi chép, tư liệu về vị nữ hoàng. Khi mà đám người còn đang lấn cấn không biết nên quì xuống hành lễ hay là tiến lên tiêu diệt quái vật, Maria đã tiến lên động thủ trước. Rito thấy cô gái bóp vỡ thứ gì đó, một luồng sức mạnh lớn lao gia trì lên người cô làm trong khoảng khắc cô ta có được thánh giả sức mạnh.
Không phải lúc để giấu át chủ bài! Không hổ là công chúa của Thần Quốc, hành động lanh lẹ, quyết đoán.
Đám hoàng tử lật đật chạy tới, Rito phát hiện ra vị trí thiếu sót trong trận hình ban nãy của chúng đã được thay thế. Quả nhiên là bọn họ dám tới đây không phải là không có chuẩn bị.
Chủ nhân, sức mạnh kia chính là tín ngưỡng lực. Cùng loại với thần lực của thần linh!
Chiến trường ngay lập tức biến chuyển, có sự gia nhập của đám người hoàng tộc, Hayate đã lấy lại thế cân bằng. Tám tên chuẩn thánh giả vây quanh con quái vật thi triển trận pháp, Darius theo sau lão già cứng đối cứng với con quái vật. Maria sau khi đánh ra mấy đòn diệt thánh thì cạn kiệt sức lực, có điều cô đã thành công khi chặt đứt được một cánh của nó.
- “Làm tốt lắm!” 
Mắt Rito sáng ngời, vị công chúa này quả nhiên chẳng phải bình hoa không. Tuy rằng là nhờ vào tín ngưỡng lực nhưng không thể không nói kĩ năng cơ bản của cô ta rất tốt. Maria tự biết mình đã vô dụng trong trận chiến bèn tụ lại chỗ Rito. Có điều nàng không phải hướng về cậu.
Đứng trước thần linh vĩ đại, Maria vẫn không quì. Cô chỉ cúi rạp người hành lễ, hành động này làm Hải Thần vô cùng bất mãn.
Đủ kiêu ngạo! Rito dùng con mắt nửa tán thưởng nửa chê trách nhìn nàng.
- “Thứ cho thảo dân không thể hành lễ với ngài. Hoàng tộc Thần Quốc chỉ có thể thờ phụng một vị thần linh duy nhất.”
- “Hừ, kiến hôi cũng dám trả treo với ta.”
Thần linh nổi giận dù chẳng có sức mạnh gì nhưng cũng làm Maria run lên. 
- “Hải Thần! Đủ rồi.”
Rito rất không thích tính cách này của mẹ vợ. Mặc dù biết rằng bà là thần linh nhưng một người sống ở thế giới hiện đại như hắn vẫn có nhất định tính bài xích với phân biệt giai cấp. Có điều, Rito không biết rằng lời của hắn truyền vào tai công chúa thì gây nên chấn động cỡ nào. Cái gì là kiêu ngạo? Đây chính là kiêu ngạo nha! Maria luôn cho mình đủ ngạo rồi, nhưng giờ đây mới phát hiện ra có người so mình còn ngông cuồng. Có điều diễn biến tiếp theo càng làm cho nàng sợ hãi. Nữ Hải Thần im mồm! Làm sao không im được đây, dù sao thì người phía trước chính đang nắm giữ trong tay sinh mệnh con gái mình, hổ lạc đồng bằng bị chó khinh, nữ Hải Thần lúc này chẳng có chút sức mạnh nào, Rito chẳng sợ. Có điều nếu bà phục hồi sức mạnh hắn cũng chẳng dám nói thế, lại chẳng xu nịnh lấy lòng mẹ vợ lên ấy chứ. Nhưng nói vậy thì không bằng bảo Lilith hay Zoroa phục hồi đi, cho dù chỉ một phần mười cũng đủ để ăn đứt một bán thần sơ kì.
Nữ Hải Thần không quan tâm tới Maria nữa, nhưng công chúa thì không dám bỏ qua. Một hồi lâu không thấy được miễn lễ cô có chút lúng túng.
- “Cô đứng lên đi.”
Công chúa trợn mắt nhìn hắn, nhưng đương nhiên nữ hoàng không phản đối.
- “Cảm ơn.”
Cô nói như vậy và quay sang chăm sóc Braniel, tuy vậy vẫn phân ra một phần tâm thần quan sát trận chiến và Rito.
- “Cần phải giúp họ.”

Werewoft buông Azure và Nagato xuống đất, đôi mắt vàng óng thị huyết, bộ lông mượt mà xù lên và cứng lại trong mưa, móng uốt sắc bén quặp vào mặt đất, cổ họng phát ra những tiếng gầm gừ cảnh báo đám sinh vật trước mặt này. Mười con chuẩn thánh, có hai con trong số đó là chuẩn thánh đỉnh phong, chúng vẫn quái dị và đáng ghê tởm như trước. 
- “Gàooo!”
Cô bé cứng rắn đỡ lấy một trọng kích của con quái vật nhưng bị một con khác đánh bay, và khi mà cô lăn lông lốc như bánh xe trên nền đất là cơ thể nhuốm đầy bùn, một con khác đã chờ đợi để giáng đòn trí mạng. 
Đây là trận chiến một phía, không có hi vọng thắng.
Nhưng Werewoft vẫn không buông tha vì đây là nhiệm vụ chủ nhân giao cho cô, cũng là cách mà Rito bảo vệ nàng.
Bên kia chủ nhân còn nguy hiểm nhiều hơn.
Lớp da mỏng trên mõm cô nhăn lại dữ tợn, tránh lấy đòn đạp của con quái nàng cắn mạnh vào chận nó. “Phập!” Hàm răng bén nhọn đâm vào ngọt xớt, dục vật rú lên đau đớn. Nó quá khinh thường cô bé và bất cẩn nên bị sói nhỏ phản kích thành công. 
Nhưng chỉ tới đây thôi, đám quái vật khác đã bâu lấy coovaf hai con chuẩn thánh đỉnh còn đang đứng đó không động thủ. Một con trung kì tiến đến muốn xách đi Azure và Nagato.
- “Gàooo!”
Weregoft rú lên đau đớn khi bị hội đồng. Ánh mắt cô vẫn cay nghiệt nhìn về con quái đang nắm lấy Azure và Nagato bằng hai cánh tay lực lưỡng.
Và khi cô tưởng mình phải chết rồi…
- “Bành!”
- “Dám đụng đến con ta, chết!”
Cha mẹ cô đã kịp xuất hiện ứng cứu. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.