Độc Tôn Tam Giới

Chương 766: Khống hỏa chi tranh 2




Đối với địch nhân, ở lĩnh vực hắn đắc ý nhất, dùng phương thức hắn đắc ý nhất, một lần hành động đập đối phương như đập con ruồi, cái loại cảm giác này là thoải mái nhất.
- Hạng mục thứ nhất, khống hỏa. Đan đạo chi lộ, khống hỏa chính là điều kiện tiên quyết. Nếu như ngay cả khống hỏa cũng chơi không được, vậy cũng không phải là một Đan sư hợp cách.
- Thấy mười hai Tiểu Đỉnh trước mặt các ngươi không? Mười hai Tiểu Đỉnh này, bên trong có mười hai hỏa chủng, có Thiên Hỏa, có Địa Hỏa, có Quỷ Hỏa, có Dị hỏa,… các loại hình thái, các loại phẩm chất. Nhưng trăm sông đổ về một biển, bản thể của chúng, đều là hỏa. Các ngươi có một phút đồng hồ, ở trong thời gian này, ai có thể thông qua thần thông khống hỏa của bản thân, làm tỉnh lại hỏa chủng ở trong mười hai Tiểu Đỉnh, số lượng của ai nhiều hơn sẽ thắng. Nhớ kỹ, Khống Hỏa Thuật của các ngươi, phải khiến cho chúng cộng minh, mới có thể tỉnh lại chúng.
Hỏa chủng cộng minh, cái này ở trong Hỏa Chi Nhất Đạo, cũng không tính hiếm thấy.
Trên thực tế, rất nhiều cao thủ khống hỏa, đều sẽ thông qua loại phương thức này, đến thăm dò các loại hỏa chủng.
Nhất là đại năng khống hỏa cấp bậc Chư Thiên, bọn hắn đều am hiểu thủ đoạn dùng hỏa chủng cộng minh, đi thăm dò các loại Thiên Địa kỳ hỏa.
Hỏa, chính là một trong các lực lượng bổn nguyên của vũ trụ.
Ở giữa thiên địa, số lượng hỏa chủng đếm không hết, các loại hình thái đều có. Có chút Thiên Hỏa cường đại, chỉ lớn như hạt bụi, cũng có thể hủy diệt một thành trì, thậm chí hủy diệt một thế giới.
- Một phút đồng hồ, hiện tại bắt đầu.
Theo trọng tài ra lệnh, hạng tỷ thí thứ nhất chính thức bắt đầu.
Ngôn Hồng Đồ tràn đầy tự tin, khẽ bấm thủ quyết, trong tay đã nâng lên một Hỏa Diễm hình dạng Mẫu Đan, ánh mắt lẫm lẫm, ở bốn phía những Tiểu Đỉnh kia, không ngừng bố trí xuống hỏa chủng.
Không thể không nói, thủ đoạn khống hỏa của Ngôn Hồng Đồ, hoàn toàn chính xác không tệ. Trong nháy mắt, liền có hai hỏa chủng tỉnh lại.
Ánh mắt của Ngôn Hồng Đồ liếc qua Giang Trần, chỉ thấy Giang Trần trừng tròng mắt, phảng phất trên Tiểu Đỉnh kia có cái gì hay ho vậy, nhìn tới nhìn lui, nhưng một mực không có ra tay.
- Ha ha, tiểu tử ở nông thôn, không biết trời cao đất rộng này, sợ rằng ngay cả khống hỏa là gì cũng không biết a?
Ngôn Hồng Đồ chứng kiến Giang Trần như vậy, vào trước là chủ, liền cảm thấy Giang Trần là chân tay luống cuống, căn bản không biết từ nơi này ra tay.
Giang Trần hoàn toàn chính xác không có động thủ, hắn cũng không thèm để ý Ngôn Hồng Đồ kia đùa cao hứng đến cỡ nào.
Một khi Giang Trần tiến vào trạng thái vong ngã, ngoại giới quấy nhiễu với hắn mà nói, là phù vân, căn bản không đến ảnh hưởng đạo tâm của hắn.
Từng cái Tiểu Đỉnh, ở dưới Thiên Mục Thần Đồng quan sát, phân giải, các loại tư liệu, không ngừng hiện lên ở trong đầu Giang Trần.
- Ân, đây là Quỷ U Lân Hỏa, đây là Địa Phế Chân Viêm, đây là Toản Mộc Linh Hỏa, đây là Thanh Lôi Dị Hỏa...
Trong đầu Giang Trần, không ngừng phân tích lấy hỏa chủng ở trong Tiểu Đỉnh.
Không bao lâu, hỏa chủng ở trong mười hai Tiểu Đỉnh, toàn bộ bị Giang Trần phân giải ra.
Giang Trần cười nhạt một tiếng, búng tay. Ở trên đầu ngón tay của hắn, đột nhiên hiện ra từng đạo hỏa văn kỳ dị, Giang Trần qua lại kéo một phát, tựa như đánh đàn, tiết tấu, giai điệu, nhịp điệu đều phi thường ưu mỹ.
Trong chốc lát, ở trong Tiểu Đỉnh, tựa như ngọn nến bị nhen nhóm, từng đạo hỏa chủng hình thái cùng nhan sắc khác nhau, nhao nhao phát sáng lên.
Một đóa, hai đóa, ba đóa...
Trong khoảng khắc, mười hai đóa hỏa chủng hình thái khác nhau, toàn bộ bốc cháy lên, ngọn lửa càng cháy càng cao, lộ ra cực kỳ vui vẻ, phảng phất như đã tìm được tri âm, cùng hỏa văn của Giang Trần kia, hình thành một loại câu thông kỳ quái.
- Ân?
Trước đó trọng tài chứng kiến Giang Trần chỉ nhìn không động thủ, cũng cho rằng Giang Trần không hiểu khống hỏa. Giờ phút này Giang Trần ra tay, hỏa chủng trong những Tiểu Đỉnh kia, thật giống như tự động nhen nhóm.
Một màn này, làm cho giám khảo cũng trợn mắt há hốc mồm.
Tiết tấu hỏa chủng nhen nhóm, thật sự quá ưu mỹ. Xếp thành một hàng, từ trái sang phải, ngay ngắn trật tự.
Loại tình hình này giống như mười hai ngọn nến, có người từ trái đến phải nhen nhóm chúng, hơn nữa tốc độ nhen nhóm rất nhanh, tiết tấu cực đều.
Tiết tấu ưu mỹ này, cho người một loại cảm giác hưởng thụ.
Một phút đồng hồ, lúc này cũng đúng lúc kết thúc.
Chuông vừa vang lên, Ngôn Hồng Đồ kia đã thức tỉnh bảy hỏa chủng, vẻ mặt vui sướng hớn hở, quay mặt lại chuẩn bị nhìn Giang Trần chê cười.
Chỉ là vừa xem xét, cả người liền hóa đá rồi. Dáng tươi cười đắc ý trên mặt còn cương ở đó, biểu lộ cực kỳ châm chọc.
Mười hai Tiểu Đỉnh, mười hai hỏa chủng, vậy mà tỉnh lại toàn bộ, hơn nữa hình thái nở rộ, còn viễn siêu hỏa chủng của Ngôn Hồng Đồ hắn.
- Cái này... Làm sao có thể?
Nếu như không phải có trọng tài ở đây, hắn cơ hồ cho rằng Giang Trần ăn gian rồi.
Ba ba ba ba…
Trọng tài kia cũng là thật lâu mới phục hồi tinh thần lại, không tiếc vỗ tay tán thưởng.
- Giang Trần, không thể tưởng được, ngươi dĩ nhiên là thiên tài khống hỏa. Mười hai Tiểu Đỉnh, hỏa chủng tỉnh lại toàn bộ. Cái này ở trong trẻ tuổi của Đan Càn Cung, cũng rất hiếmthấy. Ha ha, ánh mắt nhìn người của Đan Trì Thánh giả, không bội phục cũng không được a.
Trọng tài cũng là người, cũng có góc độ thẩm mỹ cùng thưởng thức của hắn.
Vừa rồi Giang Trần ra tay, đưa tới trọng tài này thưởng thức, hắn tự nhiên không keo kiệt ca ngợi.
Đương nhiên, cái này cũng không ảnh hưởng tới tính công chính.
- Ngôn Hồng Đồ, ba hạng đan đạo, hạng thứ nhất ngươi đã thua, ngươi còn có hai cơ hội. Bất quá, nếu như hạng giám đỉnh tiếp theo ngươi vẫn thua, vậy đan đạo chi tranh này, ngươi liền thua rồi.
Ba hạng mục tỷ thí, thắng liền hai trận, dĩ nhiên là không cần so hạng thứ ba rồi.
Ngôn Hồng Đồ hiển nhiên còn không có phục hồi tinh thần lại. Vừa rồi hắn phát huy hoàn mỹ như vậy, ngắn ngủn một phút đồng hồ, tỉnh lại bảy hỏa chủng, cảm giác mình rất lợi hại rồi, thậm chí là phát huy vượt xa người thường.
Đang lúc hắn cho rằng tất thắng, vậy mà Giang Trần tỉnh lại mười hai hỏa chủng, cái này cũng quá điên cuồng đi. Trong lúc nhất thời, nội tâm của Ngôn Hồng Đồ hoàn toàn không tiếp thu được.
Bất quá, thanh âm của trọng tài nhắc nhở hắn, khống hỏa chi tranh, hắn đã thua. Nếu như trong tỉ thí giám đỉnh kế tiếp, hắn lại thua, vậy khâu đan đạo này liền xong.
Nói cách khác, trận kế tiếp, hắn đã không thể thua rồi.
- Hừ, Giang Trần, ngươi khẳng định là có hoa chiêu gì, để ngươi may mắn lừa dối một cửa. Nhưng giám đỉnh, dựa vào là nhãn lực, kinh nghiệm, ngươi mơ tưởng lại đầu cơ trục lợi.
Đến bây giờ Ngôn Hồng Đồ còn cho rằng, Giang Trần có thể tỉnh lại mười hai hỏa chủng, là ăn gian, là đầu cơ trục lợi. Nếu không, một Võ Giả từ liên minh 16 quốc đi ra, làm sao có thể có Khống Hỏa Chi Thuật hoàn mỹ như vậy?
Loại Khống Hỏa Chi Thuật này, nên thuộc về đệ tử thiên tài của Đan Càn Cung mới hợp lý.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.