[Đoản Văn Đam Mỹ] Các Thể Loại Siêu Dễ Thương!!!!

Chương 59: Hỏi Tội




Buổi sáng như bao ngày, cậu thanh niên thanh tú thức dậy với những hôn ngân chói mắt và vùng eo đau xót, nếu như giống mọi hôm, ắt hẳn cậu chỉ chửi thầm trong lòng nhưng hôm nay lại không phải.
Đạp mạnh bốn tên còn nằm trêи chiếc giường kingsize, Hạ Tu tức giận rồi mắng:"Bốn tên khốn nạn, dậy hết cho tôi ".Mỗi câu nói là một cú đạp không thương tình, nhưng mà đau háng cậu a~~~.
"Vợ nhỏ sáng sớm đã dồi dào tinh lực, lại đây đại chiến cùng chồng yêu hai hiệp nào". Bách Cẩn ôm cậu vào lòng, vuốt dần xuống dưới.
*tét* Cậu đập rơi cái tay càn quấy kia, cau mặt nhìn ba tên còn lại.
"Cái lũ khốn nạn, các anh để tôi chết từ đầu luôn đi, còn thương xót cho sống đến bây giờ để làm gì, hay quá nhỉ, nam phụ với nam chính về cùng một nhà, còn nữ chính(Hạ Anh Nhiên) thì vào tù". Sáng nay dậy một đống kí ức như thủy triều ùa vào trong đầu cậu, nguyên tác quái quỷ gì đây.
Nhận ra bảo bối đã nhớ lại mọi thứ, bốn anh công lập tức quỳ xuống nhận lỗi:" Tu Tu à xin lỗi tụi anh không cố ý".
"Giao cái phát minh kia của anh ra đây."Ngoắc ngoắc hai tay với Tần Thụy Hiên.
Hắn nhanh chóng bò xuống giường, chạy qua thư phòng, một lát sau xuất hiện với quyển sách cùng lọ thủy tinh.
Cậu thô lỗ giật lấy, vớ đại cái áo sơ mi lên người rồi bắt đầu đọc, vừa đọc vừa thổ tào:" Fuck! Vừa dốt vừa lười này mà là tôi sao".
Trong tâm bốn người gật đầu liên tục nhưng bên ngoài thì.
"Tiểu Tu lợi hại nhất."Hạ Thần nịnh bợ.
"Vừa thông minh, lại còn rất đẹp trai." Bách Cẩn hợp tình mà khen một câu.
"Nỗ lực chăm chỉ nhất." Hàn Triết Khải nỗ lực không để lộ bả vai run run, dối lòng.
"Chồng nhỏ chăm chỉ nhất."Tần Thụy Hiên cố gắng giương khóe miệng nở nụ cười méo mó.
"Ừm."Cậu khẽ hài lòng đọc tiếp:"Cái gì, ai viết tôi tham ăn, hám ngủ".
"Không ai hết ".
"Ai để tôi mắc bệnh tim ở kiếp trước".
"Là Tần Thụy Hiên, hắn bảo làm thế mới có lý do để em chết, rồi xuyên không."Ba người không chút lòng thương bán đứng đồng đội của mình.
"Hay! Thế nên là tháng này đừng mong chạm vào tôi".
Vừa dứt câu mặt Tần Thụy Hiên méo mó, đau khổ.
"Tiếp, ai nghĩ ra trò bắt phụ đạo cho tôi."
"Hàn Triết Khải."
"Anh cũng như Tần Thụy Hiên ".
Hàn Triết Khải ~T_T~
Không còn hứng đọc tiếp nữa trực tiếp ra lệnh:"Nửa năm này các anh đi đâu thì tùy."
Chúng công khóc không ra nước mắt biết vậy chẳng làm. Thật ra không có xuyên việt gì hết, chỉ là vợ nhỏ càng ngày càng hung hãn, cả con nhỏ Hạ Anh Nhiên chuyên phá đám kia nữa, bám vợ họ như sam nên bọn họ mới lập ra một kế hoạch cho vợ nhỏ uống thuốc một hồi rồi giả xuyên đến cuốn tiểu thuyết ngôn tình họ nghĩ ra, nhưng có một điều không ngờ đến là thuốc có ảnh hưởng với cả thế giới, ngay cả bọn hắn cũng bị nguyên tác ảnh hưởng, quên mất vợ mình làm theo nguyên tác may mà bản năng vẫn cưng chiều vợ ngay từ lúc chàng vợ nhỏ "mới xuyên", nếu làm ra hành động vì có lỗi với em ấy thì khóc thôi cũng chưa đủ đâu ~T_T~. Bây giờ nhớ ra hết rồi thì mọi thứ đã trở lại như lúc ban đầu rồi, tội nghiệp bọn hắn còn muốn vợ nhỏ ngoan a~~.
Về phía Hạ Tu sau khi thay quần áo xong, cậu phi thẳng đến bệnh viện tâm thần trung ương.
Mở cửa phòng bệnh thì thấy Hạ Anh Nhiên nằm ăn uống trêи giường, cô vừa thấy cậu liền ra vẻ tủi thân:" Tu Tu à, đám chồng của cậu thật không có tình người, hại mình vào trong này chịu đói chịu khổ may mà cậu nhớ ra mình nhanh đấy."
"Nhưng mà nhìn cậu có vẻ hưởng thụ lắm, đồ ăn ở đây hợp khẩu vị chứ, muốn tớ làm gì giúp cậu nào." Xoa xoa đầu tóc bù xù của cô gái đến khi không ra hình dạng mới thôi.
"Chỉ có Tu Tu là thương tớ nhất, mai dọn qua nhà tớ ở nha" Hi hi cô phải xử tụi kia ra bã mới được, mới hôm qua cô vừa mới nhớ lại thôi đó trời ơi cho dù ghét cô thì cũng không nên miêu tả đến quá đáng vậy đâu chứ. Cô chỉ có chiếm vợ của lũ kia thôi mà, có làm gì đâu.
"Tớ cũng định qua nhà cậu mấy hôm nè, mấy tên xấu xa đó hại tớ lâu rồi không được đến công ty còn bày mấy cái trò chơi linh tinh đúng là rảnh không việc gì để làm, có qua có lại mới toại lòng nhau" Không nói còn đỡ, vừa nghĩ đến lại thấy tức cậu đường đường một đấng nam nhi 25tuổi lại như một đứa khờ khờ 18 ai chấp nhận được.
"Hoan hô "NÓi xong cô nhảy bật xuống giường, không cần thu dọn đồ đạc cùng Hạ Tu về nhà.
"Chào cô chú ạ "Lễ phép chào hỏi hai vị phụ huynh, cậu thật có lỗi a~.
" Hạ Tu đấy hả con! Vào nhà đi cô vừa mới nấu xong bánh đậu ngon lắm "Mẹ Hạ niềm nở đón hai người vào nhà.
"Mẹ nấu là ngon nhất đó "Chạy thục mạng vào bếp, bản tính của cô nhóc vẫn thế.
"Cô chú dạo này có khỏe không ạ "Cậu lễ phép hỏi thăm.
"Cô còn khỏe lắm, chỉ có chú Hạ của con là dạo này ốm đau bệnh tật gần đất xa trời rồi " Dắt tay Hạ Tu ngồi xuống ghế bà liếc về phía bên cạnh.
*khụ* miếng trà suýt chút phun ra, cha Hạ trừng mắt về phía bên này:"Con đừng nghe bà ấy nói bậy, chú còn có thể lấy một địch trăm ".
Hai vợ chồng người qua kẻ lại, Hạ Tu xin phép lên phòng chính thức ở lại một thời gian.
Tin nhắn, cuộc gọi nhỡ cậu không quan tâm, tắm rửa sạch sẽ một hồi rồi lên giường.
********
Chúng công bên này cả ngày không thấy vợ, quýnh hết lên nhưng cũng không dám qua nhà đòi người. Đùa à! Bọn hắn vẫn chưa muốn cấm ɖu͙ƈ.
Cục tức này không thể để trong lòng, chúng công quyết định tra khảo tiến sĩ đã phát minh ra thuốc xuyên không.
Cầm thanh đao nhọn kề cổ vị tiến sĩ nọ Tần Thụy Hiên hung dữ:" Hoàng Hoàng, thuốc của mi đểu quá, tại sao nói là lúc em ấy tỉnh lại sẽ ngoan hiền hơn ".
Chắp hai tay xin tha:"Có gì từ từ nói, con dao sắc lắm, ai biết các người làm gì khiến cậu ấy nổi đóa lên nữa ".
"Thuốc hết hiệu lực nhanh quá, sao mi không thêm nhiều tình tiết để truyện dài tập hơn". Này là Bách Cẩn nói.
"Ai là người nói trực tiếp đến với nhau luôn giờ lại lật lọng " Mặc dù hơi sợ nhưng Hoàng Hoàng vẫn gân cổ lên cãi.
"Mi cũng có thể thông báo cho bọn ta biết trước được mà ".Hạ Thần mặt mày không thể gọi là hòa nhã ngồi vắt chân trêи ghế.
"Cái đó là lần đầu đưa vào thử nhiệm, ai biết tác dụng trong vòng bao lâu, oan ta quá ".
"Không nhiều lời gì nữa, trừ lương của mi hai năm ". Hàn Triết Khải túm lại một câu.
"Éc ~~~THẬT SỰ KHÔNG CÓ NHÂN QUYỀN MÀ ".
*******
Cảm ơn các bác đã ủng hộ cho tui, cám ơn rất nhiều ≧﹏≦
17/1/2022, 15:26 thứ hai

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.