Chương 810
Chậm rãi thu kiếm!
Lão giả Võ Tôn đỉnh phong kinh hãi quay đầu, che cổ mình: “Thân pháp nhanh… nhanh quá… mày… đánh lén!!!”
Diệp Bắc Minh lạnh lùng trả lời: “Đánh lén?”
“Là ông phản ứng không đủ nhanh mà thôi!”
“Mày!!!”
Con ngươi lão giả Võ Tôn đỉnh phong điên cuồng co rút.
Giữa khe hở ngón tay trào ra máu tươi!
Đầu đã rơi xuống đất.
“Hả?!!! Lão Trịnh!!!”
Người đàn ông áo gấm bị dọa đến mức da đầu tê dại, tim điên cuồng đập thình thịch.
Nhưng người trẻ tuổi khác của nhà họ Ngụy Côn Luân Khi cũng như nhìn thấy quỷ!
Dọa người!
Con mẹ nó quá dọa người!
Lão Kiếm bị một kiếm chém thành sương máu!
Lão Trịnh bị một kiếm chém rớt đầu!!!
Mẹ nó!
Là ai vậy?
Long Quốc của giới thế tục sao có thể có võ giả khủng khiếp như vậy?
Người đàn ông áo gấm bị dọa cho lùi liên tục về phía sau: “Mày… mày rốt cuộc là ai?”
Diệp Bắc Minh lạnh lùng trả lời: “Người giết mày!”
“Mày dám giết tao, tao là…”
Phốc!
Một kiếm chém ra!
Người đàn ông áo gấm ngay cả cơ hội nói ra thân phận cũng không có, liền bị một kiếm chém bỏ mạng.
“Thiếu chủ!!!”
Những thanh niên nhà họ Ngụy Côn Luân Hư quả thực sợ chết khiếp!
Đây là thiếu chủ của bọn họ!
Xuất thân từ nhà họ Ngụy Côn Luân Khư, thân phận hàng đầu!!
Lại bị một người của giới thế tục dùng một kiếm chém chết?
Thậm chí cũng không kịp nói ra thân phận lai lịch của mình!!!
Những thanh niên của Côn Luân Khư này tu vi đều khoảng từ Võ Hoàng đến Võ Tông, cơ bản không phải đối thủ của Diệp Bắc Minh.
Tất cả đều bị một kiếm của anh xóa bỏ!
Hội trường tĩnh mịch!
Người của thế gia lớn, hiệp hội võ đạo, Long Hồn cũng mất tiếng.
Kiêng kỵ nhìn Diệp Bắc Minh!
Ngụy Công sợ đến ngây người.