Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1627:




Chương 1627

Đồng Bì!

Lão giả lưng gù đã tôi luyện lục phủ ngũ tạng đến mức tận cùng, là võ giả Cao Võ cảnh giới Hợp Nhất!

Ánh mắt Diệp Bắc Minh lóe lên: “Võ giả Cao Võ cảnh giới Hợp Nhất cũng không ngăn nổi một kích của kiếm Đoạn Long?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Kiếm Đoạn Long vô địch, đừng nói chỉ là một cảnh giới Hợp Nhất!”

“Hừm! So với một vài cảnh giới lớn hơn Hợp Nhất, chỉ cần hắn dám dùng cơ thể chống cự lại công kích của kiếm Đoạn Long!”

“Hắn phải chết!”

Diệp Bắc Minh hỏi: “Kiếm Đoạn Long có phải thần khí không?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục đáp: “Nhóc con, tôi giải thích một lần cuối cùng cho cậu!”

“Đừng dùng hai chữ thần khí làm nhục kiếm Đoạn Long, cảm ơn!”

“Ách…”

Diệp Bắc Minh không nhịn được hỏi: “Rốt cuộc kiếm Đoạn Long là binh khí đẳng cấp gì?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục không trả lời.

Ngược lại nói sang chuyện khác: “Cậu tu luyện rất nhanh, bởi vì nội tạng, xương cốt, gân mạch của cậu đều được chế tạo qua một lần!”

“Chỉ cần cậu tiến vào trên Thiên Tiên, căn bản không cần ‘Đoàn Tang’, ‘Tôi Cốt’, ‘Đồng Bì’, ‘Đoàn Huyết’, ‘Hóa Cân’!”

“Có thể tiến vào ngay cảnh giới Hợp Nhất!”

Diệp Bắc Minh sợ hết hồn: “Mẹ kiếp!”

“Thật hay giả?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Đương nhiên, tôi có thể lừa cậu sao?”

“Tốc độ tu luyện và sức mạnh cậu kinh khủng như vậy, có liên quan đến việc lục phủ ngũ tạng của cậu đã sớm bị tôi luyện!”

Diệp Bắc Minh bừng tỉnh hiểu ra.

Anh hít sâu một hơi: “Mẹ tôi làm?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục có chút do dự: “Nhóc con, cậu thật sự không biết một chút nào về thân thế của mình?”

Diệp Bắc Minh mỉa mai: “Nói nhảm, nếu tôi mà biết, bây giờ tôi còn phải tìm mẹ khắp nơi?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Vậy hết cách, tôi cứ luôn chìm trong giấc ngủ say”.

“Tôi cũng không hiểu gì mẹ cậu”.

Diệp Bắc Minh thở dài.

Xem ra chỉ sau khi tìm được mẹ, đích thân hỏi bà ấy.

Tiếp tục sưu hồn!

Giây tiếp theo.

Diệp Bắc Minh sững sờ: “Tháp Càn Khôn Trấn Ngục?”

“Huyết Vân Tông tìm tháp Càn Khôn Trấn Ngục?”

Đang muốn thăm dò ký ức của Tô Hiên!

Bỗng nhiên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.