(ĐN One Piece) Linh Hồn Của Biển

Chương 5: Bắt đầu




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ace sắp bị điếc tai vì tên hề ấy. Cứ cho là Buggy có xích mích với tên kia nhưng tại sao lại cứ hét thẳng vô mặt hắn vậy. Hắn đâu phải thủ phạm đâu?
Nhận thấy sự cau có của Hỏa Quyền, Buggy bất giác run bậc rồi thu đầu lại. Hắn nở nụ cười hết sức thân thiện
- Ngươi đưa tên này qua phòng kia- Ace mở lời , nhìn căn phòng giam đối diện
- Tại sao Buggy vĩ đại này phải làm công việc đó chứ- Buggy hống hách, không phải vì lòng tự tôn mà là vì món nợ cũ của hắn với Victor
- Vậy Buggy vĩ đại đây có muốn một ít Beri- Ace buôn lời dụ dỗ
- Một kẻ sắp chết như ngươi mà có tiền- tất nhiên Buggy không hề tin Ace
- Đúng là bây giờ ta không có nhưng mà.......- mắt Ace đầy gian xảo- ta có giấu một khoảng kho báu khá lớn đấy-
Nghe vậy, Buggy sáng mắt. Hắn thật sự dễ tin người. Nhưng lại nhanh chóng lấy lại phong độ của bản thân


- Vậy nếu ta đưa hắn qua kia ngươi sẽ chỉ ta chỗ giữ kho báu- Buggy nói lại cho chắc ăn
- Tất nhiên- Ace cười híp mắt. Nhưng ai biết được đằng sau nụ cười vui vẻ ấy là gì
Buggy đã hoàn toàn bị lời dụ dỗ của Ace đánh gục. Hắn thoăn thoắt vào phòng giam Ace qua cánh cửa bị phá ban nãy. Hắn nhìn đánh giá Ace một chút. Ace-người bạn rượu mà hắn biết chưa bao giờ thê thảm như vậy, bị thương tích dường như sắp chết kia mà vẫn vui vẻ như vậy. Đúng là mấy kẻ máu liều đều chả bình thường
Buggy nâng cánh tay Victor quàng qua vai mình. Hắn nhìn sơ qua sắc mặt của tôi liền biết chuyện gì đã xảy ra. Buggy nhanh nhẹn đưa tôi đến phòng gian và làm theo từng bước Ace nói, điển hình như là khóa còng, khóa cửa..
- Phù- Buggy phủi tay mình, sau một thời gian dài hắn cũng đã làm xong. Bây giờ hắn chỉ cần một phần thưởng thích đáng thôi


Nghĩ đến đây, Buggy nở nụ cười hohoooo, thật quái dị. Không ngờ vô tình lạc xuống tầng 5 thu được không ít của ngon
- Cảm ơn ngươi, Buggy-
- Hohohooo, muốn cảm ơn ta thì nói ra chỗ dấu kho báu đi- Buggy xoa xoa 2 tay lại với nhau
-À......ta quên rồi...- Ace cười híp mắt
Quên rồi
Quên rồi
Quên rồi
Một tiếng sét lớn đánh ngang tai Buggy
- GAAAA! NGƯƠI LƯỜI TA TÊN KHỐN- Buggy tách người xông thẳng vô nắm lấy vòng cổ Ace kéo lên
- Haha- Ace chỉ biết cười trừ
- NGƯƠI KHAI KHO BÁU RA MAU! KHO BÁU CỦA TA-
- Haha- Ace liền nhìn trước ngục của mình, bắt gặp hình ảnh quen thuộc
- Xin chào- Ace cười thân thiện. Buggy cũng vì thế mà thấy tò mó quay lại nhìn
Hắn từ mặt hồng hào dần tái lại, từ xanh thành trắng, thật giống con tắc kè hoa. Buggy cười gượng- Haha Magellan,....ngài dạo gần đây....khỏe chứ...


.......
Và Buggy nhà ta đã bị tống vô ngục phần 2
- ACE, VICTOR, TA HẬN 2 NGƯƠI-
......
Ace cảm thấy mình vừa gây ra một lỗi lầm gì đó nhưng thôi, không gây hại cho anh là được.
Anh lại nhìn về hướng đối diện, Victor đang bị trói lại trước mắt anh. Anh nghĩ cách này sẽ tạm thời giữ được chân cậu ta. Có lẽ đó cũng là cách để cậu bạn đó suy nghĩ kĩ càng lại
Haizz! Còn ngày nữa anh sẽ bị đưa đi hành quyết. Điều này có nên mừng hay không đây...
Ngày hôm sau, Ace đã bị đưa đi
Tôi khi tỉnh dậy, khó khăn cử động chân tay. Đầu đau như búa bổ, tôi không thể tin được bản thân lại có thể gục xuống trước haki Bá Vương có Ace
Tôi nhìn tay mình đã bị còng, lại nhìn căn phòng giam đối diện, Ace đã bị đưa đi
Thấy vậy, gân xanh tôi nổi lên, kế hoạch diệt trừ Ace trong phòng giam thế là thất bại. Túc chết đi được
Ầm ầm!
- Từ khi nào mà Impel Down lại náo nhiệt như vậy?- nhận thấy sự ồn ào phía trên, Victor có chút thắc mắc
- Này Buggy, ngươi có chắc Ace ở phòng này không thế- giọng nói ấy chợt vang lên ở lối vào tầng 6
- Ta chắc chắn, ta đã gặp hắn ở đây....cái tên khốn đó- Buggy nghiến răng, hắn không thể quên nợ cũ
Và tiếp theo đó là thời gian Luffy tốt bụng giải thoát cho một vài tù nhân tầng này, có tên Crocodile, Jinbei và có vài tên tầng khác Ivankov, Buggy
Sau khi biết tin Ace đã bị đưa đi, Luffy lo lắng, vội vàng thoát khỏi đây, vô tình chạy ngang qua phòng giam của Victor
- Ace....ta có thể giúp ngươi đến gặp hắn ta- Victor mở lời, vì phòng hơi tối Luffy không thể thấy mặt tôi
- Ngươi là ai- tay chân vẫn còn cử động như đang chạy, khó hiểu nhìn tôi
- Willan.K.Victor-
- Ngươi nói có thể đưa ta đi gặp anh Ace?
- Đúng vậy, chỉ cần người đưa ta khỏi phòng giam này. Ta sẽ đưa ngươi rời khỏi đây, vừa nhanh vừa an toàn
- Dựa vào cái gì để ta tin ngươi?
- Dựa vào, ta là bạn của Ace
Jinbei kinh ngạc trước lời nói vừa rồi của tôi. Victor chưa từng, chưa một lần nào công nhận Ace là bạn, thế mà hôm nay.....
- Victor, nhóc muốn cái gì- Jinbei nghi ngờ
- Chả gì cả, thoát khỏi đây mà thôi. Tôi còn muốn ngắm nhìn Mặt Trời- tôi nói trông vẻ thích thú
Jinbei trầm mặc và cả Ivankov cũng vậy
- Shishishi, càng đông càng vui, vậy để ta giúp ngươi- nói rồi Luffy hóa tay mình to ra rồi đấm thẳng vào phòng giam khiến căn phòng tan tành
Từ trong đám bụi, Victor chậc vật tháo còng ra khỏi tay, bước đến gần Luffy
- Ngươi nói sẽ giúp ta thoát khỏi đây gặp anh Ace nhưng bằng cách nào?-
Tôi cười: " Bằng đường thức ăn"
Hiện giờ cả nhóm đi theo sự chỉ dẫn của Victor, mặc cho vài thành viên từ chối.
" Đường thức ăn" Victor nói ở đây chính là đường mà các chiến binh biển đi săn những con thủy quái để làm đồ ăn cho các tù nhân. Cách đi rất đơn giản, cả nhóm sẽ trộm một chiếc tàu ngầm loại tránh quái vật của hải quân và rời khỏi
- Ngươi nói cứ như trộm tàu dễ lắm chắc- Buggy mỉa mai
- Chỉ cần là ta, không có gì là khó cả- nói rồi Victor đặc tay nhẹ lên vàng tai của mình, nói cái gì đó rất nhỏ
Mọi hành động của cậu vô tình lọt hết vào mắt xanh Jinbei
Victor, ruốc cuộc, nhóc muốn làm gì?
Sau một hồi, cuối cùng mọi người đều đến nơi nhưng thật kì lạ là không thấy một chút bóng dáng của một tên hải quân nào
Luffy không hề nghi ngờ gì, chạy ngay đến một con tàu ngầm
- Mọi người nhanh lên đi-
-ĐỒ NGÓC, NGƯƠI KHÔNG THẤY ĐÂY LÀ MỘT CÁI BẪY SAO?- Buggy
- Gì cơ, bẫy á?- Luffy mặt tỉnh bơ
- ĐỒ NGU-
- Đừng lo Buggy, đây là giờ ăn trưa nên tôi nghĩ họ đi ăn hết rồi không chừng- Victor tiến lại tàu, ngồi vị trí buồng lái
- Hừ- Buggy bán tính bán nghi nhưng vẫn lên tàu, mọi người đã lên đầy đủ
- Vậy đi thôi- Victor kéo cần gạc, nhanh chóng ấn ga, con tàu liền lao nhanh nghi ngút
Thế là mất khoảng mấy phút cuối cùng cả bọn cũng nằm dưới lòng biển thánh địa Mariejois
- Bám chặt nhé- Victor nhếch mép, nở nụ cười hết sức là gian
Tôi ấn ga, chỉnh tới tốc độ tối đa, nhanh chóng giật cần gạc lao nhanh về phía trước
Trong khi đó ở thánh địa Mariejois, hạm đội  Râu Trắng đã có mặt, 2 bên thế lực đang nói chuyện với nhau gây gấn
- Ace, mau nói cha ngươi là ai?- Sengoku
Tức thì, anh nhìn về hướng vị thuyền trưởng uy nghi đứng trên tàu Moby Dick, cười: " Là Râu Trắng"
- Lố bịch, cha ngươi là Gol.D.R...
- Im mồn, lão già đó đéo phải cha ta. Cha ta là Râu Trắng, là Edward Newgate- Ace cáu lên
- Đừng che giấu nữa nhóc con. Ta biết ngươi sỡ hữu cái dòng máu ác quỷ đấy-
Nói đến đây, ông bắt đầu xoay trước công chúng, bắt đầu tiêm nhiễm những gì kinh tởm về Vua Hải Tặc trước mặt mọi người, và chốt một câu; Ace đáng phải chết
Râu Trắng trừng mắt, tay đã bấu chặc thành quyền. Roger tuy là đối thủ nhưng cũng là bạn của ông, ông không thể tha thứ cho những kẻ vu oan giá họa cho ông ấy, còn giám làm con ông đau khổ như vậy. Thật sự ông sắp không nhịn nổi nữa rồi
Đang chuẩn bị lao lên tấn công, thì ngay dưới bến cảng hải quân, một cái gì đó đột ngột lao lên, phá lủng một lỗ thật bự. Nó lơ lửng trên không trung một hồi liền đáp mạnh xuống một cái rầm, nước liền văng lên tung tóe.
Cả hai phe ngơ ngác nhìn chiếc tàu ngầm mới xuất hiện hoành tráng kia, không gian yên tĩnh đến lạ thường
- Yahoho, đã thiệt đấy- Luffy đi ra trước, phấn khích khi mới chơi trò cảm giác mạnh
Trong khi Luffy vui vẻ, cả đám còn lại mặt ai cũng ảo nề, buồn nôn kinh khủng
-Luffy!?- Ace kinh ngạc, toàn thân cứng đờ
Nghe thấy ai gọi mình, Luffy liền nghiêng đầu nhìn qua, bắt gặp người anh mình, cậu cười phấn khởi
- ACEEEEEEE!!!!!-
- Garp, lại là cái gia đình ông kìa- Sengoku quay qua mắng
- Ôi Luffy- ông ôm đầu, vẻ mặt đầy bất lực
- Á, bọn tù nhân thoát ra được rồi- lũ lính hải quân đồng loạt hét lên
Tất nhiên 2 vị thủy sư đô đốc kia chỉ biết nhìn
Victor chậc vật thoát khỏi chiếc tàu ngầm, tôi ngồi vi trí lái tàu nên cũng rất khó khăn để thoát ra.
Sau khi thoát ra, đập ngay vào mắt là con tàu Moby Rick của Râu Trắng. Tôi nhìn qua ông già một chút
Đúng là không thay đổi gì
Râu Trắng nhìn thấy tôi chỉ bất ngờ, nhìn như muốn nói gì đó
Tôi không quan tâm quay về hướng hải quân mà bước đi, lướt qua Jinbei
- Victor, nhóc muốn đối địch thật sao?- ông đau lòng tuy thế lời nói đầy uy nghiêm
- Ông nói sai rồi, căn bản ngay từ đầu, tôi không phải người phe mấy người- Victor nhếch môi, bước đến bên đó
Luffy ngạc nhiên, muốn chạy ra bắt lại, ai ngờ liền bị Buggy cảng lại
Tôi bước tới, lũ hải quân e sợ lùi từng bước, chúng rách ra làm đôi, chừa đường cho tôi đến chỗ Ace. Một tên can đảm xông ra,chỉa súng vào Victor, nhắm thẳng đầu
- Ta sẽ không để ngươi bước tiếp đâu- hắn run rẩy
Tôi không quan tâm,vẫn thế bước tới, gần hơn nữa, hắn hoảng sợ liền bóp còi. Victor ngiêng nhẹ đầu và viên đạn đã bay vụt qua. Tên lính càng sợ hãi, điên cuồng bắn nhưng chá dính phát nào. Nhưng đến khi hết đạn, hắn toan tính bỏ chạy thì 1 bàn tay nhanh thoăn thoắt nắm lấy cổ hắn và kéo lên
- Những kẻ chắn đường ta, chỉ có chết
Rắc! Âm thanh giòn giã, hắn nằm quỵt xuống đất, không có một tí cử động
- Victor?- Jinbei, Râu Trắng trợn mắt nhìn, mặt trắng bậc
Luffy, Ace thì ngạc nhiên đến nỗi nói không lên lời. Còn Garp với Sengoku mặt quay qua chỗ khác, đầy hắc tuyến
Victor tiếp tục bước đi trước sự kinh ngạc, sự sợ hãi của mọi người, đến khi đi được đến chỗ Ace, Luffy nhanh chóng hoàn hồn
- Tên khốn, sao ngươi dám làm thế- Luffy gào lên đầy tức tối
- Tại ta nhìn không ưa mắt, kinh tởm- Victor vớ tay lấy áo phó đô đốc một tên lính cầm,nhanh chóng quàng qua vai mình
- Ta sẽ băm ngươi, tên khốn-( ĐN One Piece ) Linh Hồn Của Biển - 5 Bắt đầu

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.